• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đều im lặng, một người trầm mặc như thường lệ, một người thì suy nghĩ đang xoay vòng.

Qua giờ tan làm cao điểm nên đường rất thoáng, chẳng mấy đã đến nhà.

Đây là nơi ở của Mạnh Cảnh Hòa, cũng là nơi anh dùng để "kim ốc tàng Kiều".

Khương Ngọc Thư máng áo khoác lên xà.

Mạnh Cảnh Hòa vừa đi vào vừa cởi vest, không nói không rằng mà vào thẳng nhà tắm.

Người này có bệnh sạch sẽ, chung sống nửa năm rồi nên Khương Ngọc Thư cũng biết.

Cô vào một phòng tắm khác, tắm táp sạch sẽ như phi tử thời cổ đại đợi hoàng đế sủng hạnh. Nhưng tiếc là đêm nay phải khiến ai đó thất vọng rồi, mặt cô tỏ vẻ xảo quyệt.

Khi cô tắm sạch sẽ, sấy tóc xong xuôi rồi về phòng ngủ thì thấy Mạnh Cảnh Hòa đang ngồi vắt chéo chân trên ghế sô pha, chân đi đôi dép lê trong nhà màu xanh xám.

Khương Ngọc Thư nhìn anh: "Anh về lúc nào vậy?"

Mạnh Cảnh Hòa hé mở môi mỏng: "Chiều nay."

Khương Ngọc Thư cũng chỉ "ừm" một tiếng.

Mạnh Cảnh Hòa nhìn cô chăm chú: "Sao tự dưng em lại đi thực tập ở đài truyền hình?"

Thật ra hồi đầu tuần, lúc hai người nói chuyện điện thoại với nhau lần cuối, Khương Ngọc Thư đã định nói với anh vụ thực tập. Nhưng không hiểu sao cô lại không thể thốt nên lời.



"Bạn học giới thiệu, em cũng muốn có thêm chút kinh nghiệm làm việc." Cô nhìn mặt anh, muốn xem anh đang cảm thấy thế nào.

"Không định thi lên nghiên cứu sinh nữa sao?" Đôi mắt Mạnh Cảnh Hòa như có thể nhìn thấu mọi thứ.

Khương Ngọc Thư quyết định đi thực tập đồng nghĩa với việc có ý định từ bỏ thi lên cao học. Giảng viên trong trường có nói với Khương Ngọc Thư rồi, mọi mặt của cô đều tốt, điểm đại học của cô hoàn toàn có thể học ở thành phố B, lần này cơ hội lên cao học của cô rất lớn. Giảng viên hỏi cô: "Có phải do em nặng gánh về vấn đề tiền nong không?"

Cô gật đầu, không phủ nhận.

Giảng viên cũng hiểu tình hình của gia đình cô, biết em gái cô cũng sắp thi đại học rồi. Mặc dù thấy tiếc nhưng thầy vẫn an ủi cô mấy câu. Sau đó, thầy giới thiệu cô đến thực tập ở đài truyền hình.

"Em cứ đi làm đã, sau này học tiếp cũng được."

Mạnh Cảnh Hòa nhìn cô, nói: "Đến đây." Giọng anh trầm thấp, không cho phép chối từ.

Khương Ngọc Thư siết chặt tay, đi qua, mặt mày không chút hồi hộp.

Sao cô phải hồi hộp? Dù sao mối quan hệ của họ cũng có trong sáng gì đâu.

Cô đi đến trước mặt anh.

Ánh đèn màu cam ấm rọi xuống, hắt bóng cô lên người Mạnh Cảnh Hòa. Giờ đây, anh không còn vẻ ác liệt như ban ngày mà phóng đãng hơn. Khương Ngọc Thư biết dáng dấp của Mạnh Cảnh Hòa dù có vào vòng giải trí cũng phải số một số hai nên ngay từ đầu cô đã không từ chối.

Mạnh Cảnh Hòa vươn tay kéo cô vào lòng: "Muốn làm nữ cường trong công việc sao? Hả?" m cuối của anh hơi cao lên, không biết đang vui hay giận.

Hơi thở đàn ông vây quanh, Khương Ngọc Thư có thể ngửi thấy hương bạc hà thoang thoảng trên người anh: "Không phải, em chỉ muốn có một công việc thôi." Khương Ngọc Thư cười: "Đâu thể làm dây tơ hồng cả đời được." Mối quan hệ giữa họ chẳng biết bao giờ sẽ đứt đoạn mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK