Kiều Lăng đương nhiên nhớ rõ những lời mà người trong nhà đã dặn dò mình!
Đối với tố chức thần bí này, trong lòng Kiều Lăng tràn đầy sự kính trọng, nếu hôm nay, đối người khác tới đây, Kiều Lăng tuyệt đối sẽ không có thái độ này.
Nhưng cố tình người này lại là Tê Thiên!
Điều này khiến Kiều Lăng có cảm giác hoàn toàn không thế chấp nhận được!
Làm sao Tê Thiên, một tên tội phạm bị kết án vì tông trúng người khác rồi bỏ trốn lại có thể liên quan đến tổ chức bí ẩn đó?
Trên mặt Tê Thiên chợt nở một nụ cười, vào lúc này, mọi áp lực mà Tẽ Thiên tạo ra cho Kiều Lăng biến mất toàn bộ.
Lúc này Kiều Lăng mới phát hiện, sau lưng mình ướt đảm mồ hôi lạnh, mà tất cả những điều này đều là do ánh mắt của Tê Thiên gây ra!
Tề Thiên thay đổi tư thế ngồi, ra hiệu cho Kiều Lăng: "Ngồi đi”
Kiều Lăng đi về phía chỗ ngồi của mình, trong quá trình đó còn lén lút quan sát Tê Thiên
Khi Kiều Lăng ngồi xuống, Tê Thiên nói: “Nói cho tôi biết cô biết gì về Thẩm Băng Bân đi”
Suy nghĩ một lúc, Kiều Lăng nói: "Thẩm Bằng Bân là một người rất bạo lực, hơn nữa rất lớn gan, khi tôi gặp hản ta vài năm trước, người này hành động có chút liều lĩnh không màng hậu quả, sau khi rời khỏi nhà họ Thẩm được hai năm, Thẩm Bắng Bân thành lập thế lực ở bên ngoài, nhưng lần này trở lại, Thẩm Bằng Bân hẳn là sẽ hành động kiềm chế hơn, dù sao hản ta cũng đến đây là vì tài sản của nhà họ Thẩm, cũng. không muốn khiến sự việc trở nên tồi tệ hơn”
Những gì Kiều Lăng nói đều dựa trên kinh nghiệm khi tiếp xúc với Thẩm Bảng Bân, kết hợp với cuộc điều tra Thẩm Bảng Bân ngày hôm qua.
Tê Thiên chậm rãi gõ bàn, anh hỏi: “Nếu Thẩm Bảng Bản thành công tiếp quản nhà họ Thẩm, hẳn ta có thể đạt được bao nhiêu lợi ích?”
Kiều Lăng trả lời: "Thu Thủy sở hữu 27% cổ phần của nhà họ Thẩm và chắc chản là có thế ngồi vào vị trí cổ đông lớn nhất của nhà họ Thẩm, nếu Thẩm Băng Bân có thể thay thế, hản ta sẽ nhận được hàng trăm triệu cổ tức mỗi năm, giá trị vốn cổ phần trong tay hắn ta sẽ lên tới hàng tỷ"
Tê Thiên tặc lưỡi hai cái: “Thật sự là một món tài sản khổng lồ nhưng Thẩm Bãng Bân hiện tại cũng có chút địa vị, nếu chỉ vì tiền, hẳn ta không nên làm những chuyện điên rồ như vậy”
Kiều Lăng khó hiếu: "Điên rồ? Ý của anh là nói đám người cầm đao ngày hôm qua sao? Cái đó cũng không gọi là điên rồ, đối với chúng tôi mà nói, loại chuyện này cũng không khó chấp. nhận, rốt cuộc…"
Kiều Lăng còn chưa nói dứt lời, Tê Thiên đã nói: "Hôm qua, khi cô đối phó với những tên cầm đao đó, tôi đã giải quyết một tay súng."
"Tay súng cũng chỉ là.. Kiều Lăng thuận miệng tiếp lời, nhưng nói được nửa chừng, Kiều Lăng đột nhiên phản ứng lại, tức khắc mở to đôi mắt, giọng nói cũng tăng lên vài độ: "Anh nói gì vậy? Tay súng bản tỉa? Sao có thế như vậy! Ở đây chính là Viêm Hạt”
Tê Thiên trừng mắt liếc nhìn Kiều Lăng.
Kiều Lăng lập tức ý thức được minh đã nói quá nhiều, vội vàng che miệng lại! Theo bản năng nhìn xung quanh.
Mặc dù đây là văn phòng riêng của cô ấy.
Vài giây sau, Kiều Lăng lại nhỏ giọng nói: "Tay súng bán tỉa! Điều này không có khả năng!"
Tê Thiên nhún vai: “Hôm qua tay súng đã bản tống cộng hai phát, trong đó có một phát trúng vào phiến đá trong sân biệt thự, nếu cô thử tìm thì chắc vẫn có thể tìm ra dấu vết”
Kiều Lăng dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, không phải cô ấy không tin những lời Tẽ Thiên nói, thật ra sau khi Tê Thiên chứng minh thân phận của mình, nhận thức của Kiều Lăng về Tê Thiên đã xảy ra những thay đối kinh thiên động địa, chỉ là chuyện tay súng tham dự thật sự khiến người khác không thể tin được!