Ầm ầm
Sấm sét lóe lên, lập tức đánh vào trên hư ảnh kiếm quang này. Điện mang quanh quẩn, hư ảnh kiếm quang nhoáng lên một cái giống như mặt nước bị người khác ném một hòn đá vào vậy.
...
Cùng lúc Dương Quá cũng lui lại mấy bước mới đứng vững thân hình. Cũng không có chuyện gì quá lớn. Bàn tay mở ra, một khỏa Đế linh Tấn Thần đan xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Sưu.
Phía sau mọi người, gợn sóng trong không gian lắc lư, lại có mấy đạo thân ảnh tiến vào trong không gian này. Trong đó có lão giả thần bí cùng với đại hán mặc hoàng bào là yêu thú kia cũng ở bên trong. Thế nhưng lúc này tất cả mọi người đều nhìn lên Dương Quá trên không trung cũng không có mấy ai chú ý.
Một khỏa Đế linh Tấn Thần đan cuối cùng rơi vào tay Dương Quá, từng đạo tánh mắt nóng bỏng nhìn vào trong lòng bàn tay Dương Quá thế nhưng cũng không có ai dám ra tay. Có chúng cường giả Đế Đạo minh chấn nhϊếp, đủ để khiến cho bất luận kẻ nào phải cân nhắc cẩn thận.
Dưới từng đạo ánh mắt nóng bỏng Dương Quá xuất ra một hộp ngọc cất Đế linh Tấn Thần đan vào bên trong, khóe miệng mỉm cười.
Một khỏa Đế linh Tấn Thần đan cuối cùng cũng đã có chút, sắc mặt của tất cả cường giả khó coi. Trơ mắt nhìn bảo vật rơi vào trong túi áo người khác, loại cảm giác này không dễ chịu chút nào. Mà đối với Thiên Đạo minh mà nói càng đau lòng giống như bị đao cắt.
Nguyên Nhược Lan nhìn Dương Quá, đôi mắt xinh đẹp khẽ đảo không nhìn ra quá nhiều biến hóa, dường như lần bị thua này đối với nàng cũng không có quá nhiều ảnh hưởng.
Trong không trung lâm vào yên tĩnh ngắn ngủi. Mọi người có thất vọng, cũng có hâm mộ, ghen ghét.
- Không nghĩ tới thực lực của Dương Quá huynh đệ lại mạnh tới trình trạng như vậy, thật sự khiến cho người ta rung động a.
Tử Yên truyền âm vào trong tai Lục Lâm Thiên, thân ảnh cũng đi tới bên cạnh Lục Lâm Thiên.
- Lại thu được một khỏa.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, mười khỏa Đế linh Tấn Thần đan, hắn đạt được bốn khỏa, Kim Lang Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả, hai vị sư thúc của hắn thu được ba khỏa, tăng thêm đại ca một khỏa, tổng cộng là tám khỏa. Chỉ có hai khỏa bị Lộc Linh Tôn giả cùng với Tử Đồng trưởng lão của Thiên Địa các cướp đi.
Thu hoạch như vậy khiến cho Lục Lâm Thiên không khỏi nở nụ cười vui vẻ. Tám khỏa Đế linh Tấn Thần đan, loại bảo vật như vậy khiến cho trong lòng Lục Lâm Thiên nở nụ cười như hoa.
Mà trong lúc Lục Lâm Thiên đang đắc ý thì lại phát hiện trên không trung có không ít ánh mắt lạnh lẽo đang nhìn chăm chú vào trên người hắn.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, từng đạo ánh mắt lạnh lẽo này có đám người Phong Vũ Tôn giả, Liễm Linh Tôn giả của Lan Lăng sơn trang, Lộc Linh Tôn giả, còn có Thao Ưng lão tổ của Vạn Thú Tông. Từng đạo ánh mắt này cơ hồ này đều tập trung vào trên người Lục Lâm Thiên.
- Muốn cướp sao?
Khóe miệng Lục Lâm Thiên nở nụ cười, cơ hồ không cần nghĩ cũng biết được những người này định làm gì. Sợ rằng bởi vì hắn thu được bốn khỏa Đế linh Tấn Thần đan, mang ngọc có tội, những người này làm sao có thể buông tha cho hắn.
- Tiểu tử, giao Đế linh Tấn Thần đan ra, ta sẽ tha chết cho ngươi.
Quả nhiên ngay khi Lục Lâm Thiên đang suy nghĩ, thân ảnh Lộc Linh Tôn giả lóe lên, đã xuất hiện tới trước mặt Lục Lâm Thiên, trong mắt tràn ngập hàn ý nhàn nhạt.
Sưu Sưu.
Cùng chớp mắt này, những siêu cấp cường giả trong Thiên Địa minh như Vô Ảnh Kiếm Tôn, Hãn Thiên Tôn giả, Lục Linh Tôn giả cơ hồ trong nháy mắt nhảy ra. Từng đạo thân ảnh tạo thành vòng tròn, vây Lục Lâm Thiên cùng với Tử Yên vào bên trong. Dường như mọi người đã sớm truyền âm thương lượng với nhau.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến ảo, lạnh nhạt nhìn chúng cường giả Thiên Địa minh. Cuối cùng ánh mắt hắn nhìn Lộc Linh Tôn giả, nói:
- Tại sao ta phải giao ra Đan dược?
- Mọi người cùng nhau tiến vào trong Tử Vong thâm uyên này thế nhưng một mình ngươi lại đạt được bốn khỏa Đế linh Tấn Thần đan, mọi người ngay cả một khỏa cũng không có được. Quá không công bằng, như vậy đi, ngươi giao ra ba khỏa, ngươi có thể lưu lại một khỏa.
Lộc Linh Tôn giả nhìn Lục Lâm Thiên, hàn ý trong mắt không thèm che dấu, một cỗ uy áp cực lớn lan tràn. Cường giả Thiên Địa minh liên thủ, mặc kệ tiểu tử trước mắt là người ra sao, đều khó đối phó.
Biến hóa bực này khiến cho ánh mắt chúng cường giả Đế Đạo minh biến hóa. Ánh mắt đám tán tu phía xa nóng bỏng. Bọn họ cũng muốn động thủ, thế nhưng bên người thanh niên áo xanh kia có chín đầu khôi lỗi kia, căn bản không thể làm gì được người này. Hiện tại có cường giả Thiên Địa minh nhắm vào người này, bọn họ càng không có cơ hội.
Trong nội tâm tán tu, cũng thay Lục Lâm Thiên mà cầu nguyện, mang ngọc có tội, thanh niên áo xanh này tuy rằng có thực lực cường hãn, bên người còn có chín đầu khôi lỗi khủng bố. Thế nhưng trên người lại có bốn khỏa Đế linh Tấn Thần đan, cuối cùng khiến cho cường giả Thiên Địa minh ngấp nghé. Sợ rằng không giao ra thì thanh niên áo xanh này sẽ bị cường giả Thiên Địa minh vây công.
- Nực cười, đạt được Đế linh Tấn Thần đan là dựa vào bổn sự của mình. Dựa vào cái gì mà đưa cho ngươi?
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nhìn Lộc Linh Tôn giả, dứt lời miệng phun ra một ngụm nước bọt, khinh thường nhìn đám người Thiên Địa minh nói.
Có Đế Đạo minh ở đây Lục Lâm Thiên không ngại Thiên Địa minh. Còn nữa, có Huyễn Ảnh Thanh Vũ, cho dù một mình hắn có bị cường giả Thiên Địa minh vây công, tăng thêm chín đầu hung khôi, Lục Lâm Thiên tuyệt đối không e ngại những người này.
- Tiểu tư, bản tôn không có thời gian nói nhảm với ngươi. Một mình người đạt được bốn khỏa Đế linh Tấn Thần đan, coi đám bản tôn không tồn tại sao? Giao ra ba khỏa Đế linh Tấn Thần đan cho ta, ta sẽ tha tội chết cho ngươi. Bằng không ta gϊếŧ ngươi một khỏa ngươi cũng không giữ được.
Liễm Linh Tôn giả của Lan Lăng sơn trang nhìn Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói.
- Chư vị không cần phải nói nhảm với tiểu tử này, đánh chết hắn.
Phong Vũ Tôn giả khẽ quát một tiếng, hắn đã sớm muốn động thủ với người này. Có thể nói là thù bất cộng đái thiên với tiểu tử trước mắt. Một mình đối phó với thanh niên áo xanh này quả thực Phong Vũ Tôn giả không có nắm chắc. Tiểu tử này không biết từ đâu ra, cực kỳ quỷ dị, bằng không mượn cơ hội này ngược lại cũng dễ báo thù.
- Vậy động thủ đi.
Lúc này Thao Ưng lão tổ cũng không có khách khí nữa, mắt nhìn Lục Lâm Thiên trong mắt hiện lên sát ý. Từ trong miệng đám người Doãn Ngạc hắn cũng biết được người này đã từng ra tay đối phó với người của Vạn Thú Tông. Còn làm tổn thất không ít cường giả, thù này đương nhiên cũng phải báo.
Dương Quá nhìn Lục Lâm Thiên, trong lòng không có chút lo lắng nào. Thậm chí trong lúc mơ hồ còn mỉm cười. Chỉ bằng đám người của Thiên Địa minh này có đối phó được với Nhị đệ mới là lạ. Chúng cường giả Đế Đạo minh đều có mặt ở đây.