Mà ngay trong nháy mắt khi đại hán này muốn hái linh thảo kia, trong lúc đang kích động thì không gian trước mắt hắn đột nhiên xuất hiện một cỗ hấp lực.
Sưu..
Gợn sóng trong không gian lóe lên, bảo vật tới tay rồi thế nhưng lại biến mất dưới mí mắt đại hán.
- Hỗn trướng, kẻ nào dám động tới vật của bản tôn.
Như phản xạ có điều kiện, vật tới tay rồi còn bị đoạt khiến cho đại hán kia giận dữ, bỗng nhiên ngẩng đầu lên. Chỉ thấy lúc này trên không trung có một nam tử mặc áo dài màu xanh đang lơ lửng đứng trên không trung.
Lục Lâm Thiên lăng không mà đứng, trong tay cầm một khỏa linh quả, mười tám linh tâm thảo đều không phải vật bình thường, luận giá trị tuyệt đối không dưới Âm Dương Nguyên Quả bị lão giả kia đoạt đi lúc trước.
- Cút đi cho ta, ta tha cho cái mạng nhỏ của người. Thập bát linh tâm thảo không phải là của ngươi.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nhìn đại hán thô lỗ kia. Linh Tôn tam trọng, thực lực cũng không yếu. Chỉ là hắn cũng không cần phải bận tâm, đạt được Thập bát linh tâm thảo rồi cũng không cần phải lấy mạng đối phương.
Mắt nhìn Lục Lâm Thiên trên không trung, trong lúc vô hình có một cỗ khí thế khiến cho đại hán thô lỗ từ trong tức giận hồi phục tinh thần lại.
Đại hán thô lỗ cảm nhận được khí tức trên người thanh niên này, khí tức khiến cho hắn có cảm giác nguy hiểm, cũng khiến cho hắn không có cách nào nhìn thấu. Đối phương có thể từ trong tay hắn cướp đi Thập bát linh tâm thảo đã chứng minh thực lực còn ở phía trên hắn. Bảo vật như Thập bát linh tâm thảo so với tính mạng hắn vẫn kém một chút.
Khẽ cắn môi, trước mặt thực lực tuyệt đối, đại hán thô lỗ này tuy rằng có không cam lòng, thế nhưng thân là tán tu có thể tu luyện tới mức này cũng là người thông minh, cực kỳ thức thời. Sau khi hung hăng nhìn về phía Lục Lâm Thiên, lại tham lam nhìn Thập bát linh tâm thảo trong tay Lục Lâm Thiên rồi mới định rời đi.
Sưu.
Quang mang màu trắng dưới chân đại hán thô lỗ lóe lên, mang theo một bụng lửa giận hóa thành một thân ảnh mơ hồ phóng về phía sơn mạch xa xa.
- Thập bát linh tâm thảo này cũng là một loại thiên tài địa bảo a.
Tử Yên lách mình đi tới bên người Lục Lâm Thiên, ánh mắt nhìn vào Thập bát linh tâm thảo trên tay hắn rồi nói:
- Linh Tôn tam trọng kia dường như gọi là Ngũ Linh Tôn giả, cũng không phải là kẻ bình thường, cũng biết cách ngắt Thập bát linh tâm thảo này. Nếu như người bình thường đem hư ảnh lục mãng kia đánh tan thì Thập bát linh tâm thảo này cũng không còn bao nhiêu giá trị.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, lúc này ánh mắt mới cẩn thận nhìn vào phía trên Thập bát linh tâm thảo, trong mắt hiện lên vẻ hài lòng. Thập bát linh tâm thảo này cũng là lần đầu tiên Lục Lâm Thiên gặp, là một linh dược thiên tài địa bảo cực kỳ khó gặp. Đồn rằng Thập bát linh tâm thảo này chế luyện thành một loại đan dược có thể đề cao tâm cảnh cực lớn, nghe nói hiệu quả không dưới Diễn linh thánh quả.
Chậm rãi thu Thập bát linh tâm quả vào trong nhẫn trữ vật, Lục Lâm Thiên mừng rỡ, không ngờ bản thân hắn lại dễ dàng gặp được Thập bát linh tâm thảo như vậy. Linh Tôn tam trọng kia cũng thức thời, nếu như Thập bát linh tâm thảo này đem ra ngoài thì không biết sẽ có bao nhiêu kẻ thèm thuồng vì nó.
- Trong này dường như có không ít linh dược. Chẳng lẽ nơi này có liên quan tới linh dược sao?
Tử Yên nói, bên trong vùng sơn mạch này đã tìm thấy không ít linh dược, đều là thứ ở bên ngoài khó có thể thấy được.
- Trong này có chút kỳ quái.
Trong lòng Lục Lâm Thiên đang không ngừng suy đoán, bên trong sơn mạch bị cấm chế này trên đường đi có không ít bảo vật.
- Coi chừng một chút, đạt được những linh dược này cũng coi như có thu hoạch rồi.
Tử Yên dịu dàng nói, hai người không trì hoãn quá nhiều, quang mang màu trắng dưới chân lóe lên, thân ảnh bắn về phía trước rồi lập tức biến mất. Lục địa lơ lửng này cũng không biết rộng bao nhiêu, Lục Lâm Thiên và Tử Yên xuyên qua bên trong cũng thấy được không ít linh dược. Trong đó đại bộ phận đều là Lục Lâm Thiên đoạt trong tay người khác. Ở trong này chuyện đoạt đồ của người khác quả thực là một chuyện vô cùng thường xuyên. Trong này chỉ có mạnh được yếu thua, cường giả vi tôn, tất cả những chuyện khác đều là lời nói suông mà thôi.
Một lát sau, Lục Lâm Thiên cùng với Tử Yên cảm nhận được một cỗ khí tức, thân ảnh hai người đáp xuống phía trên vách núi của một hạp cốc.
- Cái đó đúng....
Hai người ngẩng đầu nhìn về phía một đóa hoa màu đỏ như máu. Đóa hoa màu đỏ như máu này vô cùng lớn, nhìn qua vô cùng xinh đẹp, đường kính chừng ba mét, toàn thân màu đỏ, bên trên có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn. Khí tức này tựa như huyết sát chi khí, giống như chỉ cần nhìn một cái cũng khiến cho người khác hãi hùng, khϊếp vía, trong lúc bất tri bất giác sẽ bị ảnh hưởng.
- Là Huyết Linh mẫu đơn. Không được nhìn nhiều, loại Huyết Linh mẫu đơn này tuy rằng là bảo vật, thế nhưng lại có thể làm ảnh hưởng tới tâm trí của chúng ta. Trong lúc vô thanh vô thức bị nó khống chế, đến lúc đó sẽ trở thành hoa nô của nó.
Tử Yên nhìn đóa hoa màu đỏ, ánh mắt biến đổi, có kinh ngạc, không dám nhìn nhiều vào đóa hoa huyết sắc này.
- Huyết Linh mẫu đơn sao, thứ này là vật gì?
Lúc này Lục Lâm Thiên nhìn chăm chú vào trên Huyết Linh mẫu đơn, đóa hoa màu đỏ đường kính chừng ba mét này toàn thân giống như có huyết quang quanh quẩn, càng nhìn qua càng giống như bên trong có máu tươi đang chảy, có một vẻ đẹp thê lương, khiến cho bất kỳ kẻ nào cũng phải mê muội.
Sưu.
Bỗng nhiên trong đầu Lục Lâm Thiên run lên, ánh mắt bắn ra tinh quang, vừa rồi thiếu chút nữa hắn đã bị ảnh hưởng. May mà linh hồn của hắn không kém, sợ rằng ngay cả Linh Tôn bình thường nếu như gặp tình huống vừa rồi sẽ bị ảnh hưởng.
- Huyết Linh mẫu đơn chính là một loại tà hoa thượng cổ, tuy rằng là bảo vật, thế nhưng nếu không có cách nào khống chế nó thì sẽ bị huyết sát chi khí của nó khống chế. Đồn rằng khi Huyết Linh mẫu đơn tới tầng cao nhất còn có thể có linh trí, đến lúc đó nó sẽ khống chế hoa nô của nó.
Tử Yên nói với Lục Lâm Thiên:
- Huyết Linh mẫu đơn này ta cũng chỉ vô tình đọc được một ít tư liệu trong Thiên Địa các, đồn rằng thứ này đã sớm biến mất, rất khó phát triển, không ngờ ở nơi này còn có thứ này.
- Không ngờ trên đời lại còn có tà hoa như vậy.
Lần nữa nhìn về phía Huyết Linh mẫu đơn, trong lòng Lục Lâm Thiên chính thức rung động. Huyết Linh mẫu đơn này không ngờ có thể phản khống nhân loại thành hoa nô, lần đầu tiên Lục Lâm Thiên chứng kiến việc này.
- Từ trên sách cổ ta cũng biết được một chút, nếu như có thể khống chế hoa nô này cho bản thân mình sử dụng thì chính là một kiện bảo vật. Chỉ là ta cũng không biết làm cách nào mới có thể khống chế Huyết Linh mẫu đơn này.
Tử Yên nói.
Lục Lâm Thiên nghe vậy, ánh mắt nhảy lên. Huyết Linh mẫu đơn này còn có chỗ tốt như vậy, đây tuyệt đối là bảo vật. Tuy rằng hắn cũng không biết phương pháp, thế nhưng nếu cứ ngắt Huyết Linh mẫu đơn này trở về, nói không chừng nghĩa phụ và sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn sẽ có biện pháp.