Chương Tiếp »
Sưu Sưu.
Trong sát na đầu phi ưng cực lớn này bị mấy đạo trảo ấn đánh xuống, lập tức bị đánh thành từng mảnh nhỏ, căn bản không thể ngăn cản công kích của mấy đầu khôi lỗi này.
Phốc phốc.
Cơ hồ là cùng lúc trong miệng nữ tử có thân hình động lòng người kia cũng phun ra máu tươi, thân ảnh xinh đẹp lảo đảo bị đẩy lui.
Sưu Sưu.
Mấy đầu khôi lỗi đỏ hồng kia vẫn đuổi theo không bỏ. Trảo ấn lần nữa xé rách không gian bắn về phía nữ tử kia.
Còn nữ tử này cũng đã không có lực chống lại. Biết rõ tọa kỵ không có cách nào ngăn cản những đầu khôi lỗi khủng bố này mà vẫn gọi ra yêu thú tọa kỵ.
Sưu.
Chỉ trong nháy mắt gợn sóng trong không gian trước người nữ tử này lóe lên, một đạo thân ảnh màu xanh hiện lên. Một mảnh quang mang bao phủ không gian. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này bốn đầu khôi lỗi đỏ hồng không có cách nào tiến lên phía trước nửa bước.
- Phế phẩm sao?
Người tới chính là Lục Lâm Thiên. Mắt nhìn bốn đầu khôi lỗi này cùng với hung khôi trên người hắn cơ hồ giống như đúc. Thế nhưng khôi lỗi này chỉ là thất cấp. Quan trọng hơn chính là không trọn vẹn. Đều thiếu một cánh tay hoặc là thiếu chân. Giống như là phế phẩm bị vứt bỏ.
Đối với loại khôi lỗi này Lục Lâm Thiên xem như đã quen thuộc, thủ ấn được kết. Bốn đạo chưởng ấn đánh vào trong đầu bốn đầu khôi lỗi, dễ dàng bố trí ấn ký linh hồn của mình.
Cũng không lâu sau bốn đầu khôi lỗi bị Lục Lâm Thiên thu vào trong nhẫn trữ vật. Thứ này tốt xấu gì cũng là khôi lỗi thất cấp trung giai, giữ lại cũng có chỗ dùng, Lục Lâm Thiên đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Trong lòng Lục Lâm Thiên càng thêm nghi hoặc, những khôi lỗi này rốt cuộc là do người phương nào luyện chế, thế nhưng lại giống như luyện chế xong tiện tay vứt bỏ, không có bố trí thủ đoạn cấm chế gì cả.
Phốc phốc.
Sau lưng Lục Lâm Thiên, nữ tử có thân hình mềm mại động lòng người kia nhìn thấy thân ảnh mặc áo xanh xuấ thiện, ánh mắt kinh ngạc một hồi, toàn thân khẽ run lên. Trong miệng lần nữa phun ra máu tươi. Thân hình uể oải, chống một thanh trường kiếm trong tay xuống mặt đất thì mới có thể đứng vững thân hình.
Lục Lâm Thiên quay đầu lại nhìn nữ tử này, trên người mặc một bộ y phục màu xanh da trời, thân hình nóng bỏng, vẫn khiến cho người ta nhìn thấy mà sôi trào. Lúc này nữ tử này bị trọng thương thế nhưng nhìn qua vẫn giống như một đầu mẫu báo bị trọng thương.
Sau khi nhìn thấy đầu phi ưng cực lớn kia Lục Lâm Thiên đã nhận ra Lam Linh. Liệt Hỏa Yêu Ưng kia chính là yêu thú bản mạng của Lam Linh. Vốn Lam Linh bị trọng thương, tăng thêm yêu thú bản mạng bị đánh chết, cho nên thương thế vô cùng nghiêm trọng.
Mắt nhìn Lam Linh, ánh mắt Lục Lâm Thiên biến đổi, không biết Doãn Ngạc cùng với hai người khác của Vạn Thú Tông làm sao lại để cho Lam Linh đi một mình lúc này.
Do dự một chút, Lục Lâm Thiên không nói gì, muốn quay người rời đi. Hiện tại Vạn Thú Tông cùng Phi Linh môn cũng không còn giống như lúc trước. Sợ rằng không bao lâu nữa Vạn Thú Tông và Phi Linh môn sẽ khai chiến, đây là chuyện khó tránh khỏi.
- Lúc trước ta đi cho nên bây giờ ngươi định báo thù sao?
Lúc này thân hình mềm mại của Lam Linh đứng lên, khóe miệng tràn ra máu tươi, chảy xuống rãnh sâu trước ngực. Nhìn qua hấp dẫn tràn ngập dã tính.
Bước chân Lục Lâm Thiên đang định rời đi lập tức dừng lại. Thân hình đứng lại một chút rồi xoay người nhìn qua Lam Linh, ánh mắt lóe lên, nói:
- Lam tông chủ nói gì vậy? Ta không hiểu.
- Thật không hiểu sao? Vậy thì ngươi đi đi.
Lam Linh nhìn Lục Lâm Thiên, khóe miệng vẫn còn máu tươi tràn ra, thế nhưng vẫn nghiến răng đứng lên. Trên đôi chân thon dài lúc này cũng có dấu vết của trảo ấn, hiện lên vết máu nhàn nhạt.
- Thương thế của Lam tông chủ rất nặng a. Dùng đan dược này vào rồi điều tức một lát đi.
Lục Lâm Thiên nói, chậm rãi đi tới trước mặt Lam Linh, đem một khỏa đan dược giao cho Lam Linh.
Lam Linh nhìn Lục Lâm Thiên ánh mắt lóe lên, hai con mắt khép lại, lập tức ngất đi.
- Lam tông chủ.
Lục Lâm Thiên nhanh tay ôm Lam Linh vào trong lòng. Dưới sự hấp dẫn như vậy Lục Lâm Thiên cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, thủ ấn đánh xuống. Hắn phát hiện ra thương thế của Lam Linh quả nhiên không phải nghiêm trọng bình thường. Linh hồn cũng bị ảnh hưởng cực lớn, sợ rằng có liên quan tới việc yêu thú bổn mạng bị đánh chết.
- Tử Yên.
Sau khi kiểm tra thương thế Lam Linh, Lục Lâm Thiên mở hàm răng của Lam Linh rồi nhét một khỏa đan dược chữa thương vào. Lúc này hắn mới phát hiện ra Tử Yên đã sớm không đi theo bên người mình, dọa cho Lục Lâm Thiên nhảy dựng lên.
Trong lúc cấp bách Lục Lâm Thiên cũng không quản được nhiều, đem Lam Linh đang hôn mê ôm vào trong lòng, tìm kiếm Tử Yên chung quanh. Thế nhưng không thể tìm thấy thân ảnh của Tử Yên, khắp nơi đều là sương trắng nồng đậm, căn bản khó có thể nhìn ra xa.
- Phiền phức rồi.
Trong lòng Lục Lâm Thiên trầm xuống, địa phương quỷ quái này cũng quá quỷ dị, lặng lẽ lại biến mất người bên cạnh. Khó trách Thiên Dương Tôn giả đã cố ý thông báo. Tất cả phải cẩn thận, bằng không người bên cạnh sẽ tùy thời thất lạc.
Lục Lâm Thiên vô cùng cẩn thận, hắn nghi ngờ ở bên cạnh có trận pháp biến hóa, bằng không dùng tu vi của Tử Yên không có khả năng lặng lẽ không một tiếng động mà thất lạc với hắn.
Trong động sâu dưới lòng đất, trong dây mây màu xanh rậm rạp bao phủ, một cỗ khí tức bàng bạc đang tiếp tục kéo lên. Khí tức kéo lên, quang mang trắng đen quanh quẩn, khói độc lan tràn khiến cho gợn sóng trong không gian chuyển thành màu đen.
Dây mây kia vốn toàn thân óng ánh lúc này đã sớm biến thành màu đen. Điện mang màu xanh nhạt cũng tràn ngập khói độc quanh quẩn, nhìn qua có cảm giác vô cùng quỷ dị.
Khí tức kéo lên. Trong không gian chung quanh lúc này không biết từ khi nào có một cỗ năng lượng thiên địa bàng bạc kéo tới. Năng lượng thiên địa quanh quẩn chung quanh dây mây tạo thành một cái kén nhộng, tất cả cực kỳ huyền ảo.
Theo thời gian trôi qua, trong dây mây màu đen, xuyên qua vô số khe hở nhỏ bắt đầu có quang mang trắng đen lan tràn ra. Ở bên trong quang mang trắng đen có độc khí quanh quẩn, tràn ngập khí tức khiến cho người ta rung động mà sợ hãi. Một cỗ khí tức cường hãn bắt đầu kéo lên.
Trong đám dây mây như kén nhộng này Lục Tâm Đồng khoanh chân mà ngồi, chỗ mi tâm, năng lượng từ trong cái ao bằng năng lượng không ngừng thông qua dây mây trên mi tâm mà tiến vào cơ thể nàng.
Khí tức trên người Lục Tâm Đồng càng ngày càng mạnh, khí tức tràn ngập khiến cho gợn sóng trong không gian sinh ra chấn động kịch liệt. Chấn động cũng không kéo dài bao lâu, khí tức trên người Lục Tâm Đồng dùng thế chẻ tre tăng vọt, một cỗ khí tức khiến cho linh hồn người ta cảm thấy áp lực theo đó mà khuếch tán.
Cả không gian run rẩy, dây mây như một cái kén nhộng cũng bắt đầu lay động.
...
Năng lượng thiên địa bàng bạc vây quanh đám dây mây này điên cuồng rót vào bên trong. Một cỗ khí thế cường hãn theo thân hình Lục Tâm Đồng phóng lên trời.