Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! - Lý Trạch Vũ (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho nên hơn nửa năm nay, Cung Vô Địch và Cung Nghê Thường mới thường xuyên tìm kiếm anh hùng thiên hạ đến vượt quan.

"Chú Hồng, chỉ cần chú có thể giao Thiên Sơn Tuyết Liên ra, cháu có thể cam đoan cha cháu sẽ bỏ qua chuyện cũ!"

Dường như Cung Nghê Thường không tiếp nhận được kết quả này.

Nếu không có Thiên Sơn Tuyết Liên, như vậy nhiều nhất Cung Vô Địch chỉ có thể kiên trì ba tháng nữa!

Hồng Kim Nham cười thản nhiên: "Mọi thứ đều là giả, sao có thể có Thiên Sơn Tuyết Liên được?"

Mặc dù đã bị Cung Nghê Thường biết thân phậ, nhưng ông ta không hề hoảng sợ.

Dù sao không có Thiên Sơn Tuyết Liên, Cung Vô Địch khó tránh khỏi cái chết...

"Đi thôi, thời gian của bản thiếu rất quý giá."

Lý Trạch Vũ không còn kiên nhẫn.

"Lý thiếu hiệp, làm phiền anh bắt tên phản đồ này giúp tôi!"

Cung Nghê Thường xác nhận trong tay Hồng Kim Nham không có Thiên Sơn Tuyết Liên, cô ấy không thể buông tha cho tên đầu sỏ ám hại cha mình được, nhưng cô ấy chỉ có thực lực cảnh giới Đại Thừa, mà đối phương lại là cường giả cảnh giới Tông Sư, vậy nên chỉ có thể xin Lý Trạch Vũ giúp đỡ.

"Tại sao tôi phải giúp cô?"

Lý Trạch Vũ thẳng thắn từ chối.

Không đề cập tới chuyện Cung Nghê Thường vẫn luôn muốn lợi dụng hắn, giữa hai người cũng không có giao tình gì, hắn lười xen vào chuyện của người khác.

"Lý thiếu hiệp, chỉ cần bắt tên phản đồ này giúp tôi, đảo Thiên Đường chắc chắn sẽ có hậu tạ!"

Cung Nghê Thường hứa hẹn.

Lý Trạch Vũ khoát tay áo, hắn lại từ chối: "Đảo Thiên Đường của mấy cô không có đồ gì lọt được vào mắt tôi!"

Mặc dù lời này rất kiêu ngạo, nhưng không thể phủ nhận đó là sự thật.

Với thân phận Lý thiếu nhà họ Lý của hắn, trên đời này có cái gì hắn muốn mà không được?

Cung Nghê Thường suýt nữa hỏi: "Ngay cả tôi cũng vậy sao", nhưng bởi vì phụ nữ phải rụt rè, cô ấy không thể nói ra.

Hồng Kim Nham ở đối diện, sau khi xác nhận Lý Trạch Vũ không ra tay, tâm cũng buông lỏng, ngược lại ông ta lộ ra một cỗ sát khí với Cung Nghê Thường!

"Mặc dù cô là do Tuyết Nhi sinh, nhưng chung quy vẫn không phải giống loài của tôi!"

Sát khí trên người Hồng Kim Nham càng ngày càng đậm, ông ta vừa nói vừa ép sát Cung Nghê Thường.

"Lý thiếu hiệp, chúng ta cùng một phe, chẳng lẽ anh thật sự nhẫn tâm nhìn tôi ngọc vỡ hương tan sao?"

Hai mắt Cung Nghê Thường đẫm lệ, vẻ mặt rất đáng thương.

Lý Trạch Vũ cẩn thận ngẫm lại quả thật là Cung Nghê Thường dẫn hắn tới nơi này, cứ mặc kệ người ta như vậy thật sự không được, hơn nữa Hồng Kim Nham còn vừa mới ra tay với hắn.

Lý Trạch Vũ suy nghĩ xong, hắn liếc Hồng Kim Nham: "Ông không thể động vào cô ấy!"

Dứt lời, bước chân Hồng Kim Nham dừng lại, ông ta nhíu mày: "Lý thiếu hiệp, cậu vừa mới nói sẽ không nhúng tay vào, tại sao lại lật lọng?"

"Bản thiếu làm gì, còn cần giải thích với ông?"

Lý Trạch Vũ bỗng nâng cao giọng: "Nếu ông còn dám nói nữa, bản thiếu sẽ làm thịt ông trước!"

Hồng Kim Nham không dám thở mạnh, chỉ có trơ mắt nhìn Lý Trạch Vũ dẫn Cung Nghê Thường rời khỏi đây.

Không được!

Tuyệt đối không thể buông tha bọn họ!

Trong lòng có một giọng nói nhắc nhở Hồng Kim Nham.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK