• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trợ lý Dư thấy lưng mình lạnh cóng: "Tôi biết rồi, vậy tôi sẽ bảo cô ấy là em họ của sếp." Thế thì sẽ không để lộ quan hệ giữa cô Khương và ông chủ, người ta chắc chắn sẽ nể mặt.

Mạnh Cảnh Hòa nhíu mày: "Tùy cậu sắp xếp."

Trợ lý Dư thầm thở hắt ra một hơi. Sao mà tùy tiện cho được?

Mạnh Cảnh Hòa trầm giọng nói: "Tiểu Dư, làm việc thì phải biết ứng biến linh hoạt."

Trợ lý Dư thấp thỏm trong lòng. Chẳng lẽ thân phận em họ không phù hợp?

Sau khi đêm hội mừng xuân kết thúc, thực tập sinh lại quay về với công việc trước đó, không còn quá bận rộn nữa.

Lương Uyển tìm đến cô: "Ngọc Thư, cho tớ mượn vở của cậu để chép bài nhé? Kỳ này tớ chẳng ôn gì cả."

"Hôm nay tớ chỉ mang một cuốn thôi, đợi ngày mai tớ mang hết cho cậu." Khương Ngọc Thư đưa vở cho cô ấy.

"Cảm ơn cậu nhé. Đợi thi xong tớ khao cậu ăn cơm."

Khương Ngọc Thư cười.

"Đúng rồi, tớ nghe nói năm nay thực tập sinh như chúng ta sẽ được lì xì, hình như được hai nghìn tệ lận!"

"Vậy thì tốt quá."

"Đi mua túi xách được rồi!"



Trước kia cô không quan tâm đến tiền bạc, nhưng giờ thì khác. Đây là tiền cô kiếm được, không phải do Mạnh Cảnh Hòa cho.

Lương Uyển đột nhiên khẽ giọng nói: "Tớ nghe nói năm sau đài ta sẽ tổ chức thi tuyển MC."

"Tuyển ư?"

"Hợp tác với Thập Tâm Ảnh thị làm chương trình truyền hình thực tế. Đây là cơ hội rất tốt với chúng ta. Ba người có thứ hạng cao nhất có thể ký với đài, còn được phía Thập Tâm cung cấp tài nguyên cho nữa."

"Thập Tâm sao?" Khương Ngọc Thư kinh ngạc.

"Ừm. Việc này vẫn chưa công khai. Mình nghe thầy Phan bảo phía Thập Tâm đã liên hệ với đài ta rồi. Thấy ấy bảo mình chuẩn bị một chút, cậu cũng nên chuẩn bị đi. Công ty Thập Tâm hơi bị đỉnh đó."

Khương Ngọc Thư cảm thấy cổ họng hơi ngưa ngứa. Mạnh Cảnh Hòa lại không tuồn chút tin tức nào cho người đầu ấp tay gối là cô!

Không nói với cô tức là không muốn cho cô đi cửa sau chứ gì?

Đương nhiên là Khương Ngọc Thư sẽ không chủ động đến hỏi Mạnh Cảnh Hòa việc này, cứ đợi chương trình được thông báo đã rồi bàn sau. Trước mắt, nhiệm vụ quan trọng nhất của cô vẫn là thi cuối kỳ.

Đến kỳ thi, Khương Ngọc Thư "xin nghỉ" với Mạnh Cảnh Hòa để về trọ ở trường.

Những lúc thế này thì Mạnh Cảnh Hòa vẫn rất lý trí. Tối đó, hai người ăn tối ở ngoài rồi anh đưa cô về trường.

Đến cổng trường, Khương Ngọc Thư có vẻ rất vui: "Em đi đây. Anh đi cẩn thận nhé, lái xe chậm thôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK