- Ngươi đơn phương độc mã lên thuyền của ta, cho rằng có thể giết ta?
Vừa nói dứt lời, Victor đã vung tay lên, bỗng có bốn tên chiến sĩ mặc áo giáp màu đen từ hai bên tàu hàng bay lên.
- Mày đang làm trò cười à? Thì ra pháp bảo hộ mệnh của mày vẫn chỉ là đám đồng nát sắt vụn này? Victor, mày làm tao thất vọng quá.
Lâm Phi cười nhạo nói.
- Cũng chưa chắc.
Victor bỗng nhận lấy một cây thủ trương từ tay một tên tôi tớ, trên mặt cây màu đen có khảm thủy tinh óng ánh.
- Đây là Quartz-Rutilated từ phía Bắc Braxin, thủy tinh ma đạo vô cùng quý hiếm, tao phải đào bới huyệt mộ của hơn bảy Đại Ma Pháp Sư danh tiếng trong lịch sử mới tìm thấy cây thủ trượng này.
- Có vật này, ma pháp tinh thần của ta sẽ cho ngươi nếm mùi vị của cái gọi là sống không bằng chết!
Lâm Phi nghe xong, thầm kêu không ổn, xem ra Victor đã có chuẩn bị từ sớm, hắn phải tranh thủ thời gian ngăn cản gã thi pháp.
Nhưng Victor cũng hiểu rõ sự quyết đoán sát phạt của Lâm Phi, cơ hồ là lời vừa dứt đã khởi động ma pháp tinh thần lực.
Hai đồng tử của Victor biến thành màu xám bạc, từng đạo phù văn như đinh ốc lập lòe trong đồng tử gã, sau khi được thông qua thủy tinh, cấu tạo tinh thể đặc thù bên trong hình thành ra một đường trở về lớn.
Khi ma pháp tinh thần lần nữa thông qua thủy tinh chiếu xạ về phía Lâm Phi, những đạo phù văn màu xám bạc kia đã hóa thành gợn sóng vô hình, xâm lấn vỏ đại não của Lâm Phi!
Thân thể của Lâm Phi dù cường hãn thế nào chăng nữa thì cũng không thể chống được độ thẩm thấu tinh thần lực, hắn đột nhiên cảm thấy choáng váng, thân thể không nghe theo sự sai khiến của não.
- Ah!!!
Lâm Phi kêu đau đớn một tiếng, quỳ một gối xuống mặt đất, hai tay ôm lấy đầu, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Hắn không ngờ là tu vi ma pháp tinh thần của Victor lại cường đại như vậy. E rằng tu vi này còn cao thâm hơn cả Thiên hỏa thần tướng xếp hạng thứ chín Allan, xem ra Victor một mực nhẫn nhịn là vì ngày hôm nay!
- Ha ha ha ha…cho dù là Scarpe cũng không thể chống lại được ma pháp “suy vong” sau khi được phóng đại, đại não của ngươi sẽ dần héo rũ trong nửa tiếng đồng hồ nữa, sau đó rồi suy yếu cho đến khi tử vong!
Bởi vì Victor cần tiếp tục thi pháp, nên Andariel tạm thời làm nhiệm vụ chỉ huy.
Cô gái vừa phát lệnh đi, bốn tên chiến sĩ giáp đen đồng thời bắn ra cao xạ tuyết nhiệt độ cao, bốn đạo hồng quang bắn thẳng về phía đầu Lâm Phi!
Lâm Phi dùng tay chặn xạ tuyến để phần đầu của mình không gặp phải uy áp, nhưng tay của hắn lại tiếp tục bị xạ tuyến nhiệt độ cao đốt cháy.
Dù thân thể của hắn đã cực kỳ biến thái, cũng sẽ cảm thấy bỏng rát, thậm chí làn da bắt đầu biến thành màu đen.
- Thế nào, Scarpe các hạ, mùi vị đợi chết từ từ thế này rất khó chịu đúng chứ…ngươi không nên đi tới đây, lại càng không nên mù quáng mà tin người, đây là ngươi tự chuốc lấy.
Andariel cười đến run rẩy cả người.
Lâm Phi thở phì phò, mắt dấy lên ánh vàng, lộ ra vẻ hưng phấn khác thường:
- Quả là thú vị…có chút phảng kháng, cũng không tồi, chỉ đáng tiếc…nếu là tao của trước kia, có lẽ sẽ mất mạng ở chỗ này, nhưng hiện tại, bọn mày không phải là đối thủ của tao!
- Sắp chết đến nơi rồi còn mạnh miệng à?
Andariel cười lạnh, nói với bốn tên áo giáp màu đen:
- Đừng tiếc rẻ năng lượng, dốc toàn lực đốt cháy hắn.
Bốn tên áo giáp màu đen ngay lập tức tăng cường xạ tuyến nhiệt độ cao, như bốn đạo hỏa trụ kim sắc, muốn thiêu sống Lâm Phi!
Lâm Phi cảm nhận được sức mạnh tham lam và điên cuồng trong huyết mạch mình lại một lần nữa dấy lên, vùng bụng của hắn sinh ra cảm giác đói kịch liệt.
- Cắn nuốt!
Lâm Phi há miệng rộng, một cỗ năng lượng nước xoáy mở ra bốn phía, bốn đạo xạ tuyến nhiệt độ cao đã bị bẻ cong, năng lượng được thu nạp vào trong miệng của Lâm Phi!
Tất cả mọi người đều hoảng sợ đến biến sắc, căn bản không dám tin vào hai mắt của mình.
Không ngờ Lâm Phi lại nuốt bốn đạo xạ tuyến nhiệt độ cao đến mức có thể hòa tan hợp kim vào trong bụng, hơn nữa tốc độ cực nhanh, như hổ chết đói!
Cùng với việc năng lượng được cắn nuốt ngày càng nhiều, ánh vàng trong mắt Lâm Phi cũng ngày càng hừng hực, làn da vừa rồi còn bị đốt trọi, giờ đã thay da non.
- Tinh thần lực của ta!!
Victor đột nhiên kinh hãi, gã phát hiện ra rằng, không chỉ năng lượng nhiệt độ cao bị Lâm Phi cắn nuốt mà Lâm Phi còn tham lam ăn tươi cả ma pháp “suy vong” của gã!
Nguyên tố ma pháp hệ tinh thần được Lâm Phi coi là mỹ vị của con ác thú, không tiến vào vỏ não hắn, mà trực tiếp chui vào trong miệng của hắn, xuống bụng, hóa thành nguyên khí.
Victor hoảng loạn, sắc mặt trắng bệch hô to:
- Tất cả mọi người ngăn hắn lại cho ta! Andariel, đi theo ta!
Gã phát hiện nếu cứ tiếp tục thế này, kết quả duy nhất chính là tinh thần lực của gã sẽ bị Lâm Phi ăn hết, không đợi gã biến Lâm Phi trở thành người chết thì Lâm Phi đã “ăn” gã, biến gã trở thành kẻ đần rồi.
Một đám tôi tớ lúc này cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể không ngừng nổ súng xạ kích, ý đồ ngăn cản Lâm Phi đuổi giết.
Nhưng cơ thể sắt thép của Lâm Phi đâu còn quan tâm đến những đạo đạo này, cho dù là bắn lên mí mắt hắn, hắn cũng không có cảm giác gì.
Lâm Phi mặc kệ nhưng đạn đạo bắn xung quanh người mình, hắn bước đi như bay, xông lên một tay nắm lấy cổ của Victor, nâng gã lên.
- Vào lúc mày giết chết Mesen, mày đã không còn tư cách sống trên cõi đời này nữa rồi!
Andariel thấy chú mình bị tóm, vội vàng quay người lại, nắm chặt tay thành nắm đấm, muốn động thủ với Lâm Phi.
Nhưng chút thực lực ấy của cô không đáng để Lâm Phi liếc mắt tới, hắn đạp một cước vào vùng bụng của cô, lục phủ ngũ tạng đều hóa thành thịt nát.
- Andariel!
Victor điên cuồng mà hô lên, mắt ẩn chứa đầy vẻ bi thương:
- Scarpe! Ngươi cho rằng giết ta xong là xong chuyện ư? Quân đoàn luyện ngục sẽ không bỏ qua cho ngươi! Kế hoạch của bọn họ đã được thực thi, cuối cùng sẽ thay ta báo thù!
Lâm Phi không có hứng thú nghe tiếp, tránh đêm dài lắm mộng, đưa tay ra, trực tiếp bẻ gãy cổ Victor.
Giải quyết xong tên khiến hắn ngày đêm bất an này, hắn cũng cảm thấy như trút được gánh nặng, trong nội tâm mặc niệm, bằng hữu của hắn có thể yên nghỉ rồi.
Nhìn những tên tôi tớ còn lại của Victor trên thuyền, bốn tên áo giáo màu đen vẻ mặt mờ mịt, nhìn bộ dạng nhát gan hốt hoảng của họ, ánh mắt Lâm Phi vẫn lãnh khốc như trước.
Hắn cần phải nhổ cỏ tận gốc, những người này…đều phải chết!
…
Cùng lúc đó, trên ban công trong một gian khách sạn bốn sao cao cấp tại Hawaii Honolulu.
Một người đàn ông da trắng bình thường nhìn có vẻ như du khách, đầu đầy mồ hôi lạnh xụi lơ ngồi trên ghế, hai cánh tay từ huyệt thái dương buông xuống.
- Chú, ma pháp tinh thần điều khiển từ xa gây tổn thương quá lớn với chú, ít nhất nửa tháng tới chú không thể sử dụng ma pháp tinh thần nữa rồi, làm như vậy có đáng không ạ? Dù sao chúng ta vốn không cần phải bồi thường một trụ sở.
Một cô gái tóc đen ăn mặc mộc mạc như người châu Á, đứng trước mặt người đàn ông, vẻ mặt không hiểu hỏi.
Người đàn ông cố nở nụ cười:
- Andariel bé nhỏ, chỉ cần lừa được Scarpe, để hắn tưởng rằng chúng ta đã chết, vậy thì mọi thứ đều đáng giá…hắn sẽ hiểu lầm rằng, chúng ta đã không còn nữa mà buông lỏng cảnh giác, hơn nữa hắn sẽ chuyển ánh mắt căm thù lên những người khác.
- Mấu chốt là, quân đoàn luyện ngục cũng không thể diễu võ dương oai với chúng ta, cũng tưởng chúng ta đã chết thật. Huống hồ, bọn chúng hiện tại đã trở thành kẻ thù của Scarpe, hừ hừ…bọn chúng muốn lợi dụng ta, nhưng lại không biết ta đang lợi dụng bọn chúng.
- Chú Victor, chúng ta thẩm mỹ như này, LOOK sẽ không phát hiện ra chúng ta sao ạ?
Andariel tò mò hỏi.
Siêu cấp trí tuệ nhân tạo cũng không phải là vạn năng, bộ dạng hiện giờ của chúng ta đã thay đổi hoàn toàn, nó cơ bản không phân biệt được chúng ta từ máy giám sát, huống hồ Scarpe tưởng rằng chúng ta đã chết, LOOK cũng sẽ không tiếp tục điều tra chúng ta…đương nhiên, thời gian này, chúng ta vẫn phải giữ bộ dạng này.
Victor nói.
Andariel cười khanh khách:
- Nếu Scarpe biết được chân tướng, chắn chắn sẽ tức chết. Hắn không thể ngờ rằng, ma pháp tinh thần của chú đã cao thâm như vậy, có thể khống chế tinh thần của hai người từ xa, còn có thể lợi dụng hạt giống tinh thần để giải phóng pháp thuật.
- Hừ…chỉ tiết, Scarpe có vẻ đã trở nên mạnh hơn, rốt cuộc là hắn đã làm thế nào mà có thể hấp thu được lực tinh thần của ta? Còn có thể nuốt được những năng lượng nhiệt độ cao kia? Loại quái vật này…phải diệt trừ sớm, nếu không sau này sẽ không dễ đối phó.
Victor cau mày, có vẻ đang suy nghĩ đối sách…