Oanh!
Một quyền đánh ra, kình khí phá hủy không gian, hào quang tối đen bao phủ quyền ấn, tiếng nổ trầm thấp vang vọng không ngừng.
- Nhị đệ, để ta đối phó tên này!
Dương Quá hét lớn một tiếng, chân giẫm hư không, không gian trực tiếp băng vỡ, không gian ba văn phá nát thổi quét tứ tán.
Cùng một thời gian, Dương Quá khởi động Nham Thạch khải giáp, tay cầm Chấn Thiên, kiếm khí sắc bén bộc phát, khí thế vỡ áp thiên địa.
Một đạo kiếm quang xé nát không gian, hung hăng bổ thẳng vào quyền ấn của Hóa Hổ, trực tiếp va chạm lẫn nhau.
Oanh long!
Phong vân biến sắc, năng lượng phong bạo khủng bố như cuồng phong phát tán, dãy núi bên dưới như sơn băng địa liệt hóa thành mảnh nhỏ.
Đặng đặng!
Thân hình Dương Quá lảo đảo thối lui hơn mười bước, mà thân thể Hóa Hổ chỉ hơi lay động mà thôi.
Chấn Thiên giống như cảm giác được Dương Quá không địch lại, từ trên thân kiếm bộc phát uy áp, kim mang tung hoành, kiếm quang lướt ra, giữa không trung gió giục mây vần, thậm chí còn có tiếng sấm sét vang vọng.
- Di!
Ánh mắt nhóm chuẩn đế nhìn qua Chấn Thiên, đều cảm giác được uy áp, sắc mặt lập tức biến hóa, thanh kiếm trong tay Dương Quá tuyệt đối không phải vật tầm thường.
- Đồ khốn!
Kim Huyền nhìn thấy thiếu chủ không địch lại, quát một tiếng muốn lao qua.
- Đối thủ của ngươi là chúng ta!
Nhân Quý cùng Linh Sát cùng lắc mình ngăn cản Kim Huyền, tốc độ nhanh tới cực hạn.
- Nhìn xem ngươi rốt cục là thứ yêu thú gì!
Năng lượng thổ hệ thổi quét, cả không gian biến thành hôn ám, một đạo thủ ấn cực lớn ngưng tụ, lập tức oanh kích về phía Kim Huyền.
- Cút trở về cho ta!
Kim Huyền quát lớn, yêu nguyên thao thiên hóa thành năng lượng quang trụ kim sắc hung hăng va chạm cùng đại thủ ấn kia.
Oanh!
Tiếng sấm nổ vang, một ngọn núi khổng lồ bên dưới bị dư ba chấn vỡ.
- Hừ!
Nhân Quý lảo đảo thối lui, sắc mặt nháy mắt tái nhợt.
Cùng lúc đó đạo quyền ấn của Linh Sát cũng bay tới.
- Ngươi cũng cút ngay!
Kim Huyền quát lạnh, hóa chưởng thành trảo, hoàng sắc quang mang bạo lướt bao phủ quyền ấn đang bay tới.
Oanh!
Va chạm khủng bố, không gian phá nát, kình khí thổi quét, đất rung núi chuyển không ngừng sụp đổ.
Đặng đặng!
Lực phòng ngự của Linh Sát còn không bằng Hóa Hổ, thân ảnh lập tức thối lui.
- Thật mạnh!
Nhóm chuẩn đế không ngờ Kim Huyền lấy một địch hai vẫn còn chiếm được thượng phong như thế.
Sắc mặt Nhân Quý có chút khó xem, nháy mắt lại lao về hướng Kim Huyền, không gian thổ hệ lan tràn, nhất thời đem hư không xung quanh phong tỏa.
Xuy!
Linh Sát tiếp tục nhào lên, nhiệm vụ của bọn hắn là bám trụ Kim Huyền không cho hắn thoát thân.
Oanh oanh!
Thực lực Kim Huyền rõ ràng mạnh hơn hai người, nhưng muốn thoát thân tuyệt đối khó khăn, ánh mắt sắc bén bắn ra, không ngừng cuồng mãnh va chạm với cả hai, nhất thời sơn băng địa liệt, không gian phá nát.
Người hai hoàng tộc chỉ trơ mắt nhìn thần nữ bị công kích lại không giúp đỡ được gì, cường giả đỉnh cấp trong tộc không thấy xuất hiện.
Trong bảy chuẩn đế còn lại, sắc mặt Long Ảnh run lên, ánh mắt càng thêm âm tàn.
- Tiểu tử, nhìn xem còn ai có thể cứu ngươi, chết đi!
Long Ảnh quát lạnh, lao thẳng về hướng Lục Lâm Thiên, sát ý bắn ra, linh lực quang trụ xen lẫn linh hồn công kích va chạm thẳng tới.
- Ca ca, muội toàn lực bám trụ một tên!
Lục Tâm Đồng định lao về hướng Long Ảnh.
- Tâm Đồng, muội đi giúp đại ca, những tên khác đều giao cho ta!
Lục Lâm Thiên xuất hiện trước người Lục Tâm Đồng, dù sao hắn có Bất Diệt Huyền Thể cùng thần khí bảo hộ, đám chuẩn đế cũng không phải đế giả, muốn lấy mạng hắn không dễ dàng.
- Ca ca, tin tưởng muội, muội đánh không lại nhưng muốn lấy mạng của muội cũng không dễ dàng!
Lục Tâm Đồng nghiến răng nói.
Dứt lời, không đợi Lục Lâm Thiên trả lời, hơn nữa linh lực quang trụ đã bắn tới trước người, thân ảnh nàng lóe ra, độc vụ phóng thích ngập trời, nháy mắt bao phủ cả không gian, khởi động Tử Linh Hồn Năng giáp.
Một giây sau một đạo thanh hắc quang trụ từ mi tâm nàng bay ra, lập tức hóa thành đạo thanh hắc quang trụ khổng lồ xuyên qua hư không, hung hăng va chạm vào linh lực quang trụ của Long Ảnh.
Hai đạo lực lượng khủng bố va chạm lẫn nhau, năng lượng dao động khủng bố dựng lên, cả không gian đều sản sinh vết rách, bắt đầu vặn vẹo nứt nẻ.
Oanh!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, không gian nứt toác, uy áp lan tràn.
Đặng đặng!
Thân hình Lục Tâm Đồng lảo đảo thối lui, quang mang trên hồn giáp chớp lóe.
Sắc mặt Long Ảnh biến hóa, đạo thanh hắc điện quang vừa rồi lại trực tiếp áp chế bà ta, khiến linh hồn bà ta run rẩy.
Lục Tâm Đồng biến hóa thủ ấn, lại một đạo thanh hắc điện quang bắn lên không trung, hóa thành một đạo Thanh Lôi Huyền Đằng.
Thanh Lôi Huyền Đằng xuất hiện, nháy mắt hóa thành từng cây huyền đằng, mang theo thanh hắc điện quang cuồng bạo trào ra, làm cả không gian ba văn cũng nổi lên dao động kịch liệt.
Hưu hưu!
Thanh Lôi Huyền Đằng lớn cỡ cánh tay hài nhi rậm rạp bao phủ cả không gian, đem Long Ảnh hoàn toàn vây kín bên trong.
Thanh Lôi Huyền Đằng trời sinh áp chế linh hồn, lại có thêm kịch độc, làm sắc mặt Long Anh cũng biến thành ngưng trọng.
- Quả nhiên có Thanh Lôi Huyền Đằng!
Nhóm chuẩn đế kinh ngạc, trong mắt hiện vẻ tham lam.
Hưu hưu!
Thanh Lôi Huyền Đằng đều bạo động, bắt đầu công kích, vô số huyền đằng từ bốn phương tám hướng kéo dài, thổi quét về hướng Long Ảnh.
- Đáng chết!
Sắc mặt Long Ảnh âm trầm, đánh ra một chưởng, chấn vỡ không ít huyền đằng, nhưng vẫn không cách nào thoát khốn, càng nhiều huyền đằng cuốn tới, khiến Long Ảnh không thể thoát thân, nhưng cũng không làm gì được bà ta trong nhất thời.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên cực kỳ ngưng trọng, khẩn trương nhìn chăm chú giữa không trung, thực lực Tâm Đồng không đủ, nhưng nhờ huyền đằng áp chế linh hồn nên tạm thời có thể giằng co.
- Đánh chết Lục Lâm Thiên quan trọng hơn!
Sáu chuẩn đế còn lại hận Lục Lâm Thiên thấu xương, nhìn thấy Long Ảnh bị Lục Tâm Đồng ngăn cản, vẫn chưa thay đổi kế hoạch, dù sao Lục Lâm Thiên mới là người trọng yếu nhất.
Thân ảnh Lan Mộc chợt lóe, chân khí mộc hệ tràn ra, ngưng tụ thành không gian năng lượng cuồn cuộn trên bầu trời, uy áp tràn ngập.
- Tiểu hỗn trướng, xem lần này còn ai cứu ngươi!
Lan Mộc hét lớn một tiếng, đại thủ ấn đánh xuống, mang theo khí tức hủy diệt, không gian nứt nẻ, biến thành màu xanh biếc, bao phủ về hướng Lục Lâm Thiên.
Năm chuẩn đế còn lại vẫn chưa ra tay, cho rằng một mình Lan Mộc đủ đối phó.
Ngay lúc này trong giới chỉ của Lục Lâm Thiên bắn ra đạo thanh mang, hóa thành một thân ảnh, khí tức chuẩn đế lan tràn, trong tay ngưng tụ năng lượng quang thúc quét ngang chân trời, oanh thẳng về hướng Lan Mộc tôn giả.
Phanh!
Năng lượng quang thúc oanh lên đại thủ ấn, như vẫn thạch va chạm, hào quang bộc phát, không gian run lên, nháy mắt đã đánh vỡ đại thủ ấn, đánh vỡ khe không gian, kình khí dư âm thổi tung chấn nát không gian ba văn xung quanh, đất rung núi chuyển, sơn băng địa liệt.
Đặng đặng!
Thân hình Lan Mộc lui ra sau mấy bước, lập tức nhìn thân ảnh mới xuất hiện, trong mắt lộ tia kinh hãi.