Mục lục
Mối tình âm dương vĩnh cửu (full) – Quan Thanh Tiêu (Truyện tác giả: Kiến Tự Như Diện)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bất kể là thần tiên yêu ma quỷ người, một ý niệm sinh ra, một ý niệm chết đi, sẽ dẫn đến những nghiệp chướng khác nhau

Dù có toát ra thiện niệm hay là ác niệm, thì những ý niệm này cũng có sự chênh lệch lớn, cũng chỉ do một người quyết định, nhưng kỳ thật…… Ở một mức độ lớn, thì nó lại là một kết cục

Giang Khởi Vân vén tóc ở cổ của tôi lên, nhàn nhạt hỏi:” …… Em cho rằng, cô ta là công chúa nên ta đặc biệt chiếu cố cô ta?”

” Nếu không phải, thì còn nguyên nhân nào nữa…..” Tôi lẩm bẩm.

Chẳng nhẽ không phải sao? Hậu duệ quý tộc, cho dù ở đâu cũng có đặc quyền, có thể không nghi ngờ sao.

Cũng giống như Giang Khởi Vân vậy, anh ấy là thần chỉ bẩm sinh mà Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi Đại Đế hiện hoá sinh ra, ở bên trong tiên gia được đãi ngộ rất cao, tùy hứng và phản loạn trong xương cốt của anh ấy, không làm các Đại Thôn Thần khác bao bọc che chở sao?

Người khác không nói, nói về một Tôn Thần cũ đi, rất bảo vệ cho anh ấy, lại còn yêu người yêu cả đường đi, nên rất chiếu cố cho tôi và hai tiểu bảo bảo.

Mộc Công Kim Mẫu cũng cố ý vi phạm luật giới, hạ phàm để nhìn các con của tôi, còn cho bọn chúng Kim Sắc Trọng Liên để bảo vệ thân thể nữa, những cái này không phải là đãi ngộ đặc biệt sao?

Công chú quỷ kia ở nhân gian có thân phận tôn quý, đương nhiên cũng sẽ được Minh Phủ ưu đãi đúng không?


Giang Khởi Vân lắc đầu:” cô ta tương đối đặc biệt”.

Anh ấy nhíu mày nói: “Tiểu Kiều, em vẫn còn nhỏ, em không biết thảm kịch của mấy trăm năm trước đâu, những thảm kịch như vậy, trong hai năm qua đã phát sinh không ít.”

400 năn trước, lúc đó, ngoại tộc xâm chiếm, một đường máu, tẩy sạch non sông.

” Là tàn sát đúng không…..”

Giang khởi vân khẽ gật đầu, nhắc đến việc này, anh ấy thật trầm tư:” muốn lâý ra đánh cho hả giận, muốn lấy ra đánh xua tan đi sự phản kháng, muốn lấy ra đánh để thiên hạ phải nể phục sợ hãi”.

” Chu Hơi Thị, trong sổ sách ghi chép lại của hoàng gia, là công chúa chết yểu, nhưng cô ta được bí mật đưa đi, lúc cô ta sinh ra, trêи trời có hiện tượng lạ, nếu là thời thịnh vượng, khả năng cô ta sẽ là biểu tượng của một thời thịnh vượng, nhưng mà cô ta lại sinh ra trong thời kỳ khó khăn, hừ…… Cô ta chính là dấu hiệu của sự mất nước”

” Mẹ đẻ cô ta đã đổi trắng thay đen, đi mua một đứa trẻ khác, tuyên bố là tự tay siết cổ giết chết con mình, làm như vậy có thể giữ lại tính mệnh của cô ta, rồi đưa ra khỏi hoàng cung …”

“Trong lúc hoạn nạn, cô ta được đưa vào một đạo quán, bởi vậy mà kết duyên với đạo giáo, sau đó lại bị ngoại tộc xâm chiếm, cô ta ở nhân gian tổ chức phản kháng, tu luyện đạo pháp, hy vọng có thể trở thành một quân nhân, kết cỏ làm người….. Hừ …..”

Giang Khởi Vân khẽ cười, lắc đầu, trong ánh mắt hiện lên tia bi thương.

Anh ấy khác với những Tôn Thần tiên gia khác, anh ấy là tôn thần cai quản luân hồi, từ bi của anh ấy rất lạnh lùng

Anh ấy nhìn thấy tiểu công chúa này liều mạng tung hoành, liều mạng chống cự, thậm chí còn dùng Tà Pháp Nhϊế͙p͙ Dương Luyện Ma, sau đó rơi vào con đường tà đạo.



” Tuy rằng cô ta đã phạm vào tà ɖâʍ giới luật, nhưng mà…. Mười ngày ở Dương Châu,vì siêu độ cho vô số vong linh, không kịp chạy thoát nên đã bị bắt”

” Bên trong ác mộng của anh trai em, một phòng đều là người không mảnh áo che thân, em có thấy không?”

Tôi gật đầu, có thấy, hình như còn có người phát điên, bị kéo ra ngoài.

Có một nữ nhân, cái bụng phình to bất thường, cuối cùng cũng bị người khác hành hạ đến chết, từ sau lưng đâm xuyên ra ngực, thật đẫm máu.

” Đó chính là cô ta và người hầu của cô ta, những người ngoại tộc, muốn cô ta nói ra bí mật của hoàng thất, nhưng cô ta nào có biết bí mật gì đâu! Những người đó liền đem người hầu của cô ta đi băm như băm thịt…. Dùng một cây tre thọc vào yết hầu, đem những người hầu bị băm thành thịt băm đó đến trước mặt cô ta, nói khi nào cô ta ăn sạch những người này sẽ thả cô ta ra, ngay cả lục phủ ngũ nội tạng của cô ta có bị nứt ra cũng không được dừng lại…..”

