Mục lục
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị - Trương Phàm (Hỗn thế đan vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dựa vào cái gì chứ?

Dựa vào việc chân thành đối đãi với người khác!

Đặc biệt là những người có xuất thân sạch sẽ!

Ông là như thế, Lương cục là như thế, cục trưởng là như thế, còn có những võ giả siêu phàm kia, đều là như thế!

Cho nên, chỉ cần tâm Trương Phàm ở cục võ quản bên này, cục võ quản sẽ cho hắn hết thảy công bằng công chính.

Sau khi ăn uống no đủ, Trương Phàm lập tức cảm thấy thoải mái.

“Cục trưởng Khổng, tôi về nhà một chuyến, ngày mai lại bắt đầu huấn luyện một lần nữa!” Trương Phàm thật đúng là không yên tâm để Lữ Hoa ở nhà một mình, cũng không biết hắn ta có tới nước linh điền bên kia hay không.

Đồng thời, hắn cũng muốn hỏi Lữ Hoa, hiệu quả của luyện thể đan rốt cuộc như thế nào.

Nếu như hiệu quả không tệ, trái lại có thể mở rộng cho cục võ quản.

Hắn tin, cục võ quản xem như đông đảo cổ võ giả thì cổ võ giả cấp cao vẫn là tương đối ít.

Phần lớn đều là cổ võ giả cấp thấp.

Nếu có Luyện Thể đan tăng cường thực lực của cổ võ giả cấp thấp, cục võ quản tuyệt đối sẽ không từ chối cơ hội như vậy.

Mà hắn lại có thể từ đó kiếm được rất nhiều lợi nhuận.

Đương nhiên, chi phí của Luyện Thể đan rất cao… Muốn phổ cập quy mô lớn thì sợ là rất khó.

Thế nhưng, bây giờ hắn đã thăng cấp, hiệu suất luyện đan sẽ tăng lên rất nhiều, giá thành cũng sẽ giảm xuống rất nhiều.

Nhưng cho chi phí có giảm xuống thì Luyện Thể đan tuyệt đối cũng là sản phẩm cao cấp!

Đừng thấy Trương Phàm trị liệu cho nhiều người như vậy thu hoạch được rất nhiều Đại Bổ đan và điểm cống hiến!

Nhưng điều này về cơ bản cũng đã vét sạch của cải của những người bị thương này.

Nhưng mà, thử xem cũng được, tóm lại cũng sẽ có người mua.

Còn nữa, hắn muốn nhanh chóng lấy được một đống phỉ thuý, tiền cũng là một vấn đề lớn.

Khương Nhạc Nhạc và nhà họ Hoa bên kia, trong khoảng thời gian ngắn khẳng định không có biện pháp mở ra thị trường…

Bên Chúc Tinh Tinh hắn cũng đã nợ cô rất nhiều, sao lại không biết xấu hổ tiếp tục lấy tiền của cô nữa chứ?

Cho nên, kiếm tiền như thế nào, hơn nữa còn là nhanh chóng kiếm tiền, còn không phải là một số tiền nhỏ, đó là một vấn đề rất lớn.

Đương nhiên, cho dù thị trường phỉ thuý xuất hiện biến hoá, kỳ thật căn bản cũng không ảnh hưởng tới hắn.

Dù sao thì thứ hắn muốn là nguyên thạch, cũng không phải là phỉ thuý thành phẩm.

Cho dù giá nguyên thạch tăng lên, thì so với tốc độ tăng của phỉ thuý thành phẩm, hẳn là vẫn không thể so sánh.

“Cung phụng Trương, tôi đi cùng cậu!” Quý Hải Phàm nếu đã bảo vệ Trương Phàm thì đương nhiên ông phải ở cùng một chỗ với hắn.

Giống như Trương Duyệt và Tào Hiên ra ngoài đều có hộ đạo nhân, bây giờ Quý Hải Phàm cũng tương đương với hộ đạo nhân của Trương Phàm.

“Được!” Trương Phàm không từ chối.

Mặc dù Định Thiên Tông bên kia có ý hoàn hoãn quan hệ, nhưng ai biết có phải làm hắn mất cảnh giác hay không chứ?

Vẫn nên cẩn thận một chút cho thoả đáng.

Khổng Vân Huy lái xe, đưa Trương Phàm và Quý Hải Phàm đến Tây Giao.

“Tông sư Quý, mời!” Trương Phàm dẫn Quý Hải Phàm vào viện.

Quý Hải Phàm rõ ràng ngây người một chút.

Tình huống viện bên này của Trương Phàm, ông cũng biết được từ Khổng Vân Huy bên kia.

Thậm chí trước khi Trương Phàm bế qua, ông đã lặng lẽ tới xem qua.

Nhưng hiện tại, khi cảm nhận được bên trong cái sân này của Trương Phàm, loại trận pháp này có cảm giác giống như căn bản không tồn tại vậy, vẫn mang lại tác động rất lớn cho ông.

Ông đã là tông sư hậu kỳ rồi nhé!

Nhưng thế nhưng lại hoàn toàn không nhìn thấu trận pháp này… Cái này cũng quá khó tin rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK