Mục lục
Mối tình âm dương vĩnh cửu (full) – Quan Thanh Tiêu (Truyện tác giả: Kiến Tự Như Diện)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái bóng dáng uể oải kia tôi đã thấy, tuy rằng trước đây nhìn thấy nó trong đêm tối, nhưng phương thức hành tẩu chậm chạp của hắn thật dễ dàng nhận ra, thoạt nhìn trông như lão nhân đi lại khó khăn vậy.

Người này trốn chạy quá kỹ, tư đồ lâm, và tư đồ lão đông tây đều biến thành khí tử, mà hắn thì chưa có bị bắt.

Nơi này là núi sâu hiểm trở, bốn phía khởi công đã phá hủy đi phong thủy, mấy ngày nay, có rất nhiều cô hồn dã quỷ bay đến, tránh ở nơi như thế này, vừa khuất vừa ít người, quả thực là một nơi thuận tiện.

Tiểu linh miêu nhận được mệnh lệnh, hét lên một tiếng, thân hình biến lớn, lao về phía trước

Tốc độ bốn chân của nó so với chúng tôi nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa lúc linh miêu biến lớn trọng lượng cơ thể cũng tăng lên rất nhiều, nó dừng trêи nóc của một chiếc xe thể thao, nóc của chiếc xe đó đều bị bóp méo.

Đây chính là sư tổ của Luyện thi nhân, cũng chính là con cá lọt lưới lớn nhất của Tư Đồ Gia, luyện hồn tà đạo nhất định đang ẩn náu trêи người hắn.

Nghĩ đến đây, tôi lập tức bấm tay niệm thần chú lập ngục thu tà, triệu hoán quỷ môn quan từ đất trồi lên.

Tôi liếc nhìn quỷ môn, hình như trang trí trêи cánh cửa này có chút khác biệt……. Trêи đó xuất hiện hai đầu quỷ thần, đôi mắt trợn lên, tay cầm Câu Hồn Tác và Chiêu Hồn Thiêm, đôi mắt to lớn nhìn quanh.


Tiểu linh miêu vồ vào bóng dáng kia cắn, trong quỷ môn bay ra rất nhiều xiềng xích, cuốn lấy người kia đi.

Hai tiểu quỷ sai lập tức bước lên, dùng xiềng xích cuốn lấy cổ hắn, lòng tôi kinh hoàng — liệu hắn có chạy trốn được nữa không?

Tôi nắm chặt danh chương trêи cổ, còn chưa kịp gọi tên Giang Khởi Vân, liền nhìn thấy anh ấy bay ra khỏi quỷ môn tăm tối.

” Khởi Vân, hắn…..” Tôi vội vàng chỉ vào bóng người đang bị tiểu linh miêu cắn chân.

Giang khởi Vân khẽ gật đầu, không nói gì thêm

Trong tay anh ấy, ánh sáng thoáng hiện lên, trường kiếm từ lòng bàn tay hoá lớn, thanh trường kiếm vô hình này có thể khiến hồn phi phách tán, tà đạo lần này không còn chỗ nào chạy thoát.

“…. Mộ Tiểu Kiều…. Sao ngươi lại ở đây?” Một quỷ hồn màu sám trắng, bị lôi ra khỏi thân thể đang nằm trêи mặt đất kia.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy tà đạo luyện hồn hoàn chỉnh, hầu hết các bộ phận ở thân thể hắn chỉ còn lại xương cốt, những mảnh thịt vụn nát treo ở trêи xương.

Thoạt nhìn, trông hắn giống như một bộ xương khô, trêи người còn mặc một đạo bào kiểu cũ.

” Minh Phủ … Có bản lĩnh gì mà thu phục ta”. Hắn khàn khàn ngào rống lên, cổ tay treo vài miếng thịt đột nhiên nâng lên, kéo lấy xiềng xích ở quỷ môn quan, vậy mà xiềng xích bị hắn kéo đứt một sợi.



Trời ơi, một bộ xương khô mà vẫn còn sức lực lớn như vậy

Tiểu quỷ sai bị hắn ném xuống đất, trong tay áo huyền sắc của Giang Khởi Vân bắn ra một ánh sáng tinh tế màu bạc trực tiếp xuyên qua bóng dáng của tà đạo luyện hồn kia, khiến cho hắn bị khoá trụ lại.

Bên người Giang Khởi Vân hiện ra sáu phù chú thật lớn, đông tây nam bắc, trêи dưới, không gian kia đều bị 6 phương hướng giam cầm chặt chẽ.

Anh ấy huy động thanh kiếm, cắt đứt bảy phách của sư tổ luyện thi nhân, làm hắn hoàn toàn mất đi các chức năng của cơ thể

” ….. Vận mệnh chú định, tất cả đều có định số, ngươi làm càn quá nhiều, muốn có một đoạn nghiệp quả khác người, lại còn muốn nghịch thiên sửa mệnh nữa sao? Ngươi không có đạo hạnh và cơ duyên!” Giang Khởi Vân nhàn nhạt nói.

“Vớ vẩn! Ta không có đạo hạnh và cơ duyên? Nếu không có, 60 năm trước hồn của ta đã quay về Minh Phủ rồi, hừ hừ…….. còn có thể sống đến bây giờ sao?” Thịt nát trêи mặt tà đạo run lên, thoạt nhìn trông thật ghê tởm

” Sống đến bây giờ?” Giang Khởi Vân lạnh lùng nhìn hắn:” ngươi muốn sống sao? Chỉ có thể dựa vào chiếm đoạt phân hồn luyện hoá, không ngừng trốn chạy trong vài thân thể, tránh né Minh Phủ câu hồn, giống như một con chuột cống sống chui sống lủi, trốn chạy khắp nơi “

Tà đạo nghiến răng nghiếng lợi nhìn tôi:” tiểu nha đầu này chính là cơ duyên của ta —- nếu không phải bởi vì cô ấy có linh thai —— “

” Cô ấy là cơ duyên diệt vong của ngươi”. Giang Khởi Vân hừ lạnh:” nếu không phải ngươi mưu tính nhằm vào cô ấy, làm sao có thể để toàn bộ Tư Đồ Gia bị vạch trần? Bây giờ ngươi có thể chạy trốn đi đâu? Thôn trại Luyện Thi Nhân, Tư Đồ Gia, không gian thi ma, toàn bộ đã bị hủy hoại, ngươi còn có thể đi đâu kéo dài mạng sống?”

” Ta đã có gần trăm năm đạo hạnh — ngươi không thể hủy đạo hạnh của ta! Ta không thể nhập luân hồi mà hủy hoại đi đạo hạnh của mình, không thể, không thể!” Tà đạo không cam lòng gào rống lên

“…… Không phải do ngươi quyết định”. Giang khởi vân bấm tay niệm thần chú, sáu phù chú vây quanh bóng dáng của hắn.

Tà đạo này chỗ mạnh nhất của hắn không phải là pháp thuật cao cường, mà là sự bố trí nhiều năm của hắn, hắn còn biết sinh hồn chia lìa cùng luyện hoá, còn tự làm cho mình một ngôi nhà để trốn chạy

Giờ thì Minh Phủ sẽ đem toàn bộ nhân thế trong tay hắn hủy diệt, hắn đã cùng đường hết lối, không còn nơi nào để trốn chạy nữa rồi.

Làm ác nhiều năm, cuối cùng cũng không thể chạy thoát khỏi hình phạt của Minh Phủ, luyện hồn không thể luân hồi, chỉ có thể ở vực sâu trong địa ngục, trải qua vạn kiếp mà tan thành tro bụi.

Thành tiên hoá ma, kỳ thật đều là những cuộc sống mà phàm nhân không muốn cam chịu

Đáng tiếc cơ duyên khác nhau, nghiệp quả cũng khác nhau, kết cục cuối cùng…. Tự nhiên cũng khác nhau

” Khởi Vân, nếu hắn tiếp tục ở thế gian tu luyện thi tiên đạo, cuối cùng sẽ biến thành Đại Thi Vương hay Thi Tiên Đạo?” Tôi nhỏ giọng hỏi

” Ngay từ đầu hắn đã bước vào ma đạo, còn muốn trở thành tiên sao?” Giang Khởi Vân lắc đầu.



Anh ấy giơ tay đỡ lấy cổ tôi, thấp giọng nói:” diệt sạch đám người này, về sau có thể yên tâm hơn một chút…. Không nghĩ đến cuối cùng vẫn là em thấy hắn”

” Vâng…. Chỗ này là nơi kín đáo, em cũng không thể ngờ …… Hắn lại còn muốn chết đi sống lại? Nơi này đã chết vài người rồi!” Tôi nhíu mày.

Anh ấy nhỏ giọng nói:” ….. Hắn không còn cơ hội chết đi sống lại, ta tự mình áp giải hắn về, vào 24 ngục, hẳn chỉ có tan thành tro bụi thôi…. Cô hồn dã quỷ ở đây, hẳn là em có thể sử lý chứ? Làm xong rồi sớm trở về nhé”

Khoảng cách gần như vậy, bị anh ấy cúi xuống nhìn, làm tôi gần như quên mất vị trí hoàn cảnh của mình đang ở đâu.

“….. Vậy anh cũng trở về sớm đi”. Tôi nắm tay áo anh ấy, thấp giọng dặn dò.

” Ừmm”. Anh ấy hơi nghiêng người, đôi môi mát lạnh lướt qua môi tôi.

Anh ấy mang theo tà đạo kia biến mất, tôi xoay người chuẩn bị đi tìm anh tôi, phát hiện, bọn họ đứng ở đằng sau xếp thành một hàng

Dễ thương Tiểu quỷ sai quay người 45 độ, nhìn lên trời, ngốc nghếch tiểu quỷ sai hai tay che mặt

“…. Hai người các ngươi làm cái gì vậy?” Tôi nhíu mày hỏi.

“Hehe, Tiểu Nương Nương, chúng ta chưa thấy gì cả.” dễ thương tiểu quỷ sai cười nói.

Anh tôi trợn mắt:” hai vợ chồng thật là…. Ở địa phương nào cũng có thể rải cẩu lương, đi mau, đi tìm Khâu Thiếu Gia nhát gan kia, còn thi thể này, để cho Thành Túc thúc thúc tự mình đến mang đi”

Nữ nhân viên kia phúc lớn mạng lớn, chưa bị sát hại, nhưng mà hai người mẫu điên cuồng đã ở cùng Khâu Thiếu Gia đêm qua lại bị đóng băng, chỉ là tà đạo kia chưa có thời gian luyện hoá.

Căn cứ theo kim đồng hồ của la bàn, chúng tôi tìm được nơi giấu xác người ở một góc của công trường, Khâu Thiếu Gia sợ đến miệng xùi bọt mép bất tỉnh.

Bỏ đi, hắn cắn thuốc quá nhiều, thân thể suy nhược, nên bị doạ sợ


Âm hồn quá nhiều, tiểu quỷ sai lo liệu không hết việc, tôi nhéo ra quỷ môn lập ngục thu tà, đem những quỷ hồn phiêu đãng đó kéo vào bên trong, trong đó có một nữ quỷ độ bốn, năm mươi tuổi.


Tôi khoanh tay hỏi:” Khâu thiếu gia, ngươi vẫn không chịu nói thật, nữ quỷ kia là ai? Có thù hận gì với ngươi”?


Dịch: vi vu


———————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK