• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chào Hạ tiểu thư. Nãy giờ nghe Ân Ân kể về cô suốt. Giờ mới có cơ hội gặp mặt. Hạ tiểu thư đúng là vừa xinh đẹp vừa tài giỏi.”

Triệu Phong Vũ tươi cười mà nói chuyện với Hạ Băng khiến cho thiện cảm của cô với y cũng tăng mấy phần.

Đặc biệt Hạ Băng còn chú ý đến cách xưng hô thân mật của Triệu Phong Vũ dành cho Tạ Uyển Ân. Xem chừng hai người này cũng không chỉ là bạn học cũ. Ắt hẳn là có tình cảm với nhau. Nhưng về mối quan hệ của cả hai, Hạ Băng cũng không muốn bàn sâu hơn, cô chỉ quan tâm đến lý do y xuất hiện ở đây..

“Ngài Triệu cứ gọi tôi là Hạ Băng cũng được. Không cần phải quá khách sáo. Dù sao anh và Uyển Ân cũng quen biết nhau từ trước nên đối với tôi anh cũng như chỗ người nhà thân quen. Lại nói thêm, liệu tôi gọi ngài là anh Triệu có khiến cho ngài khó chịu không?”

Triệu Phong Vũ nghe Hạ Băng nói vậy thì cũng không trực tiếp phản đối, gần như là y đang ngầm đồng ý với cách xưng hô mới. Y thấy như vậy cũng không ảnh hưởng lắm, Hạ Băng muốn gọi thế nào cũng được.

Tạ Uyển Ân ngồi bên cạnh thấy hai người dường như có chút lúng túng nên bắt đầu phát huy tác dụng của mình. Cô lên tiếng để bắt đầu một câu chuyện mới giữa cả ba người..

“Được rồi, xưng hô như nào cũng không quan trọng. Việc cần chú ý bây giờ là về kế hoạch sắp tới của chúng ta. Hôm nay gọi em lên đây cũng là muốn bàn việc chứ không phải là nói chuyện phiếm. Làm quen để sau cũng không muộn.”

Hạ Băng ngồi bên cạnh vẫn luôn chăm chú nghe Tạ Uyển Ân nói. Đúng như cô dự đoán, Tạ Uyển Ân gọi cô lên công ty là có việc quan trọng..

Tạ Uyển Ân vừa dứt lời, tầm nhìn của Hạ Băng chuyển từ chỗ cô sang chỗ Triệu Phong Vũ với vẻ mặt mong chờ một câu nói của y..

Triệu Phong Vũ nhận ra ánh mắt của Hạ Băng vẫn luôn nhìn mình thì cũng không chậm trễ thêm mà nói luôn mục đích mình xuất hiện ở đây ngày hôm nay..

“Như Hạ tiểu thư đã nghe khi nãy, tôi mới từ nước ngoài trở về nên nhiều thứ không nắm rõ được. Chỉ nghe Ân Ân nói rằng cô ấy đang làm việc ở đây nên tôi cũng có chút tò mò. Nói sao nhỉ? Dù gì thì tôi và Ân Ân cũng học cùng nhau bốn năm đại học nên tôi khá rõ tính cách của cô ấy. Vẫn luôn cứng đầu, không vừa ý trước một công ty thời trang nào cả. Tôi còn nghĩ cô ấy sẽ hoạt động solo cả đời. Ai ngờ vừa mới về nước đã nghe được tin cô ấy kí hợp đồng với công ty Hạ tiểu thư rồi. Cũng vì vậy nên hôm nay đến đây, tôi cũng chỉ là mong sẽ được diện kiến chân dung người con gái tài sắc vẹn toàn là Hạ tiểu thư. Với lại tôi cũng muốn hỏi ý của tiểu thư, liệu tôi có thể đầu tư vào công ty của tiểu thư không?”

Hạ Băng nghe Triệu Phong Vũ nói đến chuyện đầu tư thì cũng nghiêm túc hẳn. Dù sao cũng là công việc, không thể thoải mái như nãy được.

Cô tươi cười mà nói..

“Chuyện đầu tư tôi mong còn không được. Nay lại được một nhà đầu tư lớn như anh Triệu ngỏ ý thì sao tôi có thể từ chối chứ?”

“Nếu em đã đồng ý vậy thì để chị nói rõ hơn về lần đầu tư này. Dù sao chỗ chị cũng có bản kế hoạch của Phong Vũ.”

“Vâng.”

..

Tạ Uyển Ân để bản kế hoạch đã được cô tỉ mỉ chuẩn bị từ sớm ra trước mặt Hạ Băng. Mới lướt qua đôi chút, Hạ Băng cũng cơ bản nắm được nội dung của nó.

Tạ Uyển Ân và Triệu Phong Vũ muốn đầu tư một số tiền lớn vào công ty của cô, để nhanh chóng đưa nhãn hiệu thời trang của cô ra tầm quốc tế.

Ngoài ra trong đấy cũng ghi rõ, Tạ Uyển Ân sẽ đem tất cả các bản vẽ thiết kế từ trước đến nay mà cô chưa công bố ra thị trường cho Hạ Băng. Cho phép Hạ Băng dùng với tên nhãn hiệu thời trang Hane2x.

Nhưng bù lại, Hạ Băng phải chuyển nhượng 20% cổ phần công ty cho Tạ Uyển Ân và 10% cổ phần cho Triệu Phong Vũ. Trong tay cô chỉ còn 70% cổ phần.

Mặc dù yêu cầu của Tạ Uyển Ân và Triệu Phong Vũ cũng tính là khá cao khi mà số phần trăm cổ phần cả hai yêu cầu cũng không nhỏ nhưng Hạ Băng phải công nhận cái giá đó là xứng đáng.

Chưa nói đến vốn mà hai người ấy đầu tư vào là bao nhiêu, ngay việc chỉ mượn danh tiếng của cả hai người cũng đủ để cho Hane2x được biết đến rộng rãi hơn..

Vậy nên Hạ Băng đọc qua bản kế hoạch, cũng không cần suy nghĩ quá nhiều đã nhanh chóng đồng ý.

Cả ba người cũng hợp tác vui vẻ.

Kí một bản hợp đồng làm chứng, sau đó Hạ Băng nói với hai người kia là tuần sau họp hội nghị sẽ công bố chuyện này đến tất cả nhân viên cũng như truyền thông..

Hai người cũng không thấy có lý do gì để phản đối nên cũng đồng ý với quyết định của cô..

Xong việc Hạ Băng cũng không tính về nhà nữa mà ở lại phòng làm việc..

Tạ Uyển Ân và Triệu Phong Vũ thấy không còn việc gì nữa thì cũng chào tạm biệt Hạ Băng rồi cùng nhau rời đi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK