Tử Yên nói:
- Kim bào lão giả đi chung với Lục Lâm Thiên, theo tin tức trong các lấy được, hẳn chính là yêu thú chuẩn đế xuất hiện trong Thánh Linh cốc lần trước!
- Không nghĩ tới bên cạnh Lục Lâm Thiên còn có thực lực như vậy, không biết Thiên Địa minh có biết bên cạnh Lục Lâm Thiên có cường giả chuẩn đế hay không!
Hỏa Vân tôn giả kinh ngạc nói.
- Hẳn là có biết, động tĩnh trong Thánh Linh cốc không nhỏ, sự tình đã sớm truyền ra ngoài, mà Thiên Địa minh lựa chọn đàm phán trong Cự Giang thành, chỉ sợ là vì bận tâm cường giả chuẩn đế bên cạnh hắn ra tay, đáng tiếc bọn hắn không hiểu Lục Lâm Thiên vốn không kiêng kỵ Thiên Địa các!
Tử Yên nói.
- Thánh nữ, tới lúc đó nếu Lục Lâm Thiên cùng vị chuẩn đế kia ra tay, khiến động tĩnh quá lớn, chúng ta không ngăn cản cũng không tốt đi?
Phục Yêu tôn giả nói.
- Cho dù Lục Lâm Thiên hủy Cự Giang thành, chúng ta cũng không cần nhúng tay!
Tử Yên nói:
- Ta không đi làm công chứng, còn có nguyên nhân trọng yếu nhất, khi ta tới đây đã nhận được lệnh của Địa các các chủ, từ hôm nay trở đi, bất kỳ chuyện gì của Lục Lâm Thiên cũng không cho Thiên Địa các nhúng tay!
- Các chủ Địa các hạ lệnh?
Mọi người đều kinh ngạc.
- Các chủ Địa các đều hạ lệnh?
Lam Thập Tam cũng kinh ngạc, không nghĩ tới còn có sự tình có thể kinh động được các chủ Địa các.
…
Cuộc chiến trong phòng thật lâu mới hành quân lặng lẽ, Vân Hồng Lăng đã ngoan ngoãn trở lại, hai nàng nhìn nhau, đều trở nên thẹn thùng, cùng nhau tựa vào cánh tay hắn.
- Lâm Thiên, Lam Linh, mọi người đã xong rồi đi!
Đúng lúc này bên ngoài truyền vào thanh âm Bắc Cung Vô Song.
- Vô Song tỷ, đều do tiểu tặc này!
Vân Hồng Lăng thẹn thùng trả lời.
- Hồng Lăng, cha muội tìm muội, đang chờ muội trong sảnh!
Bắc Cung Vô Song cười nói, lập tức rời đi.
- Cha!
Vân Hồng Lăng vội vàng bò dậy mặc lại quần áo, chạy ra khỏi phòng, còn quay đầu nói:
- Tiểu tặc, sự tình vẫn chưa xong đâu, muội trở về sẽ tính sổ với huynh, hừ!
Lục Lâm Thiên nhíu mày, lộ nụ cười khổ.
- Lâm Thiên!
Lam Linh cũng lấy bộ áo màu lam trong giới chỉ mặc vào người, mái tóc có chút hỗn độn, nói:
- Cảm ơn huynh!
- Muội là nữ nhân của ta, còn cần khách khí sao?
Lục Lâm Thiên kéo nàng vào lòng.
- Trước kia huynh cũng đâu to gan như vậy!
Lam Linh nói.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, trước kia hắn vốn không muốn trêu chọc phiền toái.
- Muội vẫn cứ thích Lâm Thiên đệ đệ trước kia thôi!
Lam Linh mỉm cười, khôi phục vẻ tự tin nói.
- Vậy sao?
Lục Lâm Thiên chỉ cười.
- Đúng rồi Lâm Thiên, muội phải lập tức trở lại Vạn Thú thành!
Lam Linh tựa hồ nhớ ra điều gì, ánh mắt biến hóa nói.
- Hiện tại muội mới trở về, chỉ sợ là có chút chậm rồi!
Lục Lâm Thiên hiểu ý của nàng, Lam Linh làm vậy chẳng khác gì phản bội Vạn Thú tông, Duẫn Ngạc nổi giận không làm gì được Lam Linh, sẽ đem lửa giận trút xuống Lam gia, tin tức này nhất định đã truyền ra ngoài, hiện tại Lam Linh muốn về chỉ sợ đã muộn.
- Muội càng cần phải về, bằng không Lam gia sẽ gặp tai họa ngập đầu!
Sắc mặt Lam Linh đại biến.
Lục Lâm Thiên nhìn nàng, nói:
-Yên tâm đi, nếu không có gì ngoài ý muốn, hiện tại cả Lam gia đã khởi hành đi Phi Linh môn, Vạn Thú tông muốn ngăn cản đã không kịp, hiện tại ánh mắt bọn hắn đều chú ý vào Cự Giang thành, sẽ không chú ý Lam gia!
- Chẳng lẽ…huynh đã sắp xếp xong xuôi?
Lam Linh kinh ngạc nhìn hắn.
Lục Lâm Thiên gật đầu, hắn đã cho Xích Viêm mang theo Hoàng Bác Nhiên cùng Hùng Giai Giai quay về Phi Linh môn, trọng yếu là vì căn dặn Đông Vô Mệnh cùng Bạch Oánh cho người đi Vạn Thú thành mang theo người Lam gia rời đi.
- Nhưng người trong gia tộc sẽ không dễ dàng rời khỏi Vạn Thú thành!
Lam Linh lắc đầu, Lam gia là thế lực nhất lưu trong Vạn Thú thành, sẽ không dễ dàng đồng ý rời đi, mà chuyện trong Cự Giang thành Lam gia còn chưa hay biết.
- Ta dùng danh nghĩa của muội thông báo họ rời đi, nếu họ không đi, thời kỳ phi thường chỉ có thể dùng thủ đoạn phi thường!
Lục Lâm Thiên nói.
Lam Linh nhìn hắn, không nghĩ tới hắn cũng đã sắp xếp tới bước này, cảm kích nói:
- Lâm Thiên, cảm ơn huynh!
- Đã nói không cần tạ, muội nghỉ ngơi một lát, ta ra ngoài trước.
Lục Lâm Thiên nói, nhạc phụ đã tới, hắn phải ra xem sao.
Khi Lục Lâm Thiên đi vào trong sảnh, Vân Tiếu Thiên đang nói chuyện với Vân Hồng Lăng, mà Bắc Cung Vô Song cùng Độc Cô Cảnh Văn ngồi bên cạnh, nhìn thấy hắn Vân Hồng Lăng vẫn hung hăng trừng mắt, tựa hồ còn chưa hết giận, nhưng trong mắt đã có ý cười.
Vân Tiếu Thiên cũng không hỏi chuyện của Lam Linh, chỉ nói Thiên Địa các truyền tin tức ngày mai sẽ không tham gia làm công chứng cho việc đàm phán giữa hai minh.
Thiên Địa các không tham dự, Lục Lâm Thiên thoáng trầm tư sau đó thoải mái, chỉ sợ Tử Yên cũng không muốn tham dự vào phân tranh giữa Thiên Địa minh cùng Đế Đạo minh, chuyện tốt như vậy hắn cũng sẽ giảm một ít băn khoăn, dù sao quan hệ giữa Phi Linh môn cùng Thiên Địa các không tệ, hơn nữa quan hệ giữa hắn cùng Tử Yên với Lam Thập Tam không cạn, nếu Thiên Địa các có mặt, hắn phải cho họ mặt mũi.
Vân Tiếu Thiên hàn huyên vài câu, đối với việc đàm phán ngày mai hắn cũng không hề tin tưởng.
Sau một lát Vân Tiếu Thiên rời đi, màn đêm bao phủ, ánh trăng chiếu xuống cả Cự Giang thành.
Bởi vì Vân Hồng Lăng cùng Độc Cô Cảnh Văn, Lam Linh ở lại, vì vậy Hắc Hùng cùng Huyết Mị phải lấy thêm một đình viện nằm gần bên nghỉ ngơi.
Lục Lâm Thiên cùng Độc Cô Cảnh Văn ở chung một phòng, mà Bắc Cung Vô Song, Vân Hồng Lăng cùng Lam Linh đều tự về phòng nghỉ ngơi.
Nghe Độc Cô Cảnh Văn nói nàng cùng Vân Hồng Lăng từ trong Độc Cô gia tộc trực tiếp đi thẳng tới Cự Giang thành, bởi vì chuyện Thiên Địa minh yêu cầu đàm phán với Đế Đạo minh cũng đã truyền khắp đại lục, Độc Cô gia tộc đã nhận được tin tức.
- Lâm Thiên, ngày mai là ngày đàm phán, muội cảm giác sự tình không bình thường, chính huynh phải cẩn thận một chút!
Độc Cô Cảnh Văn có chút lo lắng nói, chính vì nàng biết sự tình không tầm thường cho nên mới vội vàng rời khỏi gia tộc, chỉ lo lắng Lục Lâm Thiên sẽ trúng cạm bẫy trong Cự Giang thành.
- Ta hiểu được, muội không cần lo lắng quá nhiều!
Lục Lâm Thiên gật đầu nói.
- Vậy là tốt rồi, muội cũng không cần lo lắng cho huynh, nghe Vô Song tỷ nói tu vi của huynh đã lên tới Vũ tôn cửu trọng đỉnh, với thực lực của huynh bất kỳ tôn cấp nào cũng không còn là đối thủ, nhưng phải chú ý cường giả chuẩn đế, tuy bọn hắn chưa tới đế cấp, nhưng thực lực đã trên tôn cấp!
Độc Cô Cảnh Văn nói.
Lục Lâm Thiên gật đầu, hắn chưa từng giao thủ với chuẩn đế, nếu có cơ hội cũng muốn thử xem một lần.
Ánh trăng treo cao, chiếu sáng đại địa.
- Lục Lâm Thiên, ta xem ngươi còn có thể hung hăng càn quấy bao nhiêu ngày, cho dù có Bắc Cung gia tộc cùng Độc Cô gia tộc, lần này dù trả giá đắt cũng phải tru diệt ngươi!
Trong đình viện, Duẫn Ngạc giận dữ vỗ mạnh một chưởng, bàn gỗ nhất thời phá thành mảnh nhỏ.