Mục lục
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư - Ngư Tiểu Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Thiên Vũ nhướn mày nhìn Lâm Thanh Dương, nhìn thấy y liền nghĩ đến Tiêu Dạ Thần.

Từ một khía cạnh khác mà nói, bọn họ thật sự rất giống nhau, đều có chút quá nhân từ.

Nhưng nơi này là nơi ăn thịt người không nháy mắt, nhân từ không hề có tác dụng.

Vân Thiên Vũ thản nhiên nói: “Xem ra suy nghĩ của ta và của ngươi không giống nhau, ngươi thuộc về sự “nhân” kia, nhưng ta không phải, ta sẽ không cho phép bất cứ người nào ức hiếp ta.”

Sau khi nói xong, Vân Thiên Vũ trực tiếp lướt qua Lâm Thanh Dương, đi thẳng đến phía đầu sân phía đông.

Nàn vừa đi vừa nói: “Lâm Thanh Dương, đạo bất đồng bất tương vi mưu, ngươi là ngươi, ta là ta. Sau này chúng ta chia nhau làm việc là được.”

Nàng nói xong ngưng lại, đứng tại chỗ quay đầu nhìn Lâm Thanh Dương.

“Tuy ngươi rất nhân từ nhưng nhân từ cần đúng chỗ. Ở đây nhân từ với người khác sẽ chỉ chết sớm hơn. Hôm nay nếu chúng ta không cướp nơi này, chỉ an phận ở nơi hẻo lánh trong viện, chúng ta sẽ trở thành đối tưởng bị khi dễ trong viện.”

“Ta chưa bao giờ có thói quen để người khác đè đầu cưỡi cổ. Ai dám lấn át ta chính là muốn chế. Ta liều chết cái mạng này cũng phải giết chết kẻ đó.”

Vân Thiên Vũ nói xong bỏ đi, không thèm quan tâm Lâm Thanh Dương.

Bùi San phía sau mau chóng đi theo. Những người khác đứng mỗi người một chỗ.

Mọi người cùng ngẩng đầu nhìn Lâm Thanh Dương, trong ánh mắt đều có chút trách cứ.

Bùi Khê rất đúng, chẳng lẽ bọn họ phải ở sân hẻo lánh nhất, sau đó bị người ức hiếp sao?



Lâm Thanh Dương sắc mặt thoạt đỏ thoạt trắng, cũng không phải y thẹn quá thành giận, mà là cảm giác dường như mình sai rồi.

Lâm Thanh Dương muốn nói chuyện, nhưng Bùi Khê phía trước đã sớm đi xa, căn bản không cho y cơ hội nói chuyện.

Lâm Thanh Dương đành im miệng, căn dặn một nữ nhân khác cũng đến ở gian phòng đầu tiên của Bùi Khê, những nam nhân khác lại ở phía tây viện.

Sau đó mọi người vào phòng của mình, trong phòng có giường, có bàn, những vật khác lại không có.

Nhưng lúc mỗi người tới, gia tộc đều chuẩn bị đồ, cho nên mỗi người bắt đầu sắp xếp phòng.

Ở đây mọi người còn chưa thu xếp xong.

Bên ngoài viện liền có người lao vào.

“Các vị, có người gia nhập Ma môn chúng ta không, Ma môn ta chẳng những có thể giúp các ngươi lấy được điểm tích lũy, còn có tuấn nam mỹ nữ, hoan nghênh gia nhập Ma môn chúng ta.”

“Chúng ta, chúng ta, hoan nghênh các vị gia nhập Tử môn chúng ta, chúng ta chẳng những có thể giúp các vị lấy được điểm tích lũy, còn có thể giúp các vị tìm cách kiếm điểm tích lũy, như vậy sau này các vị sẽ không phiền lòng vì chuyện điểm tích lũy, mau tới Tử môn chúng ta đi.”

“Ai nguyện ý gia nhập Yêu môn chúng ta, lão đại Hắc Yêu của chúng ta là người đứng nhất bảng tân sinh, nếu gia nhập Yên môn chúng ta, sau này có thể đi ngang ở Thiên Thiên Kình học viện rồi.”

“Các ngươi cứ khoác lác đi.”

“Đúng rồi, có người muốn mua điểm tích lũy sao? Có thể lấy đồ để đổi.”



Trong viện tử thứ nhất khu ba mươi sáu, trao đổi tấp nập, có mời gọi gia nhập các đại môn phái, có bán điểm tích lũy.

Không ít người tới đây, không khí vô cùng náo nhiệt.

Lâm Thanh Dương mau chóng đưa người bắt những kẻ này đi, tạm thời không ai gia nhập các loại môn phái.

Bọn họ vẫn chưa biết mấy cái này, cho nên để sau hẵng nói.

Những Vân Thiên Vũ không để ý tới tất cả những điều này. Sau khi vào phòng sắp xếp đồ đạc của mình, nàng ngồi trên giường nghỉ ngơi.

Vân Thiên Vũ ngẩng đầu đánh giá một chút căn phòng của mình, vô cùng vui vẻ.


Cuối cùng cũng có không gian cho bản thân, như vậy thật sự rất thuận tiện.


Nàng đang nghĩ, giọng Bùi San ngoài cửa van lên: “Bùi Khê, ta vào được không?”


Vân Thiên Vũ hơi nhíu mày mở miệng: “Vào đi, ta thu dọn xong rồi.”


Ngoài cửa Bùi San đẩy cửa đi vào, nhìn thoáng qua phòng, cười nhẹ nói: “Muội còn thiếu vật gì không, nếu thiếu gì, muội có thể nói với ta, nói không chừng chỗ ta có.”


Vân Thiên Vũ lắc đầu: “Cơ bản đều đã có, không thiếu gì.”


Bùi San gật đầu một cái, sau khi ngồi xuống vui vẻ nói.


“Bùi Khê, ta hỏi muội một chút, muội có gia nhập những môn phái kia không? Nghe nói tất cả tân sinh đều sẽ lựa chọn gia nhập một môn phái, có thể được bọn họ bảo vệ, sẽ không bị những tân sinh khác ức hiếp, mặt khác nghe nói mới gia nhập những môn phái kia, có thể lấy được một trăm điểm tích lũy, còn có thể sắp xếp chúng ta làm những chuyện tích lũy điểm tích lũy, như thế rất được đấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK