” Đế quân đại nhân đến hỏi nguyệt lão, nguyệt lão cười nói ‘ kiếp trước chú định kiếp này có duyên’, sau đó đế quân đại nhân khiến cho thất gia tự mình làm, nhưng không được đập vỡ chiêu bài ở quên đài”
Phun … Loại phương pháp xử lý này thực sự là giang khởi vân
Tôi có thể tưởng tượng được khi anh ta nói ra lời này, có biểu tình như thế nào
Nhất định là ngữ khí lười biếng, nhưng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào thất gia, để hắn sử lý tốt cục nợ của mình.
” Sau đó, thất gia để lại cô ấy, không để cô ấy bước vào luân hồi nữa!” Mạnh bà cười hì hì nói:” đây đều là chuyện của ngàn năm trước”
Anh tôi nhịn không được phun trào:” minh phủ của các ngươi nhàm chán đến mức nào? Chuyện ngàn năm trước, bây giờ kể lại còn rất phấn khích, một tin đồn, có thể hót lâu dài vậy sao”
” Vốn dĩ đã nhàm chán! Ngươi thử xem, mỗi ngày ở dưới quên đài cho quỷ hồn uống mê hồn canh, một lần là hơn một ngàn năm, ta có đôi khi còn ước quỷ hồn không nghe lời, không nghe lời là có thể bắt nạt bọn họ tìm niềm vui”. Mạnh bà cười cười.
” Mê hồn canh có hương vị gì? Lần trước ta còn chưa uống ….. ” Tôi nhịn không được mà hỏi.
” Ai bảo người không uống! Nhưng may mắn, người không uống…. Nếu người uống không cẩn thận có chút ngoài ý muốn quên đi đế quân đại nhân của chúng tôi, chúng tôi phải làm sao? Chúng tôi có thể còn bị tan thành tro bụi ý chứ. …” Cô ấy lòng còn sợ hãi nói thầm một câu.
Mạnh bà nói với chúng tôi, thực tế mê hồn canh giống như rượu vang.
Nhưng bên trong có chứa ngọt đắng cay lạnh đủ mọi thứ, giống như trăm mối cảm xúc ngổn ngang trong cuộc sống
Sau đó một ly rượu say đã ùa xuống, hoàn toàn quên đi kiếp này, dễ dàng đi đầu thai chuyển kiếp
” Vậy vô thường nương nương chạy đi đâu? Vì sao chấp niệm với thất gia như vậy, uống mê hồn canh cũng không có hiệu quả, vì sao lại còn muốn chạy đi?” Tôi nhịn không được mà hỏi
Mạnh bà nhún vai:” cái này chúng tôi không biết, thất gia giống như không coi trọng tình yêu …… Đây là việc riêng của thất gia, chúng tôi không dễ suy đoán”
Anh tôi bĩu môi nói:” vợ chạy đơn giản chỉ có hai lý do:” một là nghèo, hai là ngược đãi, thất gia là thần chỉ, có nhiều người thế gian hương khói cung phụng như vậy, khẳng định là không phải nghèo, hẳn là ngược đãi đi”
” Đừng nói bậy! Tuy thất gia rất đáng sợ, nhưng sao có thể ngược đãi vợ mình”. Mạnh bà bĩu môi nói”
” Hừ, cho nên nói thần chỉ các ngươi cũng không hiểu thế nào là đạo lý đối nhân xử thế! Chẳng nhẽ cứ đánh chửi mới được gọi là ngược đãi à? Làm cho vợ mình ɖu͙ƈ cầu bất mãn cũng gọi là ngược đãi, hiểu chưa? Thất gia bận rộn như vậy, hơn nữa ngươi vừa nói, thất gia đối với tình yêu không coi trọng, vì thế vợ hắn không chịu nổi nữa, mới trốn nhà đi! Để hắn biết, không có vợ sẽ có tư vị gì,cái này về tình cảm, có thể tha thứ được”
Hai người bọn họ dọc theo đường đi thảo luận về tin đồn của thất gia, tôi không dám chen vào nói, tôi luôn có cảm giác thất gia sẽ đột nhiên xuất hiện sau lưng tôi, tôi đối với hắn có bóng ma tâm lý, nên hơi sợ.
》
Trải qua một hành trình dài, chúng tôi đã đến một thị trấn nhỏ, xây dựng dọc theo ven sông, với những ngồi nhà sàn theo phong tình vạn chủng( ý là phong cách đẹp)
Du khách như con thoi, nơi chốn thắp ngọn đèn dầu.
Dưới dòng sông, có chiếc thuyền khắc hoa văn, trêи bờ sông có quán rượu tửu lâu, là một thị trấn cổ xưa với phong cảnh tuyệt vời.
Thạch mập mạp dừng lại ở quán bar bên lề đường, vênh váo hề hề nói với chúng tôi:” nhìn thấy không, đó là cảnh đẹp đệ nhất! Tin chưa? Trêи phố này đều là hàng rào sản nghiệp của chúng ta”
Tôi mở to mắt, hàng rào sản nghiệp? Đuổi thi nhân đã bắt đầu điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp, phát triển mạnh mẽ nền kinh tế du lịch, để làm giàu?
Còn đuổi thi cái gì? Đương địa chủ( làm chủ một địa phương) thật tốt.
Thạch mập mạp khoe khang về thu nhập một năm ở đây, khấu trừ vào nộp thuế, nửa còn lại được giao cho hàng rào, còn hỏi chúng tôi có muốn đi vào ngồi xuống không.
“…. Chúng ta không phải tới để du lịch”. Tôi nhắc nhở hắn.
” Ta biết, nhưng pháp môn giờ tý mới được mở cửa, bây giờ chỉ có thể chờ, tìm thứ gì đó để giết thời gian đi”. Thạch mập mạp nói với chúng tôi.
Giờ tý, đó là khoảng 23 giờ đến 1 giờ sáng, chúng tôi mới có thể bước vào.
Anh tôi xuống xe thông gió, mạnh bà hưng phấn ngôi không yên, cuối cùng anh tôi đưa cô ấy đi dạo xung quanh, tôi ở trong xe ấn khoá, đắp chăn ngủ một lát.
9h là giờ bên ngoài náo nhiệt nhất, còn giang khởi vân thì xuất hiện trong xe tôi.
Ngồi ở không gian nhỏ hẹp ghế sau, thấp giọng gọi:” tiểu kiều”
Tôi mơ màng ngủ, bị anh ta đánh thức có chút hỗn loạn, anh ta xoa xoa huyệt đạo trêи eo tôi:” sao em lại ngủ trong xe một mình?”
” Anh tôi ở gần đây, chúng tôi phải chờ giờ tý mới đi được”. Tôi ngáp một cái nhìn ra bên ngoài.
Long tiểu ca đứng cách xe không xa, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm vào xe tôi
“…. Hắn nhìn chằm chằm vào đây được một hồi rồi, có thể sợ em gặp chuyện, cũng có thể sợ em trốn thoát”. Giang khởi vân cau mày nhìn vào bụng tôi:” hình như nó lại lớn lên?”
” Ô lão thái nói, trong một tháng cuối cùng sẽ lớn rất nhanh, từ bây giờ sẽ to nhanh hơn”. Tôi nhìn xuống cái eo như cái chậu của mình.
Trước khi giang khởi vân xuất hiện, vòng eo của tôi là 60cm, bây giờ đã vượt qua 80cm, ô lão thái nói, đến tháng cuối cùng sẽ tăng lên hơn 90cm.
Xương cốt bị căng đến ẩn ẩn đau đớn, cái bụng cũng hơi ngứa ngứa, giang khởi vân bế tôi ngồi lên đùi anh ta, giống như anh ta rất thích tư thế này vậy,
Nhưng bây giờ bên ngoài người đến người đi, có lẽ mọi người có thể nhìn qua kính chắn gió, tôi có chút không thoải mái, nhịn không được mà vặn vẹo, co lại ở ghế sau.
“… Đừng di chuyển.” Anh ta có chút bất lực véo eo tôi.
Đùi tôi cọ vào chỗ nhạy cảm của anh ta, càng lúc càng cứng hơn.
” Hiện tại không thể làm, em muốn đốt lửa nó lên à? Hay là ta đưa em đến thanh tịnh cực lạc thiên, dập tắt ngọn lửa trước?”
Tư thế như này, làm tôi hoảng hốt, có một loại thế tục không liên quan đến tôi.
Anh ta ôm tôi, giống như tôi là thế giới của anh ta vậy
” Tiểu kiều, dậy đi”. Anh tôi lên xe gọi tôi, mạnh bà không dám ngồi ở ghế sau, chạy đến ghế phụ ngồi
” Có em rể ở đây, lá gan của chúng ta sẽ càng lớn! Đi thôi, đi tới thôn trại trong truyền thuyết nào”
》
Thạch mập mạp nói, sông này có tên là Xuân Giang, dọc theo con sông của thị trấn có thể tìm thấy pháp môn.
” Ngươi không sợ chúng ta nhớ vị trí của pháp môn sao?” Tôi tò mò hỏi.
” Không sợ, chúng ta không nghĩ các ngươi và chúng ta là địch, chúng ta là bằng hữu”. Thạch mập mạp lôi kéo làm quen.
Vị long tiểu ca âm trầm liếc nhìn bên cạnh người tôi, rõ ràng là đang nhìn giang khởi vân.
” Hắn thấy anh sao?” Tôi hỏi
Giang khởi vân gật đầu, lạnh lùng nhìn long tiểu ca, hắn lập tức quay người đi
Tĩn ngưỡng của người Miêu tộc so với người hán chúng tôi khác nhau, trước đây đuổi thi nhân nằm rải rác: động đình ở phía bắc, kinh châu ở phía đông, phúc châu ở phía tây, vân nam ở phía nam
Thái độ của thạch mập mạp đột nhiên tốt hơn, có lẽ do giang khởi vân xuất hiện cho nên hắn trở thành hướng dẫn viên nhiệt tình.
” Nhìn xem, đây là nơi hàng rào sản nghiệp của chúng ta…..”
———————