Chương Tiếp »
Thân ảnh màu xanh xuất hiện, mắt nhìn Thiên Mộc Thần Thụ đung đưa, trong tay có một đạo quang trụ màu xanh lướt đi. Dưới đạo quang trụ màu xanh này không gian ầm ầm run lên. Cả không gian lập tức có cảm giác tràn ngập sinh cơ. Đạo quang trụ màu xanh này lập tức đánh vào trong Thiên Mộc Thần Thụ.
Dưới khí tức của đạo quang trụ màu xanh này Lục Lâm Thiên run rẩy mà phủ phục, giống như gặp phải uy năng mạnh mẽ nhất của thiên địa. Giống như đạo quang trụ màu xanh này đại biểu cho thiên địa, căn bản không có cách nào loại trừ uy áp này.
Dưới uy áp không có cách nào loại bỏ này, vũ đan lục sắc đan điền trong cơ thể Lục Lâm Thiên xoay tròn, quanh thân Lục Lâm Thiên lập tức bộc phát ra sáu loại quang mang thuộc tính dùng thuộc tính kim làm chủ, đang từ từ quanh quẩn.
Trên Thiên Mộc Thần Thụ, đạo quang trụ màu xanh kia đánh vào bên trong, khí tức của nó bắt đầu run lên, khí tức vốn đang tán loạn bắt đầu trở nên bình tĩnh hơn không ít, giống như đang từ từ khôi phục.
- Ồ, tâm cảnh Đế giả, thuộc tính mới.
Lúc này, đôi mắt thâm thúy giống như lỗ đen trong không gian của thân ảnh màu xanh kia nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Ánh mắt này giống như chỉ cần liếc nhìn cũng có thể nhìn thấu Lục Lâm Thiên, con mắt nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên, trong mắt có chút chấn động.
- Tiểu tử, ngươi không phải là tộc nhân của Bắc Cung gia chúng ta. Ngươi có quan hệ như thế nào với Bắc Cung gia. Tại sao lại ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần thụ?
Nhìn sáu loại thuộc tính quanh người Lục Lâm Thiên, thân ảnh hư ảo màu xanh hỏi. Âm thanh ung dung vang vọng vào trong tai Lục Lâm Thiên.
- Vãn bối Lục Lâm Thiên là hôn phu của Vô Song, đến Bắc Cung gia chỉ muốn xin một đạo Mộc Hoàng khí chữa thương cho gia sư, cũng không biết tại sao lại tới nơi này.
Thân ảnh kia hỏi, trong lòng Lục Lâm Thiên run lên, giống như căn bản không có cách cào cự tuyệt trả lời câu hỏi của thân ảnh màu xanh này.
- Thì ra là thế, khó trách các ngươi xuất hiện trong thế giới của ông bạn già ta. Ông bạn già ta tẩu hỏa nhập ma, không có cách nào tự mình điều khiển, sợ rằng vì không muốn làm tổn thương các ngươi cho nên mới đem các ngươi dẫn vào bên trong thế giới của mình. Điều này cũng làm cho các ngươi cơ duyên xảo hợp, lĩnh ngộ thuộc tính mộc cực nhanh, chỉ là lại họa phúc tương liên. Ông bạn già ta tẩu hỏa nhập ma, nếu không giữ được thì hai người các ngươi cũng thảm. Vô Song bị hãm sâu vào, tiểu tử ngươi không ngờ lại có tâm cảnh Đế giả cho nên mới có thể tỉnh táo lại. Thế nhưng nếu ông bạn già của ta không giữ được, ngươi có tâm cảnh Đế giả cũng khó mà trốn thoát khỏi không gian này.
Thân ảnh màu xanh này nhìn Lục Lâm Thiên, giống như nhìn thấu Lục Lâm Thiên.
- Xin hỏi tiền bối là người phương nào?
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, nhìn thân ảnh bễ nghễ thiên hạ, to lớn mang theo khí thế bá tuyệt này mà gian nan hỏi, trong lúc vô hình có một cỗ uy áp áp chế trên người hắn.
- Ta gọi là Bắc Cung Ngạo Thế, hiện tại chỉ là một đạo tàn hồn yếu ớt dung hợp với Vô Song mà thôi. Có thu hoạch trong thế giới của ông bạn già, nó cũng không cần ta nữa.
Thân ảnh màu xanh nhìn Lục Lâm Thiên, dường như trong mắt có chút chấn động, có chút thâm ý nói:
- Bốn loại thuộc tính thiên địa Thổ, Thủy, Hỏa, Phong. Lúc trước ta đã suy diễn ra thuộc tính thứ năm là thuộc tính Mộc, khi đó trên đời này mới vận dụng được thuộc tính Mộc. Không ngươi lại lần nữa suy diễn ra thuộc tính mới. Hy vọng trên đời này ngày sau sẽ lại có nhiều hơn một loại thuộc tính.
- Người là Bắc Cung lão tổ?
Nghe vậy trong lòng Lục Lâm Thiên lập tức rung động, lĩnh ngộ ra thuộc tính Mộc, người này tuyệt đối là Bắc Cung lão tổ có một không hai của Bắc Cung gia, phong hoa tuyệt đại trong lời đồn của mọi người.
- Vãn bối bái kiến lão tổ.
Lục Lâm Thiên run lên, lập tức cung kính hành lễ, nhân vật như vậy không ngờ hắn lại có may mắn nhìn thấy, quả thực rất may.
- Ngươi là hôn phu của Vô Song, cho nên cũng coi như là nửa tộc nhân Bắc Cung gia. Ông bạn già của ta tẩu hỏa nhập ma, bằng vào lực lượng của một đạo tàn hồn của ta cũng khó có thể tương trợ ông bạn già đang đột phá, không ngờ ngươi lại có tâm cảnh đế giả. Đoán chừng cơ duyên vô cùng sâu, tương trợ cho ông bạn già của ta đi, nếu như giúp đỡ hắn thành công, ông bạn già ta dựa thế đột phá chỗ tốt đối với ngươi tuyệt không ít.
Thân ảnh màu xanh này khẽ mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.
- Vãn bối cũng muốn xuất thủ trợ giúp, chỉ là không biết trợ giúp như thế nào.
Lục Lâm Thiên gật đầu nói.
- Ngươi đồng ý là được, bây giờ ngươi đang ở trong thế giới của ông bạn già ta. Chỉ cần chìm đắm vào trong thế giới của ông bạn già ta là ông bạn già có thể mượn tâm cảnh Đế giả của ngươi.
Bắc Cung lão tổ Bắc Cung Ngạo Thế nói.
- Vãn bối tuân mệnh.
Lục Lâm Thiên gật đầu, không nói trước có thể đạt được chỗ tốt hay không, nếu như Thiên Mộc Thần Thụ không có cách nào khôi phục thì hắn và Vô Song cũng bị liên lụy, đương nhiên chuyện này Lục Lâm Thiên không phản đối.
- Một đạo tàn hồn yếu ớt của ta Vô Song cũng không dùng đến, ngươi cũng coi như đệ tử của Bắc Cung gia chúng ta. Lại lĩnh ngộ thuộc tính mới, coi như thành toàn cho ngươi. Hy vọng có thể trợ giúp thuộc tính mộc cùng với thuộc tính mới của ngươi. Hiện tại không cần làm gì, bắt đầu lĩnh ngộ đi.
Bắc Cung Ngạo thế nói, tàn hồn lập tức hóa thành một đạo quang trụ màu xanh tiến vào trong mi tâm Lục Lâm Thiên.
Sưu.
Đạo quang trụ màu xanh này tiến vào trong mi tâm Lục Lâm Thiên, trong sát na toàn thân Lục Lâm Thiên run lên, phảng phất như có một cỗ sinh cơ cực lớn đang lan tràn trong thân thể mình.
Lục quang trước mắt lóe lên, Lục Lâm Thiên lập tức có cảm giác choáng váng, hai mắt nhắm lại.
Lục Lâm Thiên nhắm mắt, trên khuôn mặt đồng thời có một cỗ quang mang màu trắng vô hình không biết từ khi nào không ngừng lan tràn ra, vô cùng kỳ dị, tương liên với không gian này.
Sưu Sưu.
Cả không gian lắc lư, chuyện vô cùng quỷ dị xảy ra. Chỉ thấy trong không gian lắc lư này vô số rễ cây màu xanh của Thiên Mộc Thần Thụ tương liên với quang tráo vô hình quanh thân Lục Lâm Thiên, quang mang màu xanh quanh quẩn, trong lúc vô hình tạo thành một thể với quang mang màu trắng kia.
Cùng một lúc, có không ít rễ cây của Thiên Mộc Thần Thụ kéo tới quanh thân Bắc Cung Vô Song, giống như tương liên với quang mang quanh thân xung quanh nàng. Quang mang quanh quẩn, nhìn qua cực kỳ hư ảo.
Khi Lục Lâm Thiên nhắm hai mắt lại, ý thức giống như tiến vào một đạo quang mang xanh biế,c không có chút do dự nào Lục Lâm Thiên tiến vào bên trong.
Quang mang lắc lư, sát na này giống như xuyên việt vô số năm, gợn sóng nhanh chóng lắc lư trước mặt Lục Lâm Thiên, có cảm giác giống như thời không tɧác ɭoạи khiến cho Lục Lâm Thiên cảm thấy giống như ý tức của mình đang xuyên việt.
Biến hóa bực này giống như qua vô số năm, hoặc là chỉ trong nháy mắt, khi không gian biến hóa phía trước trở nên yên tĩnh thì Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc.