• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chị chủ! Có chuyện lớn rồi!..”

Minh Lam chạy từ trong phòng của cô bé ra. Vừa chạy cô vừa hét lớn lên. Hạ Băng thấy vậy thì dâng lên một cảm giác bất an trong lòng..

“Có chuyện gì em từ từ nói chị nghe. Không cần phải hốt hoảng như thế.”

Mặc dù Hạ Băng cũng đang rất lo lắng nhưng cô lại không biểu hiện ra bên ngoài.

Nét mặt của Hạ Băng vẫn rất điềm tĩnh và bình thản khiến cho Minh Lam không hề phát giác ra sự lo lắng từ sâu trong lòng cô..

“Bộ sưu tập mà cửa hàng chúng ta mới công bố bị tố là đạo nhái từ thiết kế của một nhà thiết kế quốc tế..”

Minh Lam nói một hơi dài sau đó đưa mắt lên nhìn Hạ Băng để xem phản ứng của chị chủ.

Trái ngược với những gì Minh Lam nghĩ, Hạ Băng vẫn không có gì gọi là quá kích động. Chỉ có hàng lông mày của cô là hơi nhíu lại..

Nhưng đó chỉ là cảm nhận của Minh Lam, sự thật không phải như vậy. Trong lòng Hạ Băng bây giờ đang rất rối..

Tại sao chuyện này lại xảy ra với cửa hàng của cô?

Hạ Băng nhớ rằng mình chưa hề gây thù với bất kì ai cả..

Tạ Uyển Ân đứng bên cạnh Hạ Băng từ nãy đến giờ nên đã nghe được tất cả mọi chuyện. Hiện tại cô ấy đang rất sốc, não bộ chưa kịp thích ứng nên đã đứng đơ ra một chỗ, mãi cho tới khi Hạ Băng lay người thì Tạ Uyển Ân mới bắt đầu phản ứng lại..

“Chuyện này làm sao có thể xảy ra được. Rõ ràng đây là bản thiết kế mà tôi dành cả bao nhiêu tâm huyết để làm ra. Vậy mà lại phán xét là tôi đạo nhái!”

Tạ Uyển Ân bây giờ có chút kích động, cô cũng hơi lớn tiếng một chút. Khi nhận ra sự thất thố của bản thân này, Tạ Uyển Ân đã mau chóng bình tĩnh lại và xin lỗi hai người Hạ Băng và Minh Lam..

Nhưng Hạ Băng cơ bản không để chuyện này trong lòng. Cô hiểu tâm trạng của Tạ Uyển Ân lúc này.

Một thứ mà mình đã đặt tất cả tâm huyết vào đột nhiên bị bác bỏ một cách vô tình thì không thể tránh khỏi xúc cảm mãnh liệt trong lòng. Phản ứng của Tạ Uyển Ân cũng coi như là bình thường..

..

Hạ Băng đứng suy nghĩ một hồi thì quyết định tự mình điều tra việc này. Cô nói với Tạ Uyển Ân và Minh Lam cứ về phòng mình trước đi, mọi chuyện rồi sẽ ổn thỏa.

Hai người kia ban đầu muốn ở lại giải quyết cùng cô nhưng bị Hạ Băng một mực từ chối thì cũng không dây dưa thêm mà quyết định về phòng mình..

Lúc này cả hành lang chỉ còn mỗi Hạ Băng, cô cũng không nấn ná lâu mà đi vào phòng mình tìm hiểu về ngọn nguồn của việc này..

..

Suốt bốn tiếng đồng hồ nhốt mình trong phòng, Hạ Băng cũng không thu được kết quả khả quan nào. Cô chỉ cảm thấy tình hình có vẻ càng tệ hơn khi trước..

Hạ Băng đã dùng hết khả năng về kỹ thuật của mình để tra ra những thông tin liên quan đến người đăng bài tố mẫu thiết kế của Tạ Uyển Ân là đạo nhái..

Nhưng tất cả chỉ thu được là địa chỉ của người dùng tài khoản đăng bài ấy là ở một vùng ngoại ô. Người đăng bài dường như ban đầu cũng tính toán rất kỹ nên thông tin điền trong lúc tạo tài khoản đều là hư cấu..

Hạ Băng mệt mỏi ngả lưng ra phía sau ghế. Không nghĩ tới đối tượng phá hoại bọn cô lần này có chuẩn bị kỹ đến như vậy. Một người giỏi về kỹ thuật như Hạ Băng cũng phải chịu thua trước lần này..

Hạ Băng còn đang đau đầu thì đột nhiên nhớ tới nhà thiết kế được xưng là quốc tế kia. Cô bắt đầu tra thông tin về ông ta..

Kết quả cô tra được đều trái với những gì Hạ Băng vẽ lên cho nhà thiết kế kia.

Ban đầu cô nghĩ chắc đó là một nhà thiết kế nổi tiếng lên mới có sức uy hiếp đến Tạ Uyển Ân. Và đi kèm với nổi tiếng thường là có tuổi..

Nhưng sự thật cậu ta chỉ là một nhà thiết kế kém nổi ở nước ngoài. Danh tính của cậu ta hầu như không ai biết đến, mãi cho đến tận bây giờ có người đột nhiên công khai tố Tạ Uyển Ân đạo nhái thiết kế của cậu ta ở trên mạng thì người ta mới bắt đầu biết đến trong giới thời trang quốc tế còn có một người tên là Đàm Kiệt Lân. Mà hai chữ “quốc tế” kia Hạ Băng cảm thấy hình như cũng là do hắn ta tự phong cho mình, chứ chả một ai rảnh rỗi mà phong bừa một danh hiệu cao quý như vậy..

Hạ Băng nhìn kỹ số tuổi của Đàm Kiệt Lân, ba mươi hai tuổi. Không quá lớn cũng không quá trẻ, nhưng không hiểu sao ngoại hình của anh ta có chút phong lưu, trong rất giống mấy cậu thanh niên ngoài hai mươi ngoài kia. Độ đáng tin cậy là 0%.

Một lúc sau, Hạ Băng thử vào tài khoản của Đàm Kiệt Lân để tìm thêm thông tin. Cô cũng thu được một vài điều mới..

Tỷ như hiện tại hắn đang là một nhà thiết kế nghiệp dư, trước kia cũng từng đăng bài về các mẫu thiết kế của mình nhưng đều bị cư dân mạng ngó lơ tại không có quá nhiều điểm nhấn..

Mãi đến tận sáu giờ sáng cùng ngày mà Hane2x công bố mẫu thiết kế của mình hắn tung ra một mẫu thiết kế có thể nói là giống đến 95% so với của Tạ Uyển Ân..

Việc sẽ không có gì đáng nói nếu mẫu thiết kế của Tạ Uyển Ân không xuất sắc đến vậy, vượt xa cả những sản phẩm khi trước của chính bản thân cô..

Cũng vì vậy mà từ một người vô danh hắn được mọi người biết đến rộng rãi và tôn sùng. Bởi dù sao thì bản thiết kế của hắn cũng tung lên mạng trước Tạ Uyển Ân nửa tiếng nên nghiễm nhiên người bị cư dân mạng gắn mác đạo thiết kế là Tạ Uyển Ân..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK