Tê Thiên hỏi: "Thập Phương hội của các người hiện tại có quan hệ như thế nào với Đông Đường? Đông Đường muốn giết Thẩm Thu Thủy, tại sao Thập Phương Hội của các người lại ra tay?"
Chị Hồng tự giễu: “Bây giờ Đông Đường đã trở thành thế lực ngầm lớn nhất toàn bộ khu vực Tây Bắc, Thập Phương Hội của chúng tôi trước đây có thể cạnh tranh với Đông Đường, nhưng hiện tại đã dần phát triển thành thế lực phụ thuộc của Đông Đường, chúng tôi đương nhiên phải thực hiện nhiệm vụ mà Đông Đường giao ra.
Tê Thiên lại hỏi: “Đông Đường hiện tại làm việc cho ai?
"Tôi không biết." Chị Hồng lắc đầu, "Đây cũng là điều mà hiện tại tất cả thế lực của chúng tôi muốn biết nhất, Đông Đường đột nhiên trở nên hùng mạnh, trong tổ chức có vô số cao thủ, thế lực đang nhanh chóng bành trướng, đè bẹp tất cả chúng tôi, chúng tôi đều rất muốn biết làm thế nào Đông Đường lại đột nhiên trở nên mạnh mã như vậy.
Tê Thiên nằm ở trên sô pha nhìn trần nhà, một lúc sau mới hỏi vấn đề cuối cùng trong hôm nay: “Nếu tôi muốn nhanh chóng có được chỗ đứng trong Thập Phương Hội thì phải làm sao?”
Chị Hồng duỗi một ngón tay: “Một chữ, đánh! Đánh đi, người đứng sau lưng cậu chính là ác long Bắc Hải, tuy hiện tại hắn đã vào tù, nhưng danh tiếng của hắn vẫn còn, danh tiếng của hắn hoàn toàn có thể chống đỡ cho. cậu đánh đến cấp cao của Thập Phương hội, đến lúc đó phải làm gì thì cậu sẽ biết rõ hơn tôi."
Tê Thiên đứng lên nói: "Vậy thì bắt đầu đánh đi, dù là cần người hay cần tiền, tôi muốn cô trong thời gian ngắn nhất dọn sạch tất cả địa bàn, cô có thể làm được không?"
Thân thể chị Hồng run lên, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn, nếu chị Hồng đã dám cầm dao đâm Ô Ninh, thì chứng tỏ chị ta có dã tâm.
Chị Hồng đứng dậy, gật đầu thật mạnh: "Tôi có thể!"
"Đi thôi, đổi chỗ đi, có chút phiền toái, để người của cô ra mặt giải quyết đi."
Một chiếc xe thương vụ sang trọng rời khỏi trang viên Bắc Sơn, Tê Thiên và chị Hồng ngồi trong xe, đi về hướng KTV của chị Hồng.
Sự lộn xộn ở biệt thự số 4 đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Tám giờ tối, Kiều Lăng thay lại quần áo bình thường, mặc dù hôm nay chỉ có mấy giờ đồng hồ, Kiều Lăng chỉ đi theo Thứ Phong và quan sát suốt chặng đường, nhưng cũng khiến Kiều Lăng hoàn toàn hiểu được sự tàn nhẫn của thế giới ngầm.
Lúc này Kiều Lăng mới nhận ra, những điều gọi là đen tối và mờ ám mà Lưu Ký đã nói trước đây, so với ngày hôm nay thì ấu trĩ giống như một đám trẻ con đang chơi đùa.
Kiều Lăng và Thứ Phong cùng nhau rời đi, sau đó Kiều Lăng tận mắt nhìn thấy Thứ Phong thay quần áo. bình thường và bước vào một siêu thị.
"Cô đang…"
“Đi làm.” Thứ Phong đội chiếc mũ lưỡi trai lên đầu, “Khi không có nhiệm vụ thì dù sao cũng phải có thân phận bình thường, nếu không mọi người sẽ biết thân phận của cô có vấn đề, thân phận của cô đối với cô là một vỏ bọc bảo vệ tự nhiên."
Kiều Lăng há to miệng: “Mỗi lần đến một thành phố khác, thì các người đều tìm cách che giấu thân phận của mình sao?”
“À không.” Thứ Phong lắc đầu, “Tôi vốn là người Thiên Ngân, Kiều tổng, khi học cấp ba, cô ngồi trước tôi ba bàn.”
Nói xong, Thứ Phong hạ vành mũ xuống, bước vào. siêu thị.
Kiều Lăng cảm thấy trong lòng ớn lạnh, sau lưng lập †ức ướt đẫm mồ hôi lạnh! Thứ Phong hóa ra là bạn học. cấp ba của cô ấy!
Kiều Lăng vẫn nhớ cuộc trò chuyện trước đó của cô ấy với Thứ Phong khi ở biệt thự số 4, Thứ Phong gia nhập thế lực ngầm khi nào, câu trả lời của Thứ Phong là khi cô ấy mười ba tuổi!
Nhưng Kiều Lăng không bao giờ có thể ngờ rằng, ở trường trung học, bạn cùng lớp của cô ấy lại là thành viên của thế lực ngầm!
Nếu không phải Thứ Phong tự mình nói ra, Kiều Lăng sẽ không thể tin được, người của thế lực ngầm vẫn luôn hoạt động ở xung quanh, nhưng cô ấy lại không phát hiện ra.
Nhìn từ góc độ này, thế lực ngầm phải đáng sợ đến mức nào?