Mục lục
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị - Trương Phàm (Hỗn thế đan vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chín viên! Một viên cũng không thể thiếu!” Trương Phàm rất kiên trì, cơ hội nhổ lông dê như vậy cũng không nhiều, hắn nhất định phải gắt gao nắm chắc.

“Được!” Tào Lăng Vân nhìn Tào Hiên, rồi lại nhìn Trương Phàm nửa bước cũng không nhường, ông ta chỉ có thể gật đầu.

“Được rồi, cục trưởng Khổng, đội trưởng Tần, làm phiền hai người làm người chứng kiến rồi!” Trương Phàm lập tức gọi Lữ Hoa làm hợp đồng, hơn nữa còn cười híp mắt kéo Khổng Vân Huy và Tần Kiến An vào.

“Không dám không dám! Có thể nhìn thấy mâu thuẫn được hoá giải, tôi nguyện ý làm người chứng kiến này!” Khổng Vân Huy vừa cười vừa nói.

“Có thể may mắn được thấy y thuật thần kỳ của cung phụng Trương, tôi rất chờ mong!” Tần Kiến An ăn ngay nói thật, anh ta thật sự không biết Trương Phàm còn có y thuật như vậy.

Nếu như đan điền vỡ nát mà còn có thể chữa thì… Giá trị của Trương Phàm này còn cao hơn rất nhiều so với dự đoán.

Lữ Hoa rất nhanh đã làm xong hợp đồng, Trương Phàm cùng với Tào Lăng Vân sau khi xem xong, hai người phân biệt ấn dấu tay xuống ký tên, Khổng Vân Huy và Tần Kiến An làm nhân chứng, cũng ký tên.

“Tào Hiên, lại đây đi!” Trương Phàm cười híp mắt vẫy tay với Tào Hiên.

Tính cả một viên Định Thiên Đan bản thân Tào Hiên cho, cùng với một viên Định Thiên Đan vừa rồi để đổi lấy tự do của anh ta, còn có tiền lời của chín viên Định Thiên Đan tiếp theo, chỉ cần từ trên người anh ta lấy được chín viên Định Thiên Đan, ngoan ngoãn, Tào Hiên thật sự là người tốt nha!

Tào Hiên sợ hãi trốn sau lưng Tào Lăng Vân, thậm chí cũng không dám liếc mắt nhìn Trương Phàm.

Không còn cách nào khác, bóng ma tâm lý của đứa nhỏ này thật sự quá lớn, anh ta chỉ muốn cách Trương Phàm thật xa.

Nhưng hết lần này tới lần khác, anh ta vẫn phải tiếp tục rơi vào ma trảo của Trương Phàm, mà còn là dưới sự chứng kiến cùng với ủng hộ của bố anh ta, Tào Hiên bây giờ chỉ muốn khóc…

Nhìn Tào Hiên như thế, tư vị trong lòng Tào Lăng Vân quả thực rất không dễ chịu, ông ta thật sự hận không thể lập tức giết Trương Phàm.

“Hiên nhi, nghe lời, cậu ta không dám làm gì con nữa đâu! Chẳng lẽ con không muốn khôi phục sao? Không muốn đứng lên một lần nữa sao? Không muốn tu luyện thêm một lần nữa, rồi sau đó tự tay đánh bại cậu ta sao?” Trong lời nói của Tào Lăng Vân tràn ngập mùi vị cổ vũ, rất có sức hấp dẫn.

Lúc này, ánh mắt Tào Hiên bây giờ liền loé sáng lên.

Khôi phục gì chứ, lần nữa đứng lên gì đó, anh ta đều không để ý, nhưng tự tay đánh bại Trương Phàm, thậm chí giết chết Trương Phàm…

“Bố, con, con đi đây…” Tào Hiên cắn răng.

“Con ngoan! Thất bại cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là không có dũng khí để đứng lên lần nữa, đi đi!” Tào Lăng Vân rất vui mừng, từ trên người Tào Hiên bây giờ, ông ta thấy được khả năng dục hỏa trùng sinh, lên như diều gặp gió.

Chỉ cần có thể chữa trị tốt đan điền, lấy sự dạy dỗ lần này mài dũa tâm tính, còn có tài nguyên và kinh nghiệm tu luyện lúc trước của Định Thiên Tông, Tào Lăng Vân tin Tào Hiên rất nhanh sẽ có thể tu luyện tới Địa cấp trung kỳ một lần nữa, thậm chí tiến thêm một bước!

“Tào công tử, hoan nghênh hoan nghênh!” Trương Phàm bắt tay với Tào Hiên, vẻ mặt tươi cười, vô cùng nhiệt tình.

Thấy cảnh tượng này khoé miệng Tào Lăng Vân có chút run rẩy, ngay cả Khổng Vân Huy và Tần Kiến An cũng có chút cạn lời.

“Cái đó, cả quá trình lần này cần thời gian ba ngày! Ông cần chuẩn bị tốt Định Thiên Đan, không có Định Thiên Đan tôi sẽ không giao người ra!” Trương Phàm dặn dò Tào Lăng Vân.

“Trị liệu ở đâu? Cần phải ở trong viện của cậu sao?” Tào Lăng Vân nhìn cái viện hoàn toàn nhìn không thấu, ông ta có chút không yên lòng.

“Đương nhiên rồi!” Trương Phàm mở hai tay ra: “Ở nơi khác, tôi không có cảm giác an toàn!”

Tào Lăng Vân rất muốn mắng một tiếng chó má, cậu không có cảm giác an toàn, mang Tào Hiên vào viện của cậu, tôi mẹ nó còn chưa có cảm giác an toàn đâu.

Nhìn Khổng Vân Huy và Tần Kiến An một chút, Tào Lăng Vân đột nhiên nói: “Không thì trị liệu luôn ở cục võ quản đi, như vậy tôi mới yên tâm, cậu cũng yên tâm!”

“Tôi thấy được đấy! Cục võ quản nguyện ý phục vụ hai vị!” Khổng Vân Huy lập tức cười nói.

Nếu có thể hoá giải được ân oán thì ông vẫn hy vọng có thể hoá giải được ân oán.

Đương nhiên, đây chỉ là một trong những mục đích của ông thôi.

Tận mắt chứng kiến Trương Phàm rốt cuộc sẽ trị liệu cho Tào Hiên như thế nào, mới là mục đích chủ yếu của ông.

Dù sao, đây chính là đan điền bị phế bỏ đó nha.

Nếu quả thật có khả năng trị liệu tốt, ý nghĩa đại biểu này thật sự quá phi phàm.

Người bị thương của cục võ quản… cũng không phải nhiều bình thường nha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK