• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nghe đến đây, Hứa Nhạc tức giận nói: “Đám người đó là xã hội đen ở vùng này. Mấy ngày nay khai giảng, bọn họ chặn đường tôi, muốn tiền học phí của tôi. Năm trước bọn họ từng tống tiền tôi. Năm trước tôi không thể trả được học phí, phải vừa làm vừa học mới nộp đủ. Năm nay bọn họ vẫn muốn tống tiền, tôi không chịu, bọn họ ra tay đánh tôi, sau đó tôi chạy về trường học…”

“Bọn họ cướp tiền học phí?” Diệp Quân Lãng nhíu mày.

Hứa Nhạc gật đầu nói: “Đúng vậy. Thật ra không chỉ tôi bị tống tiền, rất nhiều sinh viên trường chúng ta bị bọn họ tống tiền. Đặc biệt mỗi năm vào dịp khai giảng cũng là lúc người nhà chuyển tiền đóng học phí vào thẻ, nhân dịp này bọn họ đã tống tiền bọn tôi. Bọn họ thường bắt nạt các sinh viên không quyền không thế như tôi. Có mấy sinh viên gia nhập các nhóm thế lực nên không bị bọn họ đến tống tiền.”

Sắc mặt của Diệp Quân Lãng tối sầm lại, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo.

Đối với rất nhiều gia đình không giàu có, cung cấp nuôi dưỡng một đứa trẻ đo học phải mất một khoản chi tiêu rất lớn, thậm chí có vài gia đình không thể gom đủ tiền nộp học, phải đi vay tiền bạn bè họ hàng.

Nếu số tiền này bị một vài phần tử bất hợp pháp cướp mất, đối với sinh viên và gia đình này, đây sẽ là một cú sốc rất lớn, thậm chí sẽ hủy hoại tương lai của sinh viên này.

Tiền học phí của sinh viên giống như tiền cứu mạng, đám người này lại có thể xuống tay được, thực sự quá phát rồ.

“Không ai quản chuyện này sao? Không ai bảo cảnh sát?” Diệp Quân Lãng nhíu mày, nhìn về phía đám người Ngô Văn Minh: “Mấy người không biết chuyện sinh viên bị cướp mất tiền học phí sao?”

Dứt lời, đám Ngô Văn Minh, Lý Phi xấu hổ cúi đầu không nói.

Diệp Quân Lãng nhìn sắc mặt của đám người Ngô Văn Minh, lập tức đoán được đáp án: “Lão Ngô, Tiểu Phi, các cậu biết chuyện này đúng không?”

“Haizz!”

Ngô Văn Minh thở dài, anh ta ngẩng đầu lên, nói: “Anh Lãng, chúng tôi biết chuyện mấy phần tử bất hợp pháp tống tiền học phí của các sinh viên. Trước đây cũng nhận được phản ánh của một vài sinh viên. Chúng tôi cũng từng báo cảnh sát, cảnh sát cũng đã đến điều tra. Nhưng khi cảnh sát đến, những sinh viên bị hại đó lại không ai dám đứng ra làm nhân chứng. Không có sinh viên làm nhân chứng, không có cách nào khẳng định ai tống tiền bọn họ. Cuối cùng việc này không giải quyết được gì.”

“Các sinh viên bị tống tiền kia bị đám phần tử bất hợp pháp cảnh cáo nên không dám đứng ra làm chứng, lựa chọn nén giận.” Lý Phi nói.

Trương Dũng cũng nói: “Đúng như Hứa Nhạc nói, đám phần tử bất hợp pháp kia đều nhằm vào các sinh viên không quyền không thế để ra tay. Đa số các sinh viên này có hoàn cảnh không tốt, không có chỗ dựa, cho nên bọn họ không dám đối nghịch với đám phần tử bất hợp pháp kia. Bọn họ đành phải nén giận, một sự nhịn chín sự lành mới có thể giữ được an toàn.”

Lâm Húc Đông cắn chặt răng, trong mắt hiện lên sự hận thù, nói: “Anh Lãng, nửa năm trước có một bảo vệ, chúng tôi gọi cậu ấy là Tiểu Thạch. Tiểu Thạch tuổi trẻ chính trực, có một lần gặp phải tình huống sinh viên bị tống tiền này. Lúc đó chỉ có Tiểu Thạch trực ban, sau khi nhìn thấy tình huống này, cậu ấy lập tức xông ra ngoài giằng co với đám phần tử bất hợp pháp kia. Nhưng chẳng bao lâu… Đến một buổi tối, Tiểu Thạch bị đánh gãy hai chân, đưa đến bệnh viện cứu giúp nhưng đôi chân kia cũng để lại di chứng, bị thọt chân. Sau đó công ty an ninh cũng sa thải cậu ấy…”

“Anh Lãng, nói thật, mỗi lần nghe có sinh viên bị tống tiền, chúng tôi cũng rất tức giận. Chúng tôi là bảo vệ, cũng muốn bảo vệ mỗi sinh viên trong trường. Nhưng chúng tôi cũng chỉ có từng này người, không có quan hệ bối cảnh gì, đối phương lại là thế lực lớn. Cho nên có đôi khi chúng tôi thật sự rất bất lực. Nhưng chỉ cần gặp phải sinh viên bị như vậy, chúng tôi cũng sẽ không lùi bước, chúng tôi cũng sẽ đứng ra!” Lý Phi nói.

Diệp Quân Lãng gật đầu, đặt mình vào trong hoàn cảnh của người khác, hắn cũng có thể hiểu được tâm tình của các bảo vệ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK