Chẳng bao lâu, ngoài chị Hồng và đông đảo đàn em, trong phòng riêng chỉ còn lại Tê Thiên là người ngoài.
Thẩm Thu Thủy và Kiều Lăng vừa ra khỏi quán bar, họ lập tức gọi điện và bất đầu liên lạc với mọi người.
Lưu Ký nhìn thấy Thẩm Thu Thủy đang tìm kiếm mối quan hệ thì tiến tới can ngăn cô: "Cô Thẩm, đây là địa bàn của Thập Phương Hội, chị Hồng này là một trong những nhân vật đứng đầu ở Thập Phương Hội, ở toàn bộ Thiên Ngân này, e rắng chỉ Cố Văn mới có thể làm cô ta nế mặt một chút! Người này xúc phạm tới khách của chị Hồng, cô chỉ đang lãng phí mối quan hệ của mình thôi!"
Lời này truyền đến tai Thẩm Thu Thủy, nhưng Thẩm Thu Thủy vẫn tiếp tục không ngừng gọi điện thoại với vẻ mặt lo lắng.
Khi Lưu Ký nhìn thấy Thẩm Thu Thủy lộ ra vẻ mặt như vậy vì một người đàn ông, trong lòng lập tức không vui.
Một trong những tên đàn em của Lưu Ký nhìn thấu được suy nghĩ của anh ta, tiến tới nói: "Em thấy tên kia muốn ra vẻ anh hùng, nhưng cuối cùng thì sao, cuối cùng lại phải nhờ cô. Thấm giải quyết hậu quả cho mình, không biết giả vờ làm gì!"
"Đúng rồi”
Lúc này, Thẩm Thu Thủy gọi cho Cố Văn: "Chú Cố, cháu là Thu Thủy, Tê Thiên đã xảy ra chuyện!"
Bên trong phòng VIP.
Chị Hồng rót cho mình một ly rượu tây, tay cầm ly rượu lắc nhẹ với nụ cười trên môi, quan sát Tề Thiên: "Bản lĩnh cũng không tệ, cậu đi theo Thẩm Thu Thủy từ khi nào vậy?"
Tê Thiên đi tới một bên, ngồi xuống trên sô pha, duỗi người nói: "Có lời gì thì nói thẳng đi."
Chị Hồng cười nói: “Can đảm đó chứ, chỉ với cú đá vừa rồi cậu cũng được coi là cao thú, có cậu ở bên cạnh Thẩm Thu Thủy khó trách những người ra ngoài chuẩn bị cho nhiệm vụ cải buổi chiều mà vân mãi không xong, cậu thuộc thế lực nào?”
Chị Hồng dám hỏi thẳng chuyện này là vì chị ta có lòng tin!
Thập Phượng Hội là thế lực đứng đầu toàn bộ khu vực Tây Bảc, hơn nữa chị Hồng cũng đã biết được đằng sau Thập. Phương Hội còn có sự duy trì của thế lực lớn hơn nữa!
Với sự tự tin này, chị Hồng mới có thế không ngần ngại mà hỏi Tẽ Thiên thuộc tố chức nào.
Tê Thiên nhìn nụ cười trên mặt chị Hồng, trên mặt lộ vẻ. bỡn cợt: 'Cái đó… tôi nói này, những người do bên Thập Phương Hội phái đi không phải là chuẩn bị không xong mà là đã thất bại rồi"
"Thất bạ?" Chị Hồng vô thức sửng sốt một lúc rồi chợt cất tiếng cười lớn: "Hahahaha! Thành thật mà nói, nhóc con, tôi rất tán thưởng sự tự tin của cậu, nhưng đế tôi nói cho cậu biết, sự tự tin phải dựa trên cơ sở là sức mạnh, cậu cho răng chỉ với sức của một mình cậu mà có thể khiến nhiệm vụ của chúng tôi thất bại sao? Nếu không phải tôi yêu quý nhân tài thì mới vừa rồi thôi, cậu đã là một người chết."
“Hầy!" Tê Thiên thở dài, trực tiếp nói:" Vào đi”
Trong phòng riêng ngoại trừ chị Hồng và đám đàn em ra thì không còn ai khác, tiếng “vào đi” của Tê Thiên giống như. đang nói chuyện với không khí
Tuy nhiên, hai giây sau khi Tê Thiên nói xong, cửa phòng riêng bị đẩy ra, chỉ thấy một người đàn ông đeo mặt nạ quỷ. màu đen bước vào, trên vai còn vác theo một chiếc túi màu đen dài hai mét.
Sắc mặt chị Hồng thay đổi
Những tên to con trong phòng riêng lập tức lao tới bao vây người đàn ông đeo mặt nạ
Bị rất nhiều người vây quanh như vậy, người đàn ông đeo mặt nạ lại không hề run sợ, chỉ đứng yên đó với chiếc túi màu đen trên vai, giống như một người máy.
Tê Thiên dựa vào trên sô pha, cầm ly nước lên, uống một ngụm rồi nói: "Đưa cho bọn họ đi”
Người đàn ông đeo mặt nạ ném chiếc túi màu đen xuống đất.
Khoảnh khảc chiếc túi rơi xuống đất, một khuôn mặt lộ ra từ miệng túi
Gương mặt người này không còn chút máu, hoàn toàn tái nhợt, đôi mắt không nhắm lại, nhãn cầu lồi ra, đặc biệt đáng. sợ.
"Choang!"