Trong một cuộc đối đầu ngắn ngủi, từ việc Thẩm Bằng Bân chiếm ưu thế cho đến khi Thẩm Thu Thủy giành lại quyền chủ động, tất cả chỉ là do Tê Thiên nhúng tay với với một cây kem.
Khung cảnh tưởng chừng đơn giản này, lại chứa đựng rất nhiều điều.
Khi Thẩm Thu Thủy tuyên bố bắt đầu cuộc họp, lập tức có người bước ra và nói về những vấn đề liên quan đến lợi ích của công ty.
Thẩm Băng Bân không kiên nhẫn ngoáy tai: “Vào vấn đề chính đi.”
Thẩm Thu Thủy lên tiếng: "Bây giờ Thẩm thị đã đạt được quan hệ đối tác chiến lược với tập đoàn Văn Tôn, đây sẽ là trọng tâm phát triển trong tương lai."
Mối liên hệ với tập đoàn Văn Tôn là kế sách chính của Thẩm Thu Thủy dùng để đối phó với Thẩm Bằng Bân lúc này.
'Thẩm Băng Bân khẽ cười một tiếng: "Tập đoàn Văn Tôn là thứ gì vậy?"
Một giám đốc điều hành cấp cao từ phía Thẩm Thu Thủy cho biết: "Cậu Thẩm, chúng ta là một tập đoàn, không phải một xã đoàn, tập đoàn Văn Tôn nắm giữ hoàn toàn 30% thị phần của Thiên Ngân."
"Ha ha, cho nên tôi mới nói, tập đoàn Văn Tôn là thứ gì vậy!" Thẩm Bãng Bân tỏ ra khinh thường: "Chỉ là thị trường "Thiên Ngân, thị phần còn chỉ có 30%, lại khiến các người coi đó là trọng tâm? Vậy hãy xem thử hợp đồng của tôi đi!”
Thẩm Bằng Bân phất tay.
Tên tay sai phía sau lấy từ trong túi ra một tập hồ sơ và đưa cho Thẩm Băng Bân.
Thẩm Băng Bân thản nhiên ném tập tài liệu lên bàn hội nghị: “Hai năm trước, tôi rời khỏi Thẩm thị, Thẩm thị cũng chỉ phát triển như vậy, hai năm sau vẫn y như vậy, trong suốt thời gian hai năm, Thẩm thị không có chút tiến triển nào à, ai đó, đến và sao chép mọi thứ trong này ra đi! Để những kẻ vô dụng này nhìn cho kỹ!"
Vài phút sau, hàng chục bản sao nội dung trong tập hồ sơ đã được sao chép và giao đến tay mỗi người.
Nhìn vào phần văn kiện sao chép này, trên mặt mỗi người đều có những biểu cảm khác nhau, có người thì lộ vẻ vô cùng vui mừng, còn có người thì ra vẻ buồn bã.
Thẩm Băng Bân châm một điếu thuốc, nở nụ cười tự tin nói: "Đây là hợp đồng hợp tác của tập đoàn An thị – Thanh Đăng, chỉ cần ký tên, bản hợp đồng này sẽ thuộc về chúng ta, tôi nghĩ mọi người đều biết tập đoàn Thanh Đằng, doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài, năm nay nó đã hoàn tất việ cấp vốn và đưa ra thị trường vào tháng 1, giá trị thị trường hơn 70 tỷ, một tập đoàn như vậy, liệu tập đoàn Văn Tôn có thể so sánh được không?”
Văn bản hợp đồng này viết băng tiếng nước ngoài, nhưng đối với những giám đốc điều hành cấp cao có trình độ học vấn cũng cao ở đây thì không khó, mọi người đều có thể thấy rõ rằng một khi hợp đồng này được ký kết sẽ mang lại lợi ích rất lớn cho Thẩm thị!
Ngoài ra, xét theo trình độ phát triển hiện tại của Thẩm thị, một khi hợp đồng này được ký kết, Thẩm thị sẽ có thể thăng tiến vùn vụt ít nhất ba năm!
"Tốt! Tốt lắm! Hợp đồng này có thể mang lại lợi ích to lớn cho chúng ta! Cậu Thẩm đúng là cậu Thẩm, vừa trở về đã mang đến một món quà lớn như vậy cho tập đoàn!"
"Với hợp đồng này, Thẩm thị của chúng ta có thể kết nối trực tiếp với các công ty lớn như Thanh Đăng, nếu đạt được sự hợp tác đôi bên cùng có lợi, theo hợp đồng, thị phần của chúng †a trên thị trường thậm chí có thể vượt qua tập đoàn Văn Tôn!"
Sắc mặt Thẩm Thu Thủy có chút khó coi, nội dung của hợp đồng này quả thực có thể mang lại lợi ích to lớn cho tập đoàn Thẩm thị!
Thẩm Bằng Bân có thể đưa ra bản hợp đồng này, Thẩm Thu Thủy không bao giờ ngờ tới, cho dù hiện tại có đạt được hợp tác với tập đoàn Văn Tôn thì cũng không thể áp chế được sức ảnh hưởng của bản hợp đồng này!