Vô học?
Giọng nói của Tê Thiên vừa vang lên, vô số người lập tức tức giận nhìn anh.
Thẩm Băng Bân cười lớn vỗ tay: “Ha ha, lời nói của cậu Tề rất xuất sắc! Xuất sắc lắm! Tôi rất muốn biết, em rể tương lai của tôi rốt cuộc có tự tin gì mà nói ra những lời như vậy?"
Một thành viên cấp cao của Thẩm thị ở bên phía Thẩm Bằng Bân hừ lạnh: "Người đại diện của tập đoàn Văn Tôn có lời khuyên gì?”
Thấy Tê Thiên bị nhắm vào, trong lòng Thẩm Thu Thủy lo lảng, nhưng không thể làm gì được, chỉ có thể thầm trách Tề Thiên nói quá nhiều, không biết nhãn nhịn, cô đã dặn anh là không được nói bậy trong cuộc họp, nhưng anh vẫn nhanh mồm nhanh miệng, bây giờ không biết phải giải thích thế nào!
Những người đứng bên phe của Thẩm Thu Thủy lúc này cũng rất lo lắng, bọn họ không thể ngờ răng vị hôn phu của Sếp. Thẩm lại nói những lời như vậy.
Công khai chế giễu mọi người thì cũng được thôi, nhưng ít nhất phải đưa ra được lý do sau khi chế nhạo xong, nếu không thì việc chế nhạo mọi người trong hoàn cảnh này thực sự chỉ là làm trò cười cho đối thủ mà thôi!
Thấy Tê Thiên không nói lời nào, Thẩm Bằng Bân nói tiếp: “Sao thế, em rể tương lai của tôi, anh vừa mới lớn tiếng nói mọi người đều là người vô học, vậy thì tôi rất muốn nghe thử xem, mọi người vô học như thế nào, mời người đại diện của tập đoàn Văn Tôn đưa ra lời khuyên!"
Tại hiện trường toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào Tê Thiên.
Đầu óc Thẩm Thu Thủy đang nhanh chóng hoạt động, suy nghĩ nên tìm lý do gì để từ chối.
Vài giây sau, Thẩm Bằng Bân cười lớn nói: “Ha ha, xem ra người đại diện của tập đoàn Văn Tôn cũng chỉ biết mạnh miệng mà thôi, tôi nói này em gái, dưới sự lãnh đạo của cô, trong cuộc họp quan trọng của tập đoàn Thẩm thị, cả con mèo. con chó gì cũng có thể tham gia được sao?"
Một giám đốc điều hành cấp cao ủng hộ Thẩm Bằng Bân chế nhạo: "Theo tôi thì những kẻ có ý đồ xấu xa không muốn Thẩm thị của chúng ta tốt lên!"
"Nếu Thẩm thị thực sự hợp tác với một người như vậy thì sẽ chỉ đi theo hướng lụn bại thôi!"
“Còn cậu hai Thẩm lại thật sự lại hết lòng vì lợi ích của tập đoàn, dù xa nhà hai năm, nhưng việc đầu tiên khi trở về cũng là nghĩ đến lợi ích của tập đoàn!"
Tình thế lúc này bắt đầu nghiêng về phía Thẩm Bằng Bân!
Sắc mặt những người bên phía Thẩm Thu Thủy ngày càng khó coi, rất nhiều người đều dùng ánh mắt trách móc nhìn Tê Thiên, nếu không phải do anh thì tình huống này còn có thể hòa giải, sẽ không bị động như bây giời
Tê Thiên đưa tay gõ gõ bàn: "Tập đoàn Thanh Đằng quả thực là doanh nghiệp có vốn nước ngoài, hợp đồng này đều viết bằng tiếng Anh, nhưng bất cứ ai có chút học thức đều biết rằng vẫn có sự khác biệt trong cách viết giữa tiếng Anh – Mỹ và tiếng Anh – Anh, ví dụ như, tiếng Anh – Anh có rất nhiều hậu tố sẽ chứa "me", về cơ bản dịch là "tôi", và những câu này xuất hiện trên hợp đồng…"
Tê Thiên chỉ tay vào một dòng trên hợp đồng.
“Ở đây nói rằng “Nếu bên B hoàn thành dự án hợp tác thì sẽ nhận được 10% số tiền thanh toán”, nhưng nếu đổi hậu tố này sang cách đọc của tiếng Anh – Mỹ thì sẽ thành “Nếu bên B hoàn thành dự án hợp tác thì bên còn lại sẽ nhận được 10% của khoản thanh toán”, các vị không hiểu được một cái bẫy hợp đồng đơn giản như vậy sao?”
Tê Thiên vừa nói ra những lời này, sắc mặt Thẩm Băng Bân lập tức thay đổi!
Thẩm Băng Bân có thể lấy được hợp đồng từ tập đoàn Thanh Đăng, hắn ta biết rất rõ mình làm thế nào để có được hợp đồng này, quả thực là một hợp đồng bấy!
Nhưng cái bẫy trong hợp đồng rất tinh vi, cái bẫy chỉ tồn tại ở sự khác biệt trong cách viết tiếng Anh! Sự khác biệt này rất tinh tết Nó đã qua tay rất nhiều nhóm luật sư nước ngoài và không ai có thể nhận ra!
Thẩm Băng Bân không ngờ rằng, hôm nay, ở một nơi nhỏ bé này lại có người phát hiện ra manh mối!
Tim Thẩm Thu Thủy đập thình thịch, cô không hề để ý tới điểm này, nếu Tê Thiên không nhắc tới, cô căn bản sẽ không. chú ý tới!