Điều này……

Tôi bịt miệng không dám nói nữa.

” Chiến tranh không có nhân tính không đáng nói, nhưng tàn sát người bừa bãi, đều sẽ có kết cục không tốt ….. Cô ta biết mình khó thoát khởi cái chết, trước khi chết đã dùng hết pháp lực, vãng sinh siêu độ một đám vong linh”

“Mỗi khi thế gian loạn lạc, Minh Phủ đều bận rộn đến không thôi, cô ta tuy rằng đã phạm vào tà ɖâʍ giới luật, cũng bước vào ma đạo, nhưng mà vẫn một lòng có đạo tâm, hơn nữa có vô số quỷ hồn không muốn siêu sinh, vây xung quanh xác chết của cô ta”

” Xét thấy tình hình lúc đó, ta không có câu những vong hồn có oan khí tận trời đó, một người sống thu dọn đầu và đồ vật của cô ta chạy đến núi sâu, ta đã điểm một âm trạch cho cô ta, để cô ta siêu độ những vong hồn có oán khí tận trời đó, hơn nữa còn phải trấn áp những người không muốn vãng sinh đó…..”

” Đây vốn là con đường quỷ tiên, tùy xem cô ta có thể đi lệch hay không”

Giang khởi vân chống hai tay ra sau, ngửa đầu nhìn về ánh trăng, bộ dáng này có vẻ có chút đơn thuần như thiếu niên.

“….. Anh là một đứa trẻ hơn hai ngàn tuổi sao?” Tô đưa tay sờ sờ trán anh ấy

Anh ấy cau mày: “Em nói cái gì?”

“Không, không …” Tôi nhanh chóng lắc đầu

Anh ấy có lòng từ bi, nhưng không thể tùy ý bố thí — bởi vì, bất kể là thế gian hay là âm hồn, đại đa số đều cố chấp dẫm đạp lên lòng từ bi.

Đạo tâm, không phải ai cũng có, đạo lý, không phải ai cũng có thể giác ngộ

” Vậy, sau này anh có đi gặp cô ấy không?” Tôi có chút tò mò hỏi:” 400 năm… Anh không đi gặp cô ta để tâm sự hoặc kiểm tra tiến độ lĩnh ngộ của cô ta sao? “

Giang khởi vân buồn cười nhìn tôi:” từ bi cũng đã cho, làm thế nào là nhân duyên nghiệp chướng của cô ta, cùng ta có quan hệ gì sao? Ta lại không phải sư phụ của cô ta, chỉ xem cô ta là người có công với Minh Phủ mà thôi”

” Con em thì sao?” Tôi có chút lo lắng:” trước kia không nghe lời anh, anh cũng xoay người bỏ đi, có phải là cái tâm trạng này không?”



Giang khởi vân cười cười, cúi xuống môi tôi, thì thầm:” ở trong quan tài lạnh lẽo đó, lúc bóp đùi em, cảm nhận được em đang phát run, khi đó ta liền có lòng trắc ẩn, liền mơ hồ cảm thấy em chính là duyên kiếp của ta…..”

” Ta không muốn em chết, chỉ muốn đối xử tốt với em, nhìn thấy em lần đầu tiên bị âm tà nhập thể mà mắc bệnh nặng một hồi, ta liền mất hai năm để em làm quen dần với âm khí, hai năm đó, thẩm gia rất vất vả, ta và em hẳn là nên báo đáp lại thẩm gia”

” Hừ. … Em không muốn tìm thẩm nhanh nhụy gây phiền toái, nhưng cô ta lại rất thích tìm em để gây sự……”

Anh ấy đứng dậy, bế tôi lên nói:” em là chủ mẫu, thưởng phạt đều là tùy ý dùng, để xem em vận dụng thế nào “.

“Chúng ta về nhà được không?” Tôi hỏi.

Anh ấy sửng sốt một chút: “Về nhà?”

” Nơi mà Vu Quy và U Nam ở, nơi đó không phải nhà của chúng ta sao…. Tuy rằng không có phong cách của Âm Cảnh Thiên Cung”

Anh ấy gật đầu: “… Được.”

Lúc trở lại cửa hàng nhà tôi, tôi có chút hoảng hốt.

Ngày hội đặc biệt, làm cho những khu vực xung quanh không có ngày đêm

Cửa hàng nhỏ nhà tôi đã mở cửa.

Trần lão đầu, dùng chiếc địu thêu hoa cõng con gái trêи lưng ngồi ở cửa lớn, còn bố tôi ngồi trêи ghế trúc, đại bảo ngồi xổm ở một bên, ba nam nhân đang ngồi ăn dưa hấu thật mất hình tượng

Đại bảo vừa phun hạt vừa nói:” tiểu nương nương vì sao còn chưa trở lại?”

Anh tôi đang ở cửa bày biện pháo hoa cùng lâm ngôn thấm, cười xấu xa nói:” chuyện của đế quân đại nhân nhà ngươi ai dám quản? Dù sao cũng là thế giới của hai người họ”

” Ta không phải mua pháo hoa lớn đến để đốt cho tiểu nương nương xem sao…..” Đại bảo vừa nói vừa nhai.

” Ngươi cống cũng phải cống thứ tốt nha, liền mua ngay một hộp pháo hoa đến cống?” Anh tôi liền mang một quả pháo hoa có bảy tiểu đạn pháo, cố định trêи bệ bắn.


Lúc tôi đưa giang khởi vân đi qua, không khí đọng lại, bọn họ ngơ ngác nhìn giang khởi vân mặc quần âu, áo sơ mi trắng, đến dưa hấu cũng quên gặm….


Thật xấu hổ.


Dịch: vi vu


———————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK