Nàng ta có thể mượn chuyện này mà vỗ mặt Tiêu Cửu Uyên, Trinh Đức công chúa Thác Bạc Trinh âm thầm nở nụ cười giảo huyệt.
Trong điện, yến hội sắp bắt đầu.
Hoàng đế bưng chén rượu lên kính Bắc Địch Quốc sứ thần một ly, cũng nói ít lời khách sáo.
Người của Bắc Địch Quốc cũng khoa trương đáp lời.
Khắp điện tràn ngập không khi vui vẻ.
Lúc này, Bắc Địch Quốc Hoàng tử Thác Bạc Dã đứng lên, cung kính nhìn Hoàng đế bệ hạ nói.
“Chúng ta nghe theo ý chỉ của phụ hoàng, đến Đông Ly quốc thỉnh Hoàng đế bệ hạ có thể đồng ý cho hai nước hoà bình liên minh.”
Hoàng đế đối với việc này cũng có ý, cho nên vừa nghe Thác Bạc Dã nói đã liền vui vẻ tiếp lời: “Trẫm cũng có ý này, như thế rất tốt, vừa tránh được loạn lạc hai nước, vừa tránh cho bá tánh chinh chiến khổ cực.”
Giữa hai nước hằng năm vẫn thường xảy ra chiến sự, cho nên Đông Ly quốc thường xuyên dụng binh chiến đấu, bá tánh thê ly tử tán, khổ không nói thành lời, nếu như sau này hai nước hoà bình, người vui mừng nhất chính là bá tánh.
Ai cũng không muốn trượng phu và nhi tử trong nhà đều ra chiến trường giết địch.
Hoàng đế nghĩ như vậy là nhân tâm từ bi, hơn nữa bá tánh khó có thể hiểu thấu, Bắc Địch Quốc kia lòng lang dạ sói, khó để diệt tận gốc.
Trong đại điện, Thác Bạc Dã tiếp tục nói.
“Phụ hoàng ta rất là coi trọng lần liên minh này, cho nên đặc biệt phái ta cùng hoàng muội mang vài vị đại thần tới Đông Ly quốc, phụ hoàng ta vì muốn thể hiện thành ý nên đã hạ chỉ riêng, chỉ định hoàng muội ta đến Đông Ly quốc liên hôn vì kết cục viên mãn của hai nước.”
Trong điện, rất nhiều người nhìn phía công chúa Thác Bạc Trinh, nghe đồn Trinh Đức công chúa của Bắc Địch quốc này vô cùng thông minh, không biết là thật hay là giả.
Nếu vị này công chúa này thực sự thông minh, gả tới Đông Ly quốc liên hôn chưa chắc là chuyện tốt.
Mọi người vẫn đang nghĩ ngợi thì Thác Bạc Dã lại đột nhiên nói tiếp.
“Nhưng ta hy vọng đối tượng liên hôn của hoàng muội ta sẽ là do nàng tự lựa chọn.”
Lời này của gã vừa nói ra, toàn bộ mọi người ở Đông Ly liền lập tức sa sầm mặt, sắc mặt Hoàng đế cũng kém đi vài phần.
Nếu như để Thác Bạc Trinh tự chọn lựa, nàng ta sẽ chọn trúng Thái tử thì làm sao đây?
Chẳng lẽ Đông Ly quốc bọn họ sẽ dễ dàng cho người của Bắc Địch Quốc làm Thái tử phi sao? Chuyện này không có khả năng…
Hoàng đế không nói gì nhưng dùng ánh mắt ý nhị nhìn sang Tiêu Cửu Uyên.
Tiêu Cửu Uyên rất nhanh đã hiểu được ý tứ của hoàng huynh, hắn lập tức đứng lên, trực tiếp nhìn thẳng về phía Thác Bạc Dã, lạnh lùng nói.
“Thác Bạc Dã, ngươi quá cuồng vọng rồi, là Bắc Địch Quốc các ngươi đến Đông Ly nghị hòa, không phải Đông Ly chúng ta gấp gáp đến Bắc Địch Quốc nghị hòa, cho nên liên hôn lựa chọn đối tượng liên hôn nên do Đông Ly quốc chúng ta chọn, không tới phiên Bắc Địch quốc các người nói.”
Mơ tưởng viễn vông, muốn để Thác Bạc Trinh lựa chọn đối tượng liên hôn, không cần nghĩ cũng biết Thác Bạc Trinh sẽ chọn ai, nhất định sẽ chọn Thái tử.
Mặc kệ Thái tử sau này có thể lên ngôi hay không, vị trí Thái tử phi sẽ không bao giờ để người của Bắc Địch quốc ngồi lên.
Tiêu Cửu Uyên vừa dứt lời, sắc mặt của Thác Bạc Dã đứng đối diện liền trở nên xấu xí, nếu không phải lúc trước gã bị hoàng muội cảnh cáo thì gã thật muốn xông lên đánh chết tên Tiêu Cửu Uyên này.
“Ly thân vương gia có phải quá nôn nóng rồi hay không, bổn vương còn chưa nói hết mà.”
Thác Bạc Dã ngừng một chút, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, âm ngoan lên tiếng: “Ầy, bổn vương đã biết, Ly thân vương gia tâm tình không tốt, hành động nóng nảy, nhất định là bởi vì gần đây phiền muộn chuyện mình liên tiếp bị vị hôn thê xấu xí kia từ hôn đúng không.”