'Tề Thiên nghe vậy, thân thể khế run lên, ánh sáng trong mắt có chút ảm đạm, không khỏi nhìn về phía Thẩm Thu Thủy.
Chỉ thấy Thẩm Thu Thủy lúc thì nhìn cái này, lúc lại nhìn cái kia, còn lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Chưa bao giờ đến đây để ăn vặt…
Đây là điều mà Tề Thiên không thể hiểu được, mỗi khi ra ngoài chơi đều phải ăn ở phố ăn vặt gì đó, nhưng ánh mắt tò mò của Thẩm Thu Thủy thì đúng thật là lần đầu tiên đến một nơi như vậy.
Tê Thiên hít sâu một hơi, cố nặn ra một nụ cười: “Vậy lúc đi học cô làm gì?”
Thẩm Thu Thủy nói một cách tự nhiên: “Sau giờ học: tôi sẽ về nhà, sau đó tôi sẽ đọc sách tài chính và quản lý kinh doanh, cuối tuần sẽ đi học thanh nhạc và rèn luyện lễ nghỉ, sau khi vào đại học, tôi lại học thêm ba môn nữa, sau khi tốt nghiệp thì vào công ty làm việc.”
'Tề Thiên không nói nữa, mỗi ngày đều bận học tập, đó là kỳ vọng của biết bao nhiêu cha mẹ đối với con cái.
Nhưng đối với con trẻ, tuổi thanh xuân chỉ có mấy năm, khi trôi qua, là thật sự qua đi.
'Trốn học lên mạng, đúng là một việc rất tệ, nhưng đó chẳng phải là một trong những điều hạnh phúc nhất của tuổi trẻ sao?
"Để tôi nói cho cô biết, bánh thịt bò này phải kết hợp với mấy xiên thịt, tôi sẽ mua cho cô thêm một ly sữa lắc lạnh, ngoài ra còn có một số quán ăn rất ngon, lát nữa cô phải cùng tôi nếm thử."
Những gì Tê Thiên nói là 'cùng tôi'.
Đôi mắt Thẩm Thu Thủy cong thành hình trăng non: “Được!”
Nói xong, Thẩm Thu Thủy nhìn quầy bán bánh thịt bò, thấy dòng người xếp hàng càng ngày càng gần, không khỏi mong chờ.
"Ồ, Tê Thiên?" Một giọng nói vang lên.
'Tề Thiên nhìn sang bên cạnh, trên mặt lộ ra nụ cười: "ÐĐ*L, Đại Thôi!"
Người đó là một người đàn ông mập mạp nặng hơn 200 cân, cao hơn 1,8 mét, xông tới ôm chặt Tê Thiên.
'Tề Thiên cũng đấm một đấm vào người đàn ông mập mạp, đây được coi là sự tương tác thân mật nhất trong tình bạn giữa những người đàn ông.
Đại Thôi cười lớn: “Thằng nhãi này, nhiều năm như: vậy không có tin tức, cậu đi đâu vậy?”
Tê Thiên lắc đầu: phiền toái, mới vừa trở về.”
Mấy năm nay gặp phải một ít
“ÐĐ*t, vậy chúng ta phải họp mặt thật vui vẻ.” Đôi mắt Đại Thôi sáng lên, nhìn Thẩm Thu Thủy nói: “Tê Thiên, sao cậu không giới thiệu người đẹp này đi?”
'Tề Thiên liếc nhìn Thẩm Thu Thủy, anh cũng không biết nên giới thiệu thân phận của Thẩm Thu Thủy với Đại Thôi như thế nào.
Thẩm Thu Thủy cũng không nói gì, nhìn Tê Thiên, dường như đang đợi Tê Thiên lên tiếng trước.
Sao Đại Thôi có thể không nhìn ra được, giơ ngón tay cái lên cho Tê Thiên: "Người anh em! Cậu hay thật đấy! Em dâu trông còn đẹp hơn cả minh tinh! Thế quái nào mà cậu lại may mắn vậy!"
Tê Thiên gật đầu tán thành: “Gặp phải may mắn lớn.”
“Ha ha!” Đại Thôi cười lớn, quay đầu nhìn vài lần, sau đó kéo một cô gái tầm hai mươi lại gần: “Tê Thiên, để tôi giới thiệu với cậu, đây là bạn gái tôi Lưu Hàm, Lưu Hàm, đây là Tê Thiên, người bạn tốt mà anh hay nhắc đến với em trước đây, và đây là bạn gái của Tề Thiên, cô ấy tên là…"
"Thẩm Thu Thủy." Thẩm Thu Thủy thoải mái hào phóng đưa tay ra.
Lưu Hàm bôi phấn mắt dày, liếc nhìn Thẩm Thu Thủy đầy ác ý, cuối cùng ánh mắt rơi vào chiếc túi trong tay Thẩm Thu Thủy: “Người chị em, đây là sản phẩm mới của Chanel, giá 180.000 tệ đúng không?”
Thẩm Thu Thủy liếc nhìn túi xách của mình, mỉm cười lắc đầu: “Tôi cũng không biết rõ lắm.”
Thẩm Thu Thủy thực sự không biết rõ lắm, mỗi khi thương hiệu lớn cho ra mắt mẫu mới, người phụ trách những thương hiệu đó ở Thiên Ngân sẽ chủ động gửi sản phẩm cho thư ký của Thẩm Thu Thủy, vì vậy Thẩm Thu Thủy không biết đây có phải là mẫu mới hay không, cũng không biết nó có giá bao nhiêu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_tamlinh247 để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
.xvwbqaig8::before{content:attr(tayguqnmzh);}