“Không cần đa lễ, kể cho tôi nghe về sự thần kỳ của cái sân kia đi!” Tào Hiên khẩn cấp hỏi.
Trần Thiếu Sơn đứng dậy nói: “Tào công tử, cái sân kia rất tà môn…”
Nửa tiếng sau, ánh mắt Tào Hiên càng nghe càng sáng ngời.
Ngay cả một lão giả giống như người hầu đi theo bên cạnh anh ta vẫn không nói gì mà cũng nghe thấy tinh quang lấp lánh trong ánh mắt anh ta.
“Cái sân kia ở đâu? Đưa tôi tới đó! Yên tâm, cái Trương Phàm gì gì đó, tôi sẽ giúp các ông dạy dỗ hắn ta một trận! Hắn ta chỉ là một đứa con bị nhà họ Trương vứt bỏ mà thôi, cho dù tôi có giết hắn ta, nhà họ Trương cũng sẽ không nói gì!” Tào Hiên biểu hiện ra sự tự tin lớn mạnh.
Định Thiên Tông và nhà họ Trương cùng một cấp, nhà họ Trương không thể vì một đứa con bị vứt bỏ mà làm gì anh ta.
“Tào công tử, chúng tôi có chuẩn bị tiệc rượu… Bây giờ sắc trời cũng không còn sớm nữa, không bằng ngày mai chúng ta đi qua đó?” Trần Thiếu Sơn mặc dù rất muốn lập tức dạy dỗ Trương Phàm, nhưng nhân cơ hội giao hảo với Tào Hiên, cũng là một trong những mục đích anh ta mời Tào Hiên lần này.
Nhà máy dược nhà họ Hoa hoàn toàn do người nhà họ Hoa nắm điều hành.
Ngoại trừ ba phần trăm cổ phần ở trong tay lớp quản lý, hưởng thụ quyền chia hoa hồng nhưng không có quyền sở hữu, tất cả cổ phần còn lại đều nằm trong tay người nhà họ Hoa.
Kỳ thật tập trung chủ yếu ở trong tay Hoa Hưng, bởi vì xưởng thuốc là do một tay Hoa Hưng sáng lập, chỉ là sau đó được giao cho Hoa Văn Xương quản lý mà thôi.
Cổ phần của một mình Hoa Hưng chiếm tới sáu mươi phần trăm!
Hoa Văn Xương cũng chỉ có hai mươi phần trăm!
Hoa Vân có năm phần trăm!
Những người khác của nhà họ Hoa cũng có mấy phần trăm cổ phần, tất cả đều là số ở hàng đơn vị.
Đương nhiên, người nhà họ Hoa rất ít, tổng cộng cũng không có bao nhiêu.
Sau khi trở về, dưới áp lực mạnh mẽ của Hoa Hưng, bọn họ rất nhanh đã soạn thảo giấy chuyển nhượng cổ phần, thậm chí còn phát động các mối quan hệ với nhà nước ở Nam Tuyền, nhanh chóng thay đổi cổ phần… Tóm lại đã làm được đến mức độ chỉ cần Trương Phàm ký tên là có thể hoàn thành việc giao nhận cổ phần.
Theo Hoa Hưng thấy, Trương Phàm cho bọn họ thêm một cơ hội, thì nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất bắt lấy cơ hội lần này.
Nếu lại bỏ qua cơ hội lần này, chỉ sợ cũng không có cơ hội tiếp theo.
Hơn nữa, thí nghiệm kem mọc tóc bên kia cũng nhất định phải thay đổi kịp thời.
Bằng không, dù là nhà họ Hoa đưa ra nhiều lời hứa hẹn hơn nữa, nhân viên thí nghiệm hi vọng những thứ thu hoạch được này rồi hi vọng lại tan vỡ, bọn họ sợ chuyện này thật sự sẽ lộ ra ngoài ánh sáng.
Đến lúc đó, cho dù đạt được kem mọc tóc chân chính, cũng sẽ phát sinh một số ảnh hưởng tiêu cực.
“Đi!” Chờ mọi chuyện ổn định, cuối cùng cũng ký kết hợp đồng chuyển nhượng cổ phần xong, chỉ chờ Trương Phàm ký tên, Hoa Hưng cũng mặc kệ bây giờ trời đã tối, ông lập tức đi tìm Trương Phàm.
Hoa Văn Xương bắt lấy cánh tay Hoa Hưng: “Bố… Cơ bản là chúng ta đang đánh cược toàn bộ gia sản đó!”
“Tao cảnh cáo mày, ngàn vạn lần không thể toát ra một chút ý tứ không tình nguyện nào trước mặt Trương tiên sinh! Hiểu chưa?” Hoa Hưng đen mặt nói.
“Con biết rồi! Nếu như hắn gạt con… Số cổ phần còn lại, cũng đủ mời người giết hắn rồi!” Hoa Văn Xương cắn răng nói.
Mấy trăm triệu để mời người, ông ta không tin không giết được Trương Phàm.
“Bố, bố đừng có nghi ngờ tiên sinh như vậy chứ! Bố cứ chờ xem, tiên sinh khẳng định có thể hoàn thiện kem mọc tóc! Bố cứ chờ để đếm tiền đi!” Hoa Vân không nhịn được mà phản bác.
“Bố nói thằng nhóc kia rốt cuộc rót thuốc mê gì cho con vậy, con tin tưởng hắn như vậy sao?” Hoa Văn Xương bất đắc dĩ nói.
“Nói bố cũng không hiểu! Đi thôi! Chúng ta cùng đi, nhất định phải biểu đạt thành ý!” Hoa Vân cũng không muốn trì hoãn thời gian.
Không bao lâu sau, bọn họ mang theo luật sư chuyên nghiệp chờ nhân viên công tác, nhanh chóng chạy tới đại viện tây giao của Trương Phàm.
Mà lúc này cửa đại viện, tuy rằng cửa bị hỏng, nhưng vẫn chưa được sửa.
Nhưng dựng thẳng một cái bóng đèn thật to lên, chiếu sáng đại môn giống như ban ngày.
Một đám người vội vàng thu dọn đá vụn cùng các loại rác rưởi lại, Lữ Hoa thì ở một bên chỉ huy.