Mục lục
Mối tình âm dương vĩnh cửu (full) – Quan Thanh Tiêu (Truyện tác giả: Kiến Tự Như Diện)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bàn tay rộng lượng từ bi ấy, mang theo một chút ý vị trấn an, giống như một vị trưởng bối nhân ái lại uy nghiêm đang an ủi hậu bối.

” Tôn thần, anh ấy đang ở đâu? Ta có thể gặp anh ấy không?”

Tôi nhắm mắt, nhẹ giọng nói ra si niệm của mình.

Trêи đỉnh đầu vang lên lời nói uy nghiêm: ” thất tình lục ɖu͙ƈ, khó thoát khỏi nghiệp chướng, năm thể, tứ chi, nhất khổ phong nguyệt chi cầm lược…… Tâm ma của hắn, tức là tâm ma của người, nhanh đi lĩnh ngộ ma chướng, trợ giúp hắn phá ma……”

Giọng nói này, giống như trực tiếp ở trong đầu tôi vang lên, có chút tuyên truyền giác ngộ, tôi ngơ ngác nhìn ánh sáng giữa đài sen dần dần khuất đi, chỉ còn lại tiểu đồng tử cõng cái hồ lô, cười hì hì nhìn tôi.

“Tiểu Nương Nương, đi thôi, ta đưa người đi.”

Tôi lấy lại bình tĩnh, và phục hồi lại tinh thần sau thời gian dài mờ mịt

“ Đưa ta đi đâu?” Tôi hỏi.


Hắn bĩu môi nói:” ai da, không nghe Thiên Tôn nhà ta nói gì sao? Muốn người đi đến tâm ma, thuận tiện cũng kéo tâm ma của đế quân đại nhân lại …. Hai người, tâm ma thật giống nhau, hihihi”

Tôi nghe không hiểu ngữ điệu của tiên gia, vì thế nài nỉ tiểu đông tử:” ngươi đến để giúp đỡ, vậy hãy giải thích rõ ràng hơn chút được không, ngươi nói ta vẫn còn nhỏ, ta nào biết tâm ma là cái gì?”

Tiểu đồng tử nghiêng đầu, nghĩ nghĩ nói:” nói như thế nào được nhỉ, tâm ma chính là thứ làm cho người phát điên…… Làm thế nào mới có thể kéo tâm ma trở lại, đó chính là tìm cách để người không phát cuồng, và bình tĩnh trở lại…. Nói như vậy, đã đủ hiểu chưa? Hì hì”

Tôi gật đầu, như vậy là tôi đã hiểu.

Điều khiến tôi phát điên không gì khác chính là tưởng niệm, nếu có thể gặp được anh ấy, chỗ nào tôi còn lo lắng bất an nữa, rất sợ cùng anh ấy, hai người âm dương cách biệt

Ngọn núi này, cao đến tận trời, sương mù màu trắng lơ lửng bên người tôi, lúc này tôi mới cảm thấy thật lạnh, nhịn không được mà xoa xoa hai cánh tay, nhìn về phía tiểu đồng tử đang mặc đạo bào:” Thiên Tôn ở nơi thật lạnh……”

” Cái gì? Ơ ơ…… Chỉ có người mới cảm thấy lạnh! Người khác đến đây đều là nóng lạnh không xâm, nhưng người còn chưa đến giai đoạn này đâu, ta đi tìm cho người một chiếc áo choàng”. Hắn vỗ vỗ đầu:” lần trước lúc đế quân đại nhân đến đây, có để lại một áo choàng, vừa hay có thể cho người mặc”

Hắn chạy đến cổng núi, trước mắt tôi chỉ có thể nhìn thấy cổng núi, không nhìn thấy thắng cảnh vô biên bên trong, có thể đạo hạnh của tôi quá nông cạn.

Tôi mặc chiếc áo choàng mà tiểu đồng tử mang đến, trực tiến đem nó trở thành một cái đuôi, nhưng vì tiên gia tịnh khổ, không sao cả

Hắn lo lắng nhìn đầu gối của tôi hỏi:” người có đi được không? Âm dương U Hải còn một đoạn đường rất dài, người không thể dùng ngự phong để đi, hơn nữa toạ kỵ ( thú cưỡi) của tiên gia người cũng thể chạm vào, chỉ có thể bước đến.”



Đầu gối của tôi bị chảy máu, cũng không biết có làm bẩn những bậc thang bằng đá xanh ngọc trắng kia không.

Tiểu đồng tử nghiêng đầu nghĩ nghĩ:” để ta đi lấy nước trong hồ sen, đến rửa miệng vết thương cho người, hẳn là sẽ nhanh lành lại …. Ta chưa từng trị liệu cho thân thể phàm nhân”

Tôi ôm đầu gối ngồi ở cổng núi, chờ tiểu đồng từ lấy hồ lô mang nước trong hồ sen đến đây, hắn dùng tay áo, tháo xuống một chiếc lá, chấm nước trong hồ sen bôi lên đầu gối của tôi

Miệng vết thương ở đầu gối cảm nhận được một trận lạnh lẽo, nước trong hồ sen cũng ngâm những bộ phận phá ma, chẳng mấy chốc tôi nhìn thấy miệng vết thương lành lại, biến thành da thịt mới màu hồng

” Ách, thân thể phàn nhân thật là phiền toái, nước trong hồ sen thật huyền diệu, có khiến thân thể phàm nhân lập tức chuyển biến tốt đẹp…… À, trước kia người bị thương, đế quân đại nhân dùng cách gì trị thương cho người?” Tiểu đồng tử tò mò hỏi.

Tôi ngẩn người, anh ấy dùng cái gì trị thương cho tôi?

Anh ấy….. Anh ấy dùng chính anh ấy để trị thương?

Bên bờ sông Hoàng Tuyền, miệng vết thương trêи thân thể của tôi giống như lăng trì, máu chảy sắp hết, bị anh ấy xách lên bờ, ném vào trong bụi hoa, lột sạch, ɭϊếʍ láp khắp người.

Khi đó cái lưỡi lạnh băng lướt qua miệng vết thương, quả nhiên miệng vết thương nhanh chóng lành lại

” Ngươi….. Hồ lô này của ngươi có thể cho ta mượn không?” Tôi nhỏ giọng hỏi.

” Người mượn làm gì?” Tiểu đồng tử ngây người.

” Ta muốn đựng nước trong hồ sen để cứu tham lang….. Là một đứa trẻ bên cạnh ta, hắn vì cứu Vu Quy và U Nam nên đã nhảy vào trong thi chiểu, toàn thân đều ngâm trong máu độc thi ma, bị thương rất nặng, làn da vẫn luôn chảy ra những hạt máu…..” Tôi nghĩ đến bộ dáng bi thảm của tham lang, nhịn không được mà cái mũi cay cay.

Tiểu đồng tử tròn mắt hỏi:” hắn là phàm nhân?”.

” Ừ, là một đứa trẻ, tuy rằng rất cao lớn, nhưng mới có mười một tuổi”

Tiểu đồng tử miệng há ra:” phàm nhân? Đứa trẻ? Nhảy vào bên trong máu độc thi ma, còn chưa chết”?

” Ngươi đừng có chù hắn…..”

” Ách….. Là ta kinh ngạc! Đây không thể tính là phàm nhân được? Đứa trẻ phàm nhân trước mười hai tuổi, mệnh hồn đều không ổn định, cũng sẽ dễ dàng ” chết non”, thọ mệnh này cùng thân thể phàm nhân có quan hệ, tương tự như nhiễm cảm thi độc, một đứa trẻ 10 tuổi chỉ có thể kéo dài dăm ba ngày, một thiếu niên nam tử 12 tuổi sẽ mất mười ngày nửa tháng biến thành hoạt thi”

” Ừ... Khởi Vân từng nói, tham lang là ly hoả mệnh cách, mệnh hoả mạnh mẽ, khả năng hắn là người đặc biệt”



Tiểu đồng tử sờ sờ cằm nói:” đế quân đại nhân cảm thấy đặc biệt? Ta đưa người đi Âm Dương U Hải, sau này sẽ đến đó nhìn thử xem”

“Ngươi có thể giúp ta cứu hắn sao?” tôi hưng phấn vươn tay muốn bắt lấy tiểu đồng tử, kết quả lại ôm một mảnh hư không.

” Tiểu nương nương đừng kϊƈɦ động nha, đạo hạnh của ta quá nông cạn, không biết có thể cứu được không, nhưng nước trong hồ sen này có thể, làm cho chức năng cơ thể hắn phục hồi…. Chỉ cần thi độc của hắn có thể hút ra, hẳn là có thể cứu chữa!”.

” Được được! Ta ta, ta về sau nhất định ở nhà, trước thần vị của ngươi, mỗi ngày sẽ dâng hương, cảm kϊƈɦ ân tình của ngươi”

Tiểu đồng tử bật cười:” người là tiểu nương nương của đế quân đại nhân, ta nào dám thưởng thụ hương khói của người, hì hì….. Tiểu nương nương người thật tốt, không có giả tạo….. Nếu người muốn cảm tạ ta, chi bằng……”

Hắn ngượng ngùng, vặn vẹo mặt đỏ lên.

Chi bằng cái gì?

” Chi bằng.. … cung phụng kẹo cho ta, được chứ?” Hắn nhỏ giọng nói

Điều này!

Yêu cầu này!

Tôi không khỏi xót xa – tiên giới cũng quá ngược đãi trẻ con, kẹo cũng không có?

Tiên gia hút phong uống lộ, chỉ có uống trà xanh quỳnh tương, chỉ ăn hoa quả tươi ở tiên giới, phỏng chừng một chút thức ăn phàm tục cũng không có.

” Không riêng gì kẹo, mà còn có bánh pudding, điểm tâm, sữa bò….. Tất cả đều cho ngươi, nhưng sẽ cho ngươi theo cách khác”. Dụ dỗ này thật quá dễ dàng

Hai mắt của hắn sáng lên:” cảm ơn tiểu nương nương! Tiểu nương nương chúng ta mau đi thôi! Người mau chóng hoàn thành mọi việc, giải quyết xong ma chướng, liền trở về ngay! Ta đi giúp người xem tình hình của tiểu nam tử Tham Lang”


Tôi đi theo hắn đến Âm Dương U Hải, đây là nơi tôi không biết gì, cho đến khi nhìn thấy một làn sóng trắng


Đây là biển thật sao? Chả nhẽ muốn tôi nhảy từ đây xuống?


Dịch: vi vu


———————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK