Oanh long long!
Trong tiếng nổ thật lớn, màn lôi đình nháy mắt bị quang trụ đẩy ra hai bên, một thân ảnh chậm rãi xuất hiện, quanh thân tràn ngập tử sắc quang điện, chân giẫm hư không, thân thể giống như điêu khắc, khí thế bàng bạc tràn ngập xuyên thẳng chân trời.
Giờ khắc này thân thể Lục Lâm Thiên biến thành tử kim sắc, cực kỳ huyền ảo, trên người còn hiện lên đồ án bí văn, tựa hồ là do Tử Kim Huyền Lôi lưu lại.
Xuy!
Lại có thêm một đạo lôi đình cực lớn màu trắng nhạt xuyên thẳng vào trong ấn đường Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, hai mắt nhắm lại, đôi tay mở rộng, lơ lửng mà đứng, tùy ý cho lôi đình xuyên vào trong ấn đường của mình, một cỗ tin tức thật lớn đồng thời tràn vào não hải của hắn.
Bên trong một đình viện u tĩnh, một nữ tử mặc cẩm bào màu tím nhạt đang đứng, thân ảnh thướt tha đủ làm người nảy sinh mơ màng.
– Tử Yên, nghe nói ngươi xuất quan, ta đặc biệt qua xem!
Một tiếng cười sang sảng truyền tới, một thanh niên lam y đi qua, khuôn mặt tuấn lãng bất phàm hiện lên nụ cười đủ làm nữ tử trong thiên hạ si mê.
– Lam Thập Tam, chỉ còn ba tháng đã tới trận thi đấu mười đại cường giả trẻ tuổi, ngươi còn không bế quan tu luyện, lần này trong các thật kỳ vọng đối với ngươi.
Nữ tử xoay người lại, đôi mắt như bảo thạch đen nhánh, khuôn mặt thanh lệ như lưu ly, ngũ quan tinh xảo như ngọc mang theo vẻ vũ mị yêu kiều.
Nàng vừa xoay người bưng lên một chén nước trong, uống một hớp, động tác gọi hồn nhϊếp phách, thần thái phong tư trác tuyệt như trích tiên, nữ tử thế này chỉ sợ bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy đều mất hết hồn phách, phân nửa mái tóc rơi trước ngực, nhìn qua tựa như một thác nước.
– Tử Yên, ngươi nói sai rồi, trong các càng xem trọng ngươi, về phần ta, tam tông tứ môn, tứ các tứ đảo, nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, mặc dù giới trẻ tuổi thật không kém, nhưng ta không để trong lòng, chỉ có Lăng Thanh của Linh Vũ giới làm cho ta có chút chờ mong!
Lam Thập Tam nói, không chút khách khí ngồi xuống, tự rót nước uống một hớp, nói:
– Nước của Bích Thủy hàn đàm mỗi lần uống vào làm trong lòng thật lạnh, lại giống như linh tuyền vậy!
– Uống nhiều một chút mới có lợi cho tu vi của ngươi!
Tử Yên nhìn thoáng qua Lam Thập Tam, nói:
– Trận thi đấu mười đại cường giả, ngươi không được khinh thường, sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân, các thế lực đều có nội tình muôn đời, không kém hơn Thiên Địa các chúng ta bao nhiêu, lần này nhân cơ hội tìm hiểu thực lực của những người cùng thế hệ, xem thử chúng ta đã tới vị trí nào.
– Đáng tiếc cho Lục Lâm Thiên, đã sắp hai năm rồi đi, nếu người kia đột phá Vũ vương, phỏng chừng có thể đánh một trận với ta, chỉ là đáng tiếc!
Lam Thập Tam nói.
– Lục Lâm Thiên!
Ánh mắt Tử Yên tối xuống, khẽ thở dài, nhấp nhẹ hớp nước, trong đầu không khỏi nhớ lại thanh niên kia, vì sao nàng lại thường xuyên nhớ tới hắn, kể từ khi ở Cự Giang thành nàng nhìn thấy dáng vẻ hung hăng càn quấy của hắn, hay là ở trong Huyền Thiên bí cảnh nàng cùng hắn ôm chặt lấy nhau, thậm chí vật của tên kia còn đẩy vào trên chân của nàng đâu!
– Tử Yên, chỉ sợ sau trận thi đấu lần này, chúng ta sẽ không còn được tự do như vậy!
Lam Thập Tam nói.
– Phải, đây là số mệnh của chúng ta, cũng là trách nhiệm, trách nhiệm mà Thiên Địa các tồn tại, mỗi một đời thánh tử cùng thánh nữ của Thiên Địa các đều phải đem việc này xem như nhiệm vụ của mình, thời gian cũng đã sắp tới, chúng ta nhất định phải nhanh chóng đột phá linh tôn cùng Vũ tôn.
Tử Yên nói.
– Nhưng không biết truyền thuyết kia là thật hay giả.
Lam Thập Tam nói.
– Việc này thì không ai biết, dù sao đã qua bao nhiêu vạn năm, trên đại lục không ai thành công qua.
Tử Yên đáp.
Trong nháy mắt đã tới đầu thu, bên trong Phi Linh sơn mạch gió thu đảo qua, lá rụng nhảy múa chầm chậm rơi xuống.
Trong đại điện Phi Linh môn, một nhóm cường giả đang ngồi, sắc mặt dị thường phẫn nộ.
– Ma Tâm cốc càng ngày càng quá mức, liên tục va chạm ba tòa thành của chúng ta, nếu không cho bọn hắn chút nhan sắc nhìn xem, còn tưởng rằng chúng ta dễ khi dễ!
Thanh Hỏa lão quỷ không còn nhịn được âm dương quái khí nói, thanh âm khiến người dựng đứng tóc gáy.
– Thanh Hỏa cung phụng, Ám đường đã tra được một ít dấu vết, Ma tâm cốc đã liên minh cùng Bách Linh tông, Song Đao môn, tựa hồ muốn đối phó chúng ta, Ma Tâm cốc va chạm địa bàn của chúng ta, mà Song Đao môn cùng Bách Linh tông đã tập hợp mấy chục vạn đại quân đang nhắm ngay bổn môn, phỏng chừng chúng ta vừa động, Song Đao môn cùng Bách Linh tông cũng sẽ động thủ.
Diệp Phi nói.
– Ma Tâm cốc, Bách Linh tông, Song Đao môn!
Đông Vô Mệnh vỗ mạnh lên bàn, vô cùng tức giận, hiện tại Phi Linh môn gia đại nghiệp đại, phỏng chừng ngược lại thành gánh nặng, nếu là trước kia nhất định phải liều mạng một lần.
– Đông cung phụng, sư phụ, chúng tôi còn tra được ngoại trừ ba sơn môn kia âm thầm kết minh, tựa hồ người của Lan Lăng sơn trang từng âm thầm xuất hiện qua, ta nghĩ ba sơn môn kia có lá gan lớn như vậy chỉ sợ là vì sau lưng có người làm chỗ dựa, bằng không sẽ không tùy tiện va chạm vào Phi Linh môn chúng ta.
Diệp Mỹ nói.
– Nếu không phải bọn hắn e ngại Vũ tôn cùng linh tôn trong bổn môn, chỉ sợ bọn hắn đã sớm xâm phạm, đáng tiếc hiện giờ Băng Hỏa tôn giả không ở trong bổn môn, chúng ta muốn đối phó một sơn môn thì không thành vấn đề, nếu đồng thời đối phó ba sơn môn, còn có người của Lan Lăng sơn trang lẫn bên trong, chỉ sợ sẽ khó khăn!
Bạch Oánh nhíu mày.
Trong đại điện nhất thời hoàn toàn yên tĩnh, tiếng thở dài truyền tới, giờ khắc này ai cũng thầm nghĩ trong lòng, nếu có chưởng môn ở đây, Phi Linh môn làm sao gặp phải khốn cảnh như vậy, chưởng môn tuyệt đối có thể dễ dàng giải quyết.
– Chư vị cung phụng, sư phụ, còn ba tháng tới trận thi đấu mười đại cường giả, Phi Linh môn không tham gia sao?
Diệp Mỹ lại hỏi.
– Việc này…
Đông Vô Mệnh cùng Bạch Oánh liếc mắt nhìn nau, lại khẽ thở dài, hiện tại Phi Linh môn nào có thanh niên cường giả đi tham gia.
– Diệp phó đường chủ, đương nhiên là phải tham gia, ca ca đi vắng vẫn còn có ta!
Ngay khi mọi người còn đang thổn thức, một thanh âm yêu kiều truyền tới, một thân ảnh xinh đẹp chậm rãi đi vào, lập tức làm kinh động mọi người trong đại điện.
Người này chính là Lục Tâm Đồng vốn đã bế quan, từ sau khi quay về sơn môn, nàng đã bế quan suốt một năm lẻ bốn tháng.
– Gặp qua tiểu thư!
Không ít người đứng dậy hành lễ, Lục Tâm Đồng vẫn luôn giữ thân phận tiểu thư Phi Linh môn, thực lực biếи ŧɦái chẳng khác gì chưởng môn, nhưng bình thường nàng không thích khoe khoang mà thôi, cũng không thường ra ngoài, bằng không chỉ sợ thanh danh đã sớm nổi bật khắp cả Cổ Vực, kỳ thật nàng xem như đã có chút danh tiếng, dù sao ở trong Đào Hoa yến của Linh Thiên môn, nàng dùng một chiêu đánh bại một linh vương của Linh Thiên môn, điều này đã gây ra náo động tuyệt đối.