• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vậy là do học hành mệt quá hay sao?"

"Vẫn ổn ạ, học cấp ba thì phải thế thôi." Khương Dư Họa kéo tay cô: "Đi Tam Á chơi vui không ạ?"

"Vui lắm, không khí rất trong lành. Nhưng chị lại không thường ra ngoài đi dạo, suốt ngày ở lì khách sạn bận việc thôi." Khi nói những lời này, mặt cô như bị thứ gì đó vả mạnh cho một phát. Cô nhanh chóng đổi chủ đề: "Đợi em thi đại học xong thì chị em mình đi chơi nhé."

Khương Dư Họa gật đầu: "Vâng, còn một năm rưỡi nữa thôi."

"Ông bà nội đâu em?"

"Bà nội đưa ông đến phòng khám kê đơn thuốc rồi."

"Ông bị làm sao vậy?"

"Ông bảo bị đau bụng ạ."

"Vậy phải vào viện kiểm tra chứ. Để chị đi tìm họ."

Khương Dư Họa kéo cô lại: "Ông chỉ giả vờ thôi ạ. Ông muốn ra ngoài một chút nhưng bà không cho."

Khương Ngọc Thư thở dài một hơi: "Sức khỏe ông gần đây sao rồi?"

Miệng Khương Dư Họa đắng chát: "Em cảm thấy chỉ là ông già rồi nên lẫn chút thôi. Hôm qua ông tưởng em là... mẹ, thế là cứ mắng em liên hồi!" Ông cụ cảm thấy bà Dư, mẹ của hai người là hồng nhan họa thủy, không có lương tâm.

Vợ chồng thì phải đồng cam cộng khổ, có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, thế mà hai người lại thân ai nấy lo.

Khương Ngọc Thư cắn môi, trong mắt đầy vẻ đau lòng.



Khương Dư Họa lại an ủi cô: "Chị đừng lo, em không trách ông đâu ạ."

Khương Ngọc Thư chuyển chủ đề: "Kỳ nghỉ đông năm nay có định học bù không?"

Khương Dư Họa đáp: "Nghe đồn là phải học bù. Chị à, bao giờ chị được nghỉ đông vậy ạ?"

"Chị đâu có được nghỉ đông. Thi xong cuối kỳ là chị phải về đài thực tập rồi."

Khương Dư Họa cười nói: "Chị ghen tị với em lắm đúng không?"

"Đương nhiên rồi!"

"Chị à..." Khương Dư Họa cắn môi: "Có phải chị yêu ai rồi không?

Lòng Khương Ngọc Thư ngổn ngang, cô cứ nghĩ xem phải nói với Dư Họa thế nào, khi đã nói dối rồi thì sẽ cần thêm nhiều lời nói dối nữa để che đậy.

"Khi chị gọi video cho em, em trông thấy phía chị có áo sơ mi nam." Hai ngày nay Khương Dư Họa cứ nghĩ đến việc này suốt: "Chị à, anh ta là ai vậy? Bao nhiêu tuổi rồi? Làm nghề gì?"

Khương Ngọc Thư bật cười: "Em hỏi lắm thế làm gì?"

"Em tò mò chứ bộ! Anh ta có đối xử tốt với chị không đấy?"

"Anh ấy đối xử với chị rất tốt." Khương Ngọc Thư cười: "Chiều chị lắm."

"Vậy chị định bao giờ đưa anh ấy đến gặp em?" Khương Dư Họa tỏ vẻ nghiêm túc: "Em muốn xem thử giúp chị xem sao."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK