“Tê gia đi thong thả, có rảnh thì trở về chơi.”
Kẻ hung ác có một không hai được mệnh danh là Ác Long Bắc Hải mang vẻ mặt rất nịnh nọt.
Tê Thiên mảng: “Đây là trong tù, không biết nói gì thì câm miệng đi!”
Ác Long Bắc Hải nhanh chóng bịt mỏ mình lại, ai mà đoán được một người như vậy lại có thể một mình tàn sát mười bảy. băng đảng ngầm ở Bắc Hải.
Những tên hung đồ bị giam giữ ở đây đều thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy Tề Thiên rời đi.
Sau ba năm chờ đợi, cuối cùng người đàn ông này đã được ra tù, sau này họ không còn phải chịu sự tra tấn nữa!
Tê Thiên bước ra khỏi nhà tù, hít một hơi thật sâu, hưởng thụ cảm giác tự dol
Ba năm trước, Tề Thiên nhận tội thay bạn gái và bị bỏ tù, không ngờ lại gặp được một ông lão họ Khương ở trong tù, ông ấy nhất quyết đòi nhận anh làm đệ tử, đồng thời còn nói sẽ truyền Long Vương Điện gì đó cho anh.
Trong ba năm, Tề Thiên đều bị ông cụ Khương bắt đi luyện Võ mỗi ngày, còn tập luyện phương pháp hô hấp phun ra nuốt vào gì đó, khi không có gì để làm thì sẽ luyện tay luyện chân với những kẻ cực kỳ hung ác trong này, những tên ở đây đều có thể một mình đấu trăm người khi còn ở ngoài thì, nhưng tất cả đều bị Tề Thiên đánh đến nhừ tử không ít lần.
Trước chiếc Mercedes-Benz màu đỏ đỗ trước cửa nhà tù, một người phụ nữ tóc ngắn đang tựa vào đầu xe, người phụ nữ này mặc váy dài, khi có gió thổi qua, váy dài bị thổi bay lên, trông rất phóng khoáng.
Đây là Vương Dung – bạn gái của Tề Thiên! Ba năm trước, 'Vương Dung lái xe đâm bị thương một người, gây chuyện bỏ chạy, lúc đó Vương Dung mới vào làm ở một công ty lớn, cô †a sợ điều đó sẽ ảnh hưởng đến tương lai của mình, nên đã cầu xin Tê Thiên giúp mình nhận trách nhiệm.
Tê Thiên cũng đồng ý, vì tình yêu mà anh có thể làm bất cứ điều gì, vốn tưởng răng chỉ bị tạm giam, nhưng không ngờ đối phương bị thương nặng, nên anh bị tuyên án ba năm.
Khi Tê Thiên nhìn thấy Vương Dung, anh sải bước chạy tới, bây giờ anh đã được ra tù, ba năm khổ luyện trong tù đã thay đổi hoàn toàn diện mạo của Tề Thiên, anh lại tiếp nhận truyền thừa của Long Vương Điện, chờ kết hôn với Vương Dung xong thì anh sẽ lập tức thực hiện kế hoạch của ông cụ để làm tăng lại danh tiếng của Long Vương Điện, mang Vương Dung cùng leo lên đỉnh thế giới!
“Tiểu Dung!”
Tê Thiên dang rộng vòng tay, muốn ôm Vương Dung vào. trong lòng.
Vương Dung lại đẩy mạnh Tê Thiên ra, Tê Thiên đột nhiên sửng sốt.
Vẻ mặt Vương Dung đầy chán ghét nói: “Nếu anh đã ra ngoài rồi thì tôi cũng sẽ nói rõ ràng cho anh biết, hôn ước của chúng ta đã hủy bỏ!”
Đồng tử của Tê Thiên đột nhiên co rụt lại, anh dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Vương Dung: “Tiểu Dung, em có ý gì vậy?”
“Còn có ý gì nữa? Hủy hôn đó!” Vương Dung thản nhiên nói: “Anh ngồi tù ba năm, bởi vì anh mà cuộc hôn nhân này dang dở, tiền sính lễ mà lúc trước các người đã đưa, gia đình tôi chäc chẳn không trả lại, sau này chúng ta sẽ không có bất kỳ quan hệ nào nữa! Hôm nay tôi đến đây để nói với anh, sau này đừng quấy rầy tôi nữa, anh hiểu không?”
Nghe lời nói của Vương Dung, Tề Thiên cảm giác như cả người rơi vào động băng! Tại sao anh lại phải ngồi tù? Không phải vì anh nhận tội thay cho Vương Dung sao! Trong ba năm ở tù, điều mà Tê Thiên nghĩ đến nhiều nhất chính là kết hôn với Vương Dung sau khi được ra tù, xây dựng một cuộc sống mới với cô ta! Mỗi ngày Tê Thiên đều nghĩ đến việc cùng Vương Dung đón chào bước ngoặt mới trong tương lai!
Nhưng vào ngày anh được ra tù, điều chờ đợi anh chính là †in tức Vương Dung muốn hủy bỏ hôn ước với mình!
“Tê Thiên, hãy nhớ rắng, hiện tại tôi đã là giám đốc một công ty, còn anh chỉ là một tên tội phạm đi ra từ trại cải tạo, chúng ta là người đến từ hai thế giới khác nhau, anh đừng tiếp tục mơ về giấc mộng cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga nữa, anh hiểu không?”
Trong lúc Vương Dung đang nói chuyện thì một thanh niên đẹp trai bước ra khỏi ghế phụ của chiếc Mercedes-Benz.
“Tiểu Dung, đây là tên Tề Thiên kia sao!” Người thanh niên ôm Vương Dung vào lòng, cười với Tê Thiên: “Là mày đã thay tao gánh tội à, trong ba năm nay thật sự không có tin tức nào truyền ra ngoài, mày cũng kín miệng đó, đúng là một con chó ngoan.”
Cơ thể Tề Thiên chợt run lên sau khi nghe lời nói của tên kia, anh… nhận tội thay cho hắn sao?
Tên thanh niên kia tùy tiện thò tay vào trong quân áo Vương Dung, đùa cợt: “Thăng nhãi, tao rất hài lòng với việc có một con chó như mày, tao cũng rất hài lòng về người phụ nữ này! Nhớ kỹ, câm miệng lại, nếu để tao nghe được tin đồn nhảm nhí nào, mày sẽ chết rất thảm!”
Tê Thiên cũng không phải kẻ ngốc, làm sao anh có thể không hiểu chuyện gì xảy ra! Ba năm trước Vương Dung đã lừa anhl
Nhục nhã, không đáng giá! Đủ loại cảm xúc lan tràn trong lòng Tê Thiên!
Vương Dung cảnh cáo: “Tề Thiên, tôi đã nói rất rõ ràng mọi chuyện! Vương Dung tôi cũng là một người có danh tiếng ở Thiên Ngân, tôi không muốn nghe bất kỳ lời đồn thổi nào, cũng không muốn có một tội phạm lao động cải tạo nổi lên thông qua danh tiếng của tôi, nếu để tôi biết được, tin tôi đi, anh và gia đình anh sẽ phải hối hận khi sinh ra trên thế giới này!”
Vương Dung nói xong, cô ta kéo tên thanh niên kia lên xe, đạp ga rời đi, để lại Tê Thiên một mình ở chỗ đó.
Trên xe, Vương Dung nói với tên thanh niên: “Anh yêu, chuyện của tên rác rưởi này đã được giải quyết xong rồi, chúng †a hãy tập trung vào công việc chính thôi, sếp Thẩm – Thẩm Thu Thủy đã đồng ý gặp chúng ta chưa? Chúng ta đã hẹn trước một tháng rồi.”
Trước cửa nhà tù, Tê Thiên đứng lẻ loi một mình ở đó, nhìn chiếc Mercedes-Benz xả ra đống khói bụi mà siết chặt nằm tay.
Lại có tiếng động cơ gầm rú vang lên, có thể nhìn thấy một hàng dài xe màu đen cách đó không xa.
Đi đầu là chiếc Rolls-Royce mang biển số năm số 8, những chiếc xe phía sau đều là Maybach, giá trị của dàn xe này lên tới hơn 100 triệu tệ!
Đoàn xe từ từ dừng lại trước nhà tù, cửa xe đồng loạt mở ra, tài xế bước ra đều mặc những bộ vest đen đắt tiền, đeo găng tay trắng, đồng thời đứng bên cạnh xe.
Một người đàn ông trung niên bước ra khỏi ghế phụ của chiếc Rolls-Royce.
Nếu có doanh nhân của Thiên Ngân ở đây, họ nhất định sẽ nhận ra người đàn ông trung niên này không ai khác chính là Cố Văn, người giàu nhất Thiên Ngân!
Cố Văn vừa xuống xe liền chạy tới trước mặt Tê Thiên, bộ dạng không hề giống một người giàu nhất ở đây, ngược lại thái độ có chút nịnh nọt: “Xin chào, ngài là Tê Thiên – cậu Tê đúng không?”
Tê Thiên gật đầu: “Là tôi, ông là người do ông Khương phái tới đây à?”
Cố Văn cúi đầu khom lưng nói: “Tôi không có tư cách tiếp. cận người như ông Khương, là Long Vương Điện lệnh cho tôi đến đón cậu Tê ra tù, mời cậu Tê lên xel”
Giống như một người hầu, Cố Văn mời Tê Thiên ngồi vào ghế sau của chiếc Rolls-Royce.
Đây là lần đầu tiên Tê Thiên ngồi trên một chiếc xe cao cấp như vậy, sau khi lên xe, anh không khỏi cảm thán cuộc sống của kẻ có tiền thật tốt, đồng thời đây cũng là lần đầu tiên anh có hiểu biết trực quan về thực lực của Long Vương Điện!
Đoàn xe xếp hàng dài chậm rãi chuyển động, Cố Văn cẩn thận đưa túi đựng tài liệu cho Tê Thiên: “Cậu Tê, đây là tài liệu tôi được cấp trên yêu cầu giao cho ngài, mời ngài xem qual”
Tê Thiên mở túi tài liệu ra, nhìn quét vài lần, trên mặt lộ ra biểu cảm kỳ lạ.
“Ông cụ Khương đã đính hôn cho tôi? Thẩm Thu Thủy? Cô ấy là ai?”
Cố Văn nhanh chóng trả lời: “Thẩm Thu Thủy là người nắm quyền hiện tại của nhà họ Thẩm, tôi có nên bảo cô ấy đến gặp ngài ngay bây giờ không?”
Là người giàu nhất Thiên Ngân, Cố Văn dùng giọng điệu tâng bốc nhất để nói những lời có quyền lợi lớn nhất.
Cố Văn quả thực có quyền này, nhưng ông ta cũng biết quyền lợi của mình ở trước mặt người thừa kế Long Vương Điện thì không đáng nhắc tới.
Tê Thiên liếc nhìn thời gian, nói: “Tôi đang vội về nhà, cứ trực tiếp tới đó đi.”
Nửa giờ sau, tại phòng chủ tịch trên tầng cao nhất của tòa cao ốc Thẩm thị.
Thẩm Thu Thủy, người được mệnh danh là người phụ nữ xinh đẹp nhất Thiên Ngân đang đứng, khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ không tì vết của cô không có một biểu cảm dư thừa nào, dáng người cao gầy gần như đạt tới tỷ lệ vàng hoàn hảo.
Ông cụ Thẩm, người có thân phận, địa vị cao nhất của nhà họ Thẩm đi cùng bên cạnh.
Tê Thiên ngồi trên sô pha, nếm thử ly trà thơm có giá mấy trăm nghìn một cân trước mặt, Cố Văn đứng bên cạnh Tê
Thiên, đóng vai trò như một quản gia.
Ông cụ Thẩm ra lệnh nói: “Thu Thủy, chào hỏi đi!”
Thẩm Thu Thủy bước tới, khẽ gật đầu: “Xin chào cậu Tề, xin chào ông Cố!”
Ông cụ Thẩm cẩn thận đưa ra một tờ hôn thư: “Cậu Tề, đây là hôn ước lúc trước, khi nào ngài có thời gian hãy cho.
chúng tôi biết, tôi sẽ lập tức gả con bé Thu Thủy qua.”
Nghe xong lời của ông nội, Thẩm Thu Thủy mím đôi môi đỏ mọng nhưng không nói gì.
Lúc này, có tiếng gõ cửa văn phòng. Ông cụ Thẩm cau mày: “Vào đi!"
Cánh cửa mở ra, thư ký của Thẩm Thu Thủy thận trọng bước vào.
Ông cụ Thẩm hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Thư ký nhanh chóng trả lời: “Có một vị khách tên Vương. Dung nói đã hẹn trước với sếp Thẩm.”
“Không gặp!” Ông cụ Thẩm xua tay: “Thông báo cho mọi người biết, hôm nay Thu Thủy có việc phải làm, không gặp khách! Bảo họ hẹn hôm khác đi!”