Nhưng có một điểm trái lại làm cho Trương Phàm cảm thấy vô cùng hứng thú, chính là tin tức mà Hoa Vân để lộ ra. Tin tức về việc Thánh Võ Tông cùng những tông môn khác đều có căn cơ riêng, có rất nhiều thứ tốt. Nhưng đáng tiếc là bởi vì địa vị của cô bên trong Thánh Võ Tông cũng không cao nên hiểu biết cũng không sâu.
Trương Phàm âm thầm cân nhắc, về sau có thể tìm thời gian đi Thánh Võ Tông nhìn xem một chút, xem thử bên kia rốt cuộc có tài nguyên mà bản thân hắn cần hay không.
Nếu như có thì sẽ lại là một loại xúc tiến đối với bản thân nha.
Hơn nữa, Trương Phàm bây giờ cũng có chút hiểu rõ Thiệu Vĩ đang tiếp xúc với giới nào.
Trình Dũng tính tán tu, Thiệu Vĩ đương nhiên cũng là như vậy.
Như vậy vòng tròn tiếp xúc cũng tự nhiên là cái quần thể tán tu này, như vậy những đồ vật có thể lấy được cũng hoàn toàn không giống với loại thế lực Thánh Võ
'Tông này có.
Xem ra, hắn nên phát triển thêm người của mình ở các tông phái.
Hoa Vân… Không biết cô có thể gánh vác trọng trách này hay không?
Trong lúc Trương Phàm suy nghĩ thì đã đi tới sân.
Trương Phàm dừng ở cửa sân khoát khoát tay nói:
“Các người bận cái gì thì đi làm cái đó đi, không cần nhìn chằm chằm bên này, chỗ của tôi… Không có bất luận kẻ nào có thể xông vào đâu!”
Trình Dũng muốn nói thêm gì đó nhưng rồi lại thôi.
Hoa Vân nhíu mày khuyên nhủ: “Trương tiên sinh, có thực lực thì tự tin là chuyện tốt, nhưng…"
“Dừng, không nhưng nhị gì cả… Không tin cô có thể xông vào thử một lần!" Trương Phàm ngắt lời Hoa Vân, cực kỳ tự tin mà nói.
Hoa Vân bĩu môi, không phục nói: “Thử thì thử, chỗ nào cũng được sao?”
“Đương nhiên!" Trương Phàm gật đầu.
Hoa Vân thoáng đi cách cửa lớn hơi xa một chút, sau đó nhẹ nhàng nhảy lên, tường vây dưới thân pháp của cô tựa như là không có tồn tại.
Đối với bất kỳ một cổ võ giả nào mà nói, vượt qua tường vây của viện Trương Phàm chỉ sợ cũng là chuyện dễ dàng nhất – thậm chí rất nhiều người bình thường tố chất thân thể không tồi đều có thể thoải mái làm được điều này.
Chỉ là, Hoa Vân nhảy qua.
Nhưng tiếp theo đó lại không có động tĩnh cả.
Thậm chí người của Hoa Vân cảm thấy không thích hợp hô vài tiếng cũng không có chút đáp lại.
“Trương tiên sinh..” Người của Hoa Vân có chút lo lắng.
“Không sao đâu!” Trương Phàm nhàn nhạt cười nói: “Nếu như các người lo lắng, cũng có thể nhảy vào tìm xeml”
Vì không để cho những người này cả ngày canh giữ ở đây làm phiền hắn, Trương Phàm không ngại triển lộ một chút về mê huyễn trận.
Thậm chí, hắn còn hy vọng mê huyễn trận có thể được nhiều người biết đến. Tốt nhất là có thể tận khả năng thu hút nhiều cổ võ giả!
Hắn muốn tiếp xúc nhiều hơn với cổ võ giả, cũng muốn hiểu rõ sâu sắc hơn về vòng tròn tu luyện của cổ võ giả, nhìn xem cái vòng tròn này đến cùng có tài nguyên tu luyện gì.
Người của Hoa Vân nhìn nhau, vẫn không yên lòng, sau đó chọn vị trí tường chỗ Hoa Vân nhảy vào khi nấy rồi có hai người cũng trèo qua.
Chỉ là giống với Hoa Vân, hai người này trèo tường xong cũng không có động tĩnh, giống như đá chìm đáy biển!
“Còn có ai muốn thử không?” Trương Phàm nhìn về phía mọi người.
“Chuyện là… Trương tiên sinh, tôi muốn thử xem!” Trình Dũng đột nhiên mở miệng.
Bất kể là tình huống gì đều không thể có nguy hiểm, đây là có thể tuyệt đối khẳng định. Nếu đã như vậy… Vậy không bằng tự mình thí nghiệm một chút Trương Phàm rốt cuộc dùng thủ đoạn như thế nào.
“Đi đi, bất kỳ ai cũng đều có thểt Với lại, vị trí nào. cũng được!” Trương Phàm vừa cười vừa nói: “Sân lớn như vậy, đừng chỉ thử ở một chỗ chứ!”
“Vậy tôi đổi chỗ khác!" Trình Dũng lập tức chạy đến chỗ sân sau bên kia.
Người của Trình Dũng cũng nhao nhao tự tìm vị trí trèo tường… Không có gì khác, bọn họ nhận được ám chỉ của Trình Dũng.
Đây chính là mệnh lệnh!
Nhìn thấy loại tình huống này, những người còn lại của Hoa Vân cũng không hàm hồ nữa, mỗi người đều tự tìm vị trí trèo tường.
Nhưng sau đó đều không có động tĩnh!
'Trương Phàm chắp hai tay sau lưng, lấy chìa khoá mở cửa sân ra, cười híp mắt đi vào, sau đó nhìn bốn phía của sân.
Kỳ thật từ góc độ của hắn mà xem, Hoa Vân, Trình Dũng những người này đều ở chỗ chân tường không ngừng đảo quanh bồi hồi, hoặc là la to, hoặc là ra sức. chạy trốn, nhưng trên thực tế thì sao? Bọn họ đều đang †ập trung trong một khu vực nhỏ hẹp.
Trương Phàm sớm đã đoán trước được kết quả như vậy, nhưng hắn lại đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng xa lạ…