Thế nên, tiền!
Chính là thứ tốt nhất để bảo đảm cho đời sau được sống hạnh phúc.
Cùng lúc này, ở Nhật Bản.
Sau khi cúp máy, nụ cười trên môi Kawasaki Ichiryu lập tức tắt ngúm, mắt nơm nớp lo sợ nhìn về phía Lý Đại đương gia đang ngồi bên cạnh.
“Quân Đế, tôi đã làm theo lệnh của ngài rồi ạ!”
“Tôi biết!”
Lý Trạch Vũ miệng ngậm điếu thuốc, bình tĩnh nói: “Chỉ cần ông ngoan ngoãn nghe lời tôi, tôi sẽ không để ông chết.”
Dù Kawasaki Ichiryu có sợ Lý Trạch Vũ không giữ chữ tín cũng chẳng ích lợi gì, bởi vì chỉ cần một suy nghĩ của người này là đủ quyết định ông ta sống hay chết. Trước mắt chỉ có thể cầu nguyện thầm trong lòng hắn là người giữ lời hứa mà thôi.
Kawasaki Ichiryu lui ra ngoài, Yoshikawa Tomirou và Ngân Hồ cùng tiến lại gần. Nhìn vẻ mặt nặng nề của hai người, Lý Trạch Vũ đoán có lẽ đã xảy ra chuyện gì đó không ổn.
“Hai chị em nhà họ Trần đau khổ tột độ, cả ngày nay không thèm đi làm, hai công chúa nhà họ Diệp cũng thế, nhốt mình trong phòng không thèm để ý tới ai.”
Nói đến đây, Ngân Hồ không kiềm được mà lườm Lý Trạch Vũ: “Quả nhiên, bên cạnh anh chưa bao giờ thiếu hồng nhan tri kỷ!”
Lý Trạch Vũ giật mình, hỏi lại: “Cô nói hai công chúa nhà họ Diệp? Ngoại trừ Diệp Khuynh Thành thì người còn lại là…”
“Diệp Khinh Nhu!”
“Chậc…” Lý Trạch Vũ lập tức cứng họng, không biết trả lời thế nào.
Tuy có chút ngạc nhiên, nhưng nghĩ kỹ lại cũng rất dễ hiểu. Người đàn ông ưu tú như hắn, làm gì có người phụ nữ nào kháng cự được mà không động lòng?
Đúng là gừng càng già càng cay, bà Lý và lão Lý hẳn đã sớm nhìn thấu chuyện này, thế nên sau khi tác hợp cho hắn và Diệp Khuynh Thành thôi còn chưa đủ, tới cả Diệp Khinh Nhu cũng gộp chung vào luôn.
“Có một tin xấu…” Ngân Hồ tạm dừng vài giây, nặng nề nói: “Tình trạng sức khỏe của ông cố anh hình như không được lạc quan cho lắm.”
Cái gì?
Nghe vậy, mặt mày Lý Trạch Vũ lập tức biến sắc.
“Nghe bảo… ông cố anh chỉ còn gắng gượng được tối đa một tháng nữa.”
“Phù!” Bấy giờ, Lý Trạch Vũ mới dám thở phào một tiếng.
Một tháng là đủ để ván cờ này tiến tới hồi kết rồi, với y thuật của hắn, tất nhiên có thể bảo đảm cho Lý Viễn Sơn chuyển nguy thành an.
“Đại đương gia, ngài có tình quay về thăm nhà không?” Yoshikawa Tomirou ngại ngùng hỏi.
Lý Trạch Vũ lắc đầu, đáp: “Nếu chính phủ Nhật Bản đã có gan hãm hại tôi, vậy tôi cũng phải đáp lễ lại chứ.”
Dứt lời, hắn vỗ vai Yoshikawa Tomirou: “Tôi thấy để ông lên làm thủ tướng Nhật Bản cũng hợp lắm đấy.”
“Hả?!” Yoshikawa Tomirou ngẩn người, trong mắt lập tức lóe lên tia sáng: “Cảm… cảm ơn Đại đương gia…”
Cát Long Khách là thầy bói nổi tiếng ở Nhật Bản, nghe đồn có rất nhiều nhân vật có quyền có thế là tín đồ trung thành của ông ta, người có thân phận tối cao trong số đó chính là thủ tướng đương thời Hiroi Miya.
Hiroi Miya có chút mê tín, trước khi thực hiện bất cứ âm mưu lớn gì cũng phải tới tìm thầy bói xem một quẻ. Mà chẳng biết là đánh bậy đánh bạ hay thật sự có bản lĩnh, nhưng Cát Long Khách đã đưa ra rất nhiều chỉ dẫn có ích cho Hiroi Miya, nhờ vậy nên năm ấy, ông ta mới thuận lợi leo lên được vị trí thủ tướng.
Đức Tú Viên chính là nhà tu hành mà Hiroi Miya cố ý xây cho Cát Long Khách để tỏ lòng biết ơn.
Và hôm nay, nơi này bất ngờ đón tiếp hai vị khách không mời.
Lý Trạch Vũ đi đằng trước, hai tay chắp sau lưng, bước nhanh như gió; Yoshikawa Tomirou theo sát phía sau.
“Báo cho Cát Long Khách rằng Đại đương gia nhà tôi muốn gặp ông ta, ông ta có hai phút để lết xác tới đây.” Yoshikawa Tomirou vênh mặt nói với giọng rất chi là hống hách.
Tuy năm đó, ông ta bại dưới tay Hiroi Miya, đồng thời bốc hơi khỏi thế gian rất nhiều năm, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, các đệ tử của thầy bói biết rõ đối phương không phải người bản thân có thể đắc tội.