- Tạ Thiên, Tạ Địa, chẳng lẽ là hai người kia?
- Thiên Địa nhị tôn, Thiên Tôn Tạ Thiên, Địa Tôn Tạ Địa. Tạ Thiên, Tạ Địa không phải là bọn họ thì còn có thể là ai?
- Không ngờ hai người này cũng xuất hiện, nghe nói hai người này đã hơn trăm năm chưa từng hiện thân qua.
Khi thân ảnh ba người Nam thúc biến mất, trong đám người chung quanh có không ít người sợ hãi than thở, còn có người đổ mồ hôi lạnh, dường như bọn họ cũng biết tới tên tuổi của hai người kia?
Một lát sau, trong phòng nhỏ ở đình viện phía hậu sơn, Lục Lâm Thiên hỏi Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh:
- Oánh tỷ, hai vị tiền bối Tạ Thiên, Tạ Địa kia tỷ đã nghe qua rồi sao?
- Đương nhiên đã từng nghe nói qua, hai người này là hai người vô cùng khủng bố hai trăm năm trước không ai mà không nghe nói qua. Thế nhưng hiện tại dường như thực lực hai người này đã mạnh hơn rất nhiều.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, trong lòng nói khó có thể che dấu được sự rung động.
- Hai người Tạ Thiên, Tạ Địa này chính là thân huynh đệ. Hai trăm năm trước đã sớm danh chấn đại lục. Lúc ấy trên đại lục cũng có mấy người trẻ tuổi danh chấn đại lục, danh tiếng tuy rằng không vang dội như ngươi bây giờ, thế nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh khẽ mỉm cười nói.
- Phải chăng Nam thúc cũng là một người trong đó?
Lục Lâm Thiên có chút tò mò, đồng lứa với sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn có ba cường giả rung động đại lục. Ngoài sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn ra còn có Huyền Thiên Yên Tôn, nghe nói lúc trước Huyền Thiên Yêu Tôn kia đánh một trận cùng Huyền Vũ tộc mà danh chấn đại lục. Về phần người khác thì Lục Lâm Thiên cũng không biết.
- Đương nhiên, Thiên Linh Đan Tôn thành danh ba trăm năm trước, đương nhiên khi đó thực lực còn chưa mạnh mẽ như hiện tại. Người lúc trước nổi danh cùng với Thiên Linh Đan Tôn còn có vài người, Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu, Thiên Địa nhị tôn Tạ Thiên - Tạ Địa, còn có Thiên Dương Tôn giả Vân Phi Hồng của Vân Dương Tông cũng thành danh ba trăm năm trước. Sau mấy trăm tuổi mới thành gia lập thất, sau đó mới có nhạc phụ Vân Khiếu Thiên của ngươi bây giờ.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói, trên mặt mang theo một chút rung động. Những người này đều là đối tượng mà hắn sùng bái khi trước, hiện tại cả đám đều là siêu cấp cường giả. Hắn muốn đuổi kịp bọn họ cũng khó.
- Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu, Thiên Dương Tôn giả Vân Phi Hồng.
Mí mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, Thiên Dương Tôn giả Vân Phi Hồng hắn đã từng gặp, hắn còn phải gọi một tiếng gia gia. Hàn Băng Tôn giả Lãnh Thiên Thu có lẽ chính là sư phụ của sư huynh Băng Mộc Tôn giả Sát Phá Quân, cũng chính là hảo hữu của Nam thúc.
- Lão gia hỏa, dường như ngươi còn quên một người.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói với Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh xong quay sang nói với Lục Lâm Thiên:
- Mặt khác còn có một Diễm Quan Quần Phương Đông Cung Huyên, đương nhiên còn một ít người cũng có tên tuổi không nhỏ, chẳng qua khi đó tên tuổi không lớn bằng mấy người kia mà thôi.
- Diễm Quan Quần Phương Đông Cung Huyên sao?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đảo, đây là một nữ nhân mà có thể cùng nổi danh với đám người Nam thúc, sợ rằng không phải là người bình thường.
- Chương môn, mấy ngày nữa sẽ diễn ra thi đấu của các đệ tử thân truyền trong môn, Niếp Phong có phải cũng nên đi ra để chuẩn bị hay không?
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh hỏi Lục Lâm Thiên, thi đấu với tất cả đệ tử các sơn môn lớn cũng sắp bắt đầu. Trước tiên Phi Linh môn cũng nên chọn lựa đệ tử thân truyền.
- Đông lão, Oánh tỷ, ta cũng có chuyện muốn thương nghị với hai người.
Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói:
- Lần này thi đấu trong đám đệ tử thân truyền ta còn có một chuyện cần phải suy nghĩ một chút. Lần này tỷ thí trong đám đệ tử thân truyền, có lẽ cũng nên lựa chọn ra thập đại đệ tử.
- Thập đại đệ tử?
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cùng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đều có chút nghi hoặc, không biết Lục Lâm Thiên lại có chủ ý gì.
- Về sau tính toán đồng lứa trong Phi Linh môn sẽ không theo niên kỷ, không tuân theo thời gian nhập môn, sẽ dùng thực lực vi tôn. Đệ tử nằm trong thập đại đệ tử sẽ được coi là đại sư huynh, đại sư tỷ của Phi Linh môn. Đãi ngộ của thập đại đệ tử vô cùng cao. Về sau người kế nhiệm chưởng môn Phi Linh môn cũng phải là người nằm trong thập đại đệ tử. Mỗi hai năm thập đại đệ tử sẽ phải thi đấu bài danh một lần. Những đệ tử khác nếu như muốn tiến vào thập đại đệ tử thì cũng có thể thông qua sư phụ mình mà xin khiêu chiến với trưởng lão đoàn. Chỉ cần trưởng lão đoàn đồng ý là được. Về phần khiêu chiến ra sao, để cho bọn chúng tự mình quyết định là được.
Lục Lâm Thiên nói, việc này Lục Lâm Thiên cũng đã cân nhắc trong thời gian không ngắn.
- Vậy thì tốt, về sau đám tiểu tử kia sẽ càng thêm cố gắng, xem ai còn dám lười biếng hay không.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh suy nghĩ một lát rồi lập tức mỉm cười.
- Chưởng môn, thế nhưng nếu làm như vậy cũng khiến cho bầu không khí trong Phi Linh môn không tốt. Đến lúc đó phân tranh nhất định cũng không ít.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Không khí trong Phi Linh môn không tốt cũng không sao, ít nhất bọn chúng cũng không chết. Nếu như thực lực không đủ mà đi ra ngoài, vậy thì chính là tự mình tìm chết.
Lục Lâm Thiên nói.
- Cũng coi như có lý.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lại nói:
- Không biết thập đại đệ tử đầu tiên của Phi Linh môn sẽ là mười người nào.
- Mấy người Hoàng Tĩnh Ngọc, Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh Hạo có lẽ sẽ không có một chút bất ngờ nào. Về phần những người khác, Đoan Mộc Hồng Chí chính là một đầu hắc mã, thực lực của hắn so với Hoàng Tĩnh Ngọc, Trịnh Thánh Kiệt còn lớn hơn không ít.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói. Đoan Mộc Hồng Chí tới Phi Linh môn cũng khiến cho không ít cường giả Phi Linh môn kinh ngạc không thôi. Không tới mười sáu tuổi đã là Vũ Phách, lại là vũ giả tam hệ. Thiên phú như vậy khiến cho không ít đệ tử, trưởng lão cũng động tâm. Nhưng mà bọn họ biết rõ Đoan Mộc Hồng Chí chính là hậu nhân của Thánh Thủ Linh Tôn, hiện tại lại được Thánh Thủ Linh Tôn tự mình chỉ đạo, cho nên tất cả mọi người đều xấu hổ không dám mở miệng.
- Thực lực của Đoan Mộc Hồng Chí trước mắt mà nói cũng là tồn tại số một số hai trong đám người trẻ tuổi, có thể làm cho đám đệ tử trẻ tuổi biết được trong mạnh có người mạnh hơn cũng tốt. Để cho bọn họ biết bằng vào thiên phú hiện tại của bọn họ cũng không phải là tốt nhất.
Lục Lâm Thiên nói.
- Chưởng môn, Đoan Mộc Hồng Chí kia bây giờ tính là người của Phi Linh môn hay là Thánh Linh giáo. Chuyện này phải tính cho rõ a.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh cười hắc hắc nói, Đoan Mộc Hồng Chí chính là hậu nhân của Thánh Thủ Linh Tôn, nếu tính toán ra thì chính là người của Thánh Linh giáo. Vốn Thánh Linh giáo hay là Phi Linh môn đều được coi là người một nhà, thế nhưng trong lòng Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh lại không nghĩ vậy.