- Tử Lôi huyền đỉnh, ngươi là Linh Vũ Chiến Tôn, Lục Lâm Thiên của Phi Linh môn.
Nhìn thấy Tử Lôi huyền đỉnh trong tay Lục Lâm Thiên, sắc mặt Ác Linh Tôn giả biến thành màu đen. Lúc tiến vào Tử Vong Thâm Uyên này từ xa hắn đã nhìn thấy Tử Lôi Huyền Đỉnh, trong người thanh niên áo xanh này có Tử Lôi Huyền Đỉnh, không phải Lục Lâm Thiên thì còn có thể là ai được.
Hắn thật không ngờ thanh niên áo xanh này lại là Lục Lâm Thiên của Phi Linh môn. Bộ dáng này rõ ràng không phải, khả năng duy nhất chính là Lục Lâm Thiên dịch dung, loại thủ đoạn này hắn cũng dùng qua không ít.
Ác Linh Tôn giả tuyệt vọng, sớm biết người này là Lục Lâm Thiên hắn trốn còn không kịp, sao lại dám đi trêu vào.
Sưu.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên lóe lên, không để ý tới Ác Linh Tôn giả đang tuyệt vọng mà thu hắn vào trong Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Tử Yên nhìn thấy tất cả, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, mỉm cười tiến lên nói:
- Huyết Linh mẫu đơn này làm sao bây giờ?
- Trước tiên cứ lấy rồi nói sau.
Lục Lâm Thiên suy tư một chút, thân ảnh lướt đi, lập tức đi tới trước Huyết Linh mẫu đơn. Trong tay xuất hiện một cỗ quang mang bao phủ phía trên Huyết Linh mẫu đơn.
Sưu.
Lục Lâm Thiên tiếp cận, Huyết Linh mẫu đơn xinh đẹp này bỗng nhiên nổ tung, hóa thành một đoàn năng lượng mang theo khí tức bạo ngược, cực lớn.
Sát khí bàng bạc lan tràn, trong khoảnh khắc khiến cho không gian to lớn chấn động.
- Mau lui lại.
Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, cỗ khí tức này khiến linh hồn hắn cũng run lên. Huyết sát chi khí này vô cùng mạnh mẽ, ảnh hưởng tới linh hồn.
Sưu Sưu.
Hai đạo thân ảnh nhanh chóng chạy ra khỏi khu vực bị khí tức huyết sát bao phủ Trong nháy mắt huyết sát chi khí trong không gian to lớn cũng từ từ biến mất không thấy gì nữa.
- Huyết sát chi khí thật mạnh.
Trong mắt Tử Yên hiện lên sự kinh ngạc. Vừa rồi Huyết Linh mẫu đơn bộc phát bắn ra huyết sát chi khí, nếu không phải nàng ở xa, lại thêm có thủ đoạn phòng ngự linh hồn, bằng không vừa rồi sẽ phiền toái lớn.
Mà lúc này trong không gian bị huyết sát chi khí bao phủ, vừa rồi vốn là một mảnh xanh biếc. Lúc này lại là một mảnh khô héo, hoang vu, tất cả các sinh linh đều bị phá hủy. Trong không gian còn có một cỗ khí tức huyết sát như ẩn như hiện.
- Đáng tiếc, Huyết Linh mẫu đơn này đã bị hủy.
Lục Lâm Thiên đau lòng không thôi, không ngờ Huyết Linh mẫu đơn này đυ.ng một cái lập tức nổ tung. Chỉ tiếc hắn cũng không hiểu cách hái Huyết Linh mẫu đơn, không công mất đi một loại bảo vật.
- Huyết Linh mẫu đơn chính là tà vật, không có được nó nói không chừng cũng là chuyện tốt.
Tử Yên nói.
- Chúng ta đi thôi, đi xem còn có thu hoạch gì không.
Mất đi Huyết Linh mẫu đơn trong lòng Lục Lâm Thiên đau một hồi, cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Thời gian Tử Vong Thâm Uyên mở ra cũng không biết dài bao lâu, Lục Lâm Thiên cũng không dám làm chậm trễ thời gian. Quang mang qunah thân lóe lên, thân hình lơ lửng trên không trung, sau khi liếc nhìn chung quanh hai người lập tức biến mất tại chỗ.
Ở trong đại lục lơ lửng này khắp nơi đều là linh dược. Một lần nữa Lục Lâm Thiên và Tử Yên đều có thu hoạch không nhỏ, đồng thời tìm kiếm phương hướng ra bên ngoài.
Đoạn đường mà hai người đi qua gặp phải không ít cường giả tán tu, từng người gặp phải hai người đều vô cùng cảnh giác, thậm chí còn tránh ra. Hiển nhiên lo lắng hai người đột nhiên ra tay. Loại chuyện như vậy lúc này cũng không khó nhìn thấy được, ngược lại còn vô cùng bình thường.
Chỉ là Lục Lâm Thiên cũng không lo lắng, dùng thực lực và thủ đoạn của hắn hiện giờ người vào trong Tử Vong Thâm Uyên hiện tại dường như cũng không có nhiều người có thể tạo thành uy hϊếp với hắn. Chỉ cần hắn cẩn thận một chút có lẽ cũng không có nguy hiểm quá lớn.
Đối với tán tu bình thường chỉ cần tránh đi, không trêu chọc vào hắn là Lục Lâm Thiên cũng không để ý nhiều. Những người này còn chưa tạo thành được uy hϊếp với hắn. Đương nhiên nếu như nhìn thấy đang thu thập linh dược thì Lục Lâm Thiên tuyệt đối sẽ không khách khí.
Dọc theo đường đi, Lục Lâm Thiên cũng gặp phải mấy tán tu Tôn cấp, luận thực lực không có ai bằng Ác Linh Tôn giả kia.
Những người này vừa mới thấy Lục Lâm Thiên và Tử Yên, dường như cũng phát hiện ra hai người Lục Lâm Thiên không dễ trêu cho nên sau khi nhìn thấy từ phía xa lập tức tránh ra. Những người này thức thời như vậy Lục Lâm Thiên cũng không có ra tay.
Dọc đường đi, trong lòng Lục Lâm Thiên cũng không nhịn được mà lo lắng cho đại ca Dương Quá và Lục Tâm Đồng. Cầu nguyện hai người không được gặp phải chuyển không may. Mà hắn cũng tin rằng đại ca Dương Quá và Lục Tâm Đồng có ông trời phù hộ, gặp nguy hiểm cũng có thể hóa nguy thành an.
Đại khái tìm kiếm trong sơn mạch ở hạp cốc chừng một ngày, trong mắt hai người xuất hiện một mảnh sơn mạch bao la.
- Năng lượng thật nồng đậm.
Hai người chăm chú nhìn vào sơn mạch trước mắt, trong mắt có chút kinh ngạc. Năng lượng thiên địa ở sơn mạch này đặc biệt nồng đậm.
Lục Lâm Thiên đánh giá sơn mạch, sơn mạch này bao la, liên miên không ngớt, xanh biếc vô cùng. Trên những ngọn núi tràn ngập sương mù nồng đậm. Những đám sương mù này cũng không phải là sương mù tự nhiên mà là do năng lượng nồng đậm ngưng tụ mà thành. Không ngờ năng lượng lại nồng đậm tới tình trạng này, thế cho nên cây cối trên sơn mạch này so với nơi khác đều to lớn hơn nhiều.
- Nơi này bất phàm, phàm là nơi có năng lượng thiên địa nồng đậm đều không đơn giản. Chúng ta phải cẩn thận một chút.
Nhìn sơn mạch phía trước, Tử Yên nói với Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên gật đầu, ý bảo Tử Yên cũng nên cẩn thận. Tâm thần tràn ra, trong lúc mơ hồ hắn cũng cảm giác được sơn mạch này không quá bình thường. Phàm là nơi có năng lượng thiên địa nồng đậm tất có chỗ bất thường.
- Phía trước dường như có người.
Lục Lâm Thiên nói, bên trong tâm thần dò xét của hắn phát hiện ra phía trước có không ít khí tức.
Thả người tiến về phía trước, xuyên qua mấy ngọn núi, tại một sườn núi bằng phẳng lúc này có không ít thân ảnh. Từng đạo thân ảnh xúm lại cùng một chỗ, sợ rằng ít nhất có hơn mấy trăm người.
Lục Lâm Thiên cùng Tử Yên có chút nghi hoặc, nhiều người tụ tập lại như vậy, xem ra tốc độ của những người này cũng vô cùng nhanh.
Hai người Lục Lâm Thiên và Tử Yên đáp xuống khiến cho không ít người quay đầu lại nhìn, trong mắt hiện lên sự cảnh giác.
- Mọi người nghe kỹ đây, theo tin tức mà Lan Lăng sơn trang chúng ta dò xét được, phía trước có một nơi có Thanh Lôi Huyền Đằng. Thanh Lôi Huyền Đằng này là vật thượng cổ, nó đã có linh trí, người bình thường căn bản không có cách nào đối phó với nó.
Lục Lâm Thiên vừa mới đáp xuống phía trước đã có âm thanh truyền tới.
- Gia Cát Tây Phong.
Nghe thấy đạo âm thanh này Lục Lâm Thiên lập tức nhận ra, người này hắn không xa lạ gì, chính là trang chủ Lan Lăng sơn trang, Gia Cát Tây Phong. Nhíu mày, ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn qua khe hở giữa đám người, quả nhiên bên trong hắn nhìn thấy mười mấy người của Lan Lăng sơn trang. Gia Cát Tây Phong hiện tại đang nói với mọi người.