Mục lục
Mối tình âm dương vĩnh cửu (full) – Quan Thanh Tiêu (Truyện tác giả: Kiến Tự Như Diện)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mộ vân phàm!” Tôi thực sự muốn véo anh tôi một nhát!

Kỳ thật, không thể trách anh tôi chêu trọc tôi, giang khởi vân, tên này tệ quá, lúc anh ta muốn, sẽ không quan tâm đến thời gian địa điểm, chỉ cần người khác nhìn không thấy là được.

Anh ta đã từng ôm tôi lên xe, ném cho anh tôi một câu ” ta dùng xe một chút”, sau đó bao phủ một kết giới, liền làm cái kia ngay.

Sáng nay cũng vậy, vốn dĩ đang nói chuyện rất tốt, anh ta đột nhiên cười rộ lên nói tôi rất dễ dỗ dành, sau đó liền bắt đầu bắt nạt người ta.

Chiếc giường trúc kia, âm thanh thật lớn, lật cái thân người cũng sẽ kêu rít lên, huống chi là tình ái, tần số âm thanh kia nghe được thật làm da đầu nổ tung

Hơn nữa toà nhà bằng gỗ này! Cách âm thật kém.

Cũng may mắn, chỉ làm có một lần, xem như là nếm qua vị thịt

Hiện tại bụng tôi lớn như vậy, mở chân ra cảm thấy cồng kềnh vô cùng, làm cho động tác của anh ta cẩn thận hơn rất nhiều.


Không nghĩ tới bị anh tôi nghe được.

” Được rồi, ngượng ngùng với anh làm gì, ăn cẩu lương của hai người gần năm rồi còn gì! Về sau còn không biết phải ăn bao nhiêu năm nữa đây….. À, ngươi mau mở ra xem đi, long tiểu ca”

Long tiểu ca ước lượng, mở ra xem, cau mày, ánh mắt lộ ra tia kinh ngạc.

Đó là hai cái Nhϊế͙p͙ Hồn Linh giống nhau như đúc, dùng tơ hồng quấn quanh, được đặt ở gần nhau.

Thứ này vốn dĩ là một đôi.

Âm dương tương sinh, câu hồn nhϊế͙p͙ phách.

Đạo sĩ quỷ kia dùng âm linh để sử dụng quỷ hồn, long tiểu ca dùng dương linh để thu thập dương phách, cái này vốn dĩ là đồ vật của thành miêu vương.

Cái ở trong tay đạo sĩ quỷ đã bị giang khởi vân thu lấy, tạm thời được đặt ở Minh Phủ, sáng sớm hôm nay, lúc đó tôi hướng anh ta muốn lấy nó.

” Cái này chuông này, chúng ta không muốn, Mộ Gia tuy là gia tộc âm nhân thương, nhưng không phải tham tài, chẳng màng đến thị phi, lúc ta ra cửa, thái gia đã nói với ta, đến thời điểm thích hợp hãy để vật về với chủ”

” Còn cái Nhϊế͙p͙ Hồn Linh này, là ta……ách, phu quân ta lấy từ trong tay thuộc hạ đạo sĩ quỷ của Tư Đồ Lâm, tạm thời để ở Minh Phủ, đến bây giờ cũng cùng nhau vật về mới chủ”



Tôi chỉ vào hai chiếc chuông trêи tay hắn nhắc nhở: “Cẩn thận bảo quản, đừng để bị người khác đánh cắp một cái nữa nhé.”

Long tiểu ca ánh mắt phức tạp nhìn cặp chuông, tĩn ngưỡng và kế thừa, ngoại trừ không thể hoà tan được huyết mạch ở bên ngoài, cũng cần một cái ” bằng thể”

Ví dụ như đại thi vương, hắn liền tính, trước mắt mất đi rất nhiều pháp lực, cũng tạo thành một cái thôn, mấy vạn hậu tuệ tượng chưng cho tinh thần.

” Không cần cảm động đâu huynh đệ, cái này chỉ là vật về với chủ thôi”. Anh tôi vỗ vỗ vai hắn cười nói:” nhà của chúng ta làm âm thương đã nhiều năm, biết tay không thể vươn quá dài, thứ này của các ngươi, chúng ta chiếm giữ chỉ biết gây hoạ, tốt nhất nên trở về tay ngươi….. Chăm chỉ làm việc tốt, ta rất xem trọng ngươi”.

Anh ta kiêu ngạo cùng long tiểu ca xưng huynh đệ, long tiểu ca sắc mặt âm trầm cũng phai nhạt hơn chút

” Về sau, các ngươi cần giúp đỡ cái gì, cứ nói một tiếng”. Long tiểu ca nói đơn giản một câu.

Giọng nói nghiêm túc của hắn, chúng tôi đều cảm nhận được, người âm trầm chất phác giống như hắn, có thể nói ra câu như vậy, tương đương với một câu hứa hẹn.

Thạch mập mạp mang theo hai cái bao tải, thở hổn hển nói:” các ngươi tại sao không nói một tiếng liền đi? Sư phụ, người cũng không nói cho ta một tiếng”

Hoá ra long tiểu ca mới là sư phụ, chúng tôi thật là đã nhìn nhầm rồi.

Thạch mập mạp nói:” ta thấy Mộ Đương Gia thích ăn măng xào thịt hun khói, ở tây tương của chúng ta, thịt hun khói là món nổi danh nhất, huống chi vẫn là bí pháp yểm chế trong trại của chúng ta! Xử lý thi thể, chúng ta là người rất thạo nghề! Hai khối thịt khô này cho Mộ Đương Gia, mang về ăn dần….. Mộ tiểu thư nên ăn ít chút, chế phẩm yểm chế này, đối với thai phụ không tốt”

Trời ơi, thạch mập mạp hiểu không ít nha, đuổi thi nhân cũng không phải không có nhân tình.

” Cái này ….. Ta có điểm bóng ma tâm lý….. Không dám ăn thịt hun khói của các ngươi…..” Tôi thành thật nói.

Thạch mập mạp dận dữ nói: ” cái gì? Ngươi hoài nghi chất lượng sản phẩm của chúng ta? Đây là thịt hun khói chính hiệu, đừng nói ở cái tiểu thành này không có bán cho khách, kể cả ở Đào Bảo Thiên Miêu của chúng ta, cửa hàng hàng đầu cũng không có loại này bán cho khách! Ngươi không biết cực phẩm Tử Kim Chân này mỗi năm chỉ giới hạn có 50 chỉ thôi sao! Trong trại của chúng ta chỉ có đại trưởng lão và miêu vương mới được ăn”

Anh tôi vừa cười, vừa mắng thạch mập mạp vì khoác lác mà không chuẩn bị bản thảo, vừa mở ra cốp xe sau nói:” ăn ăn! Đồ ăn của bằng hữu, có độc ta cũng ăn! Đương nhiên tiền đề sẽ là độc, nhưng ăn không chết người Haha”.

Tôi đứng bên cạnh chiếc xe trong gió hỗn loạn, hàng rào của bọn họ quả nhiên đã điều chỉnh cơ cấu công nghiệp, vượt qua âm dương hai giới, làm được thật tốt.

Về sau, nếu có cơ hội gặp lại Mộ Vãn Thần, tôi cũng muốn dạy hắn hoà nhập với xã hội như thế nào…. Nhưng bọn họ không có thân phận, tất cả đều không có hộ khẩu, cái này thật khó…..

” Mộ tiểu kiều!” Long tiểu ca nhận đôi chuông, khẽ gọi tôi một tiếng.



“Hả?”

” …… Ngươi cảm thấy ngươi và thần chỉ có kết quả sao?” Hắn nhẹ nhàng hỏi.

Tôi sững người một lúc, chỉ vào bụng cười hỏi:” còn muốn kết quả thế nào? Cái này chưa đủ sao?”

Hắn cười cười.

” Long tiểu ca, không nên sợ tình yêu, kỳ thật yêu một người không xấu, ngay cả khi đó là mối quan hệ tình cảm giữa người và người, cũng không kẻ nào dám cam đoan đó thể vĩnh viễn tốt đẹp….. Từ bỏ quá khứ, trân trọng hiện tại, tin vào tương lai, sẽ luôn có hạnh phúc…… Đời người ngắn ngủi chỉ vài thập niên, rất nhanh sẽ qua đi….”

Tôi cười đối với hắn nói ” đạo lý lớn”

Trước khi rời đi, anh tôi ấn cửa xe xuống, nhìn hắn nói:” đại huynh đệ, làm việc tốt, về sau ta còn vỗ ngực khoác lác, Hắc Khăn Miêu Vương là huynh đệ tốt của ta, còn có mặt mũi tự hào……à, còn có, nhanh chóng tìm vợ đi! Hẹn gặp lại, có rảnh thì tới nhà ta chơi!”.

Dọc đường đi, anh tôi ôm Tiểu Khúc Nhi nói:” Tiểu Kiều, em xem chúng ta ra cửa một chuyến, còn có người cho đồ ăn mang về, thể hiện tình cảm miền núi chất phác…. Này, em nghĩ xem, tại sao bọn họ không cho hai em gái xinh đẹp đi tiễn anh? Anh nghĩ rằng miêu nữ trong trại sẽ chảy nước “.

“…… Anh có thể quay trở lại nói một tiếng, khẳng định sẽ có cho anh mang về”. Tôi lặng lẽ nhìn phía sau gáy anh tôi:” chỉ là anh phải cẩn thận, đương vợ không thành vấn đề, đương bạn tình, khẳng định sẽ bị giết chết”

“…… Vẫn nên đi thôi, mặt mũi cái đầu, quan trọng hơn”.



Chúng tôi đi một ngày đường, trực tiếp lái trở về nhà của chúng tôi, anh tôi mệt đến không thôi, ồn ào vì đói bụng, nên chúng tôi đi ăn khuya trước.

” Đã nói để em lái xe trong chốc lát, anh ngủ một giấc nghỉ ngơi….. Anh lại không yên tâm….” Tôi có chút bất mãn nói.

” Em có bằng lái rồi nói sau! Em rể không ở đây, anh còn dám ngồi xe em lái sao? Em đúng thật là, cho rằng mình kỹ thuật lái xe tốt sao?”


Anh lái xe quanh nhà tôi tìm cửa hàng ăn khuya


Bên cạnh hồ công viên, có một mảnh khu dân cư, tầng lầu không cao, bên dưới cửa hàng thật bận rộn, trong đó có một tiệm ăn vặt bên trong đầy người, chúng tôi ngồi xuống ở bên ngoài, chuẩn bị để lấp đầy cái bụng


Con gái chủ tiệm đến đây để phụ giúp, nhìn thấy chúng tôi sửng sốt:” các ngươi không phải người ở Phố Cổ sao, họ Mộ đúng không?”


———————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK