Triệu Hi Thành chào hỏi mọi người xong thì bắt đầu chính thức giới thiệu Chu Thiến cho mọi người.
- Đây là bạn gái tôi Chu Thiến, cô ấy là stylist
Rõ ràng, chủ động nói ra, stylist có phải là điều gì đáng xấu hổ đâu mà không thể nói. Triệu Hi Thành nghĩ vậy
Chu Thiến cười nhìn mọi người nói:
- Về sau mọi người có cần tạo hình thì cứ đến tìm tôi!
Những người này mới đầu còn tưởng rằng Chu Thiến là thiên kim nhà ai, chẳng ai biết cô. Nghe Triệu Hi Thành nói cô là stylist thì biết xuất thân của cô không tốt lắm, dù sao có nhà giàu nào lại để con gái mình làm việc này? Bọn họ có chút khinh thường nhưng thấy Triệu Hi Thành bình thản nói như vậy, Chu Thiến cũng cười rất tự nhiên như thể chẳng thấy công việc này có gì không ổn mà thậm chí còn kiêu ngạo khiến mọi người đều bớt thành kiến, đánh giá lại Chu Thiến một lần nữa.
Chu Thiến tươi cười trò chuyện với mọi người, những người này phần lớn cô đều biết cho nên trò chuyện không có chút gì mất tự nhiên. Cử chỉ tao nhã, nụ cười nhu hòa và giọng nói thân thiết khiến mọi người sinh hảo cảm với cô, thậm chỉ cảm thấy xuất thân của cô chẳng có gì là quan trọng.
Triệu lão gia tử đã quan sát Chu Thiến, thấy cô vẫn rất tự nhiên, bất kể là lúc một mình hay bị người khác khiêu khích hay với nhiều người thì vẫn chỉ luôn bình tĩnh, cười nói thoải mái, không kiêu ngạo không siểm nịnh, cử chỉ khéo léo, trò chuyện với mọi người cũng thoải mái, phong cách quý phái. Nếu ông không biết rõ về cô thì thực sự đã nghĩ cô là thiên kim tiểu thư nhà ai. Hơn nữa, ông biết bây giờ có rất nhiều tiểu thư nhà danh gia hoặc là kiêu ngạo ương bướng hoặc là tỏ vẻ dịu dàng, nào có được sự tự nhiên, thân thiết như Chu Thiến?
Triệu lão gia tử kinh ngạc, ông nghĩ nát óc cũng không nghĩ sẽ là tình cảnh này. Nếu gia thế Chu Thiến có thể tốt một chút, cho dù chỉ là một tiểu thư của xí nghiệp nhỏ thì ông đã hai tay đồng ý, nhưng…
Triệu lão gia tử không khỏi thở dài, trong lòng có chút tiếc nuối.
Bên kia Triệu Hi Thành lại dẫn Chu Thiến đi đến phía các bà các cô. Đối mặt với bọn họ, Chu Thiến cũng rất thoải mái, nhiều người cô đều quen biết, sở thích của nhiều người cô vẫn nhớ nên biết họ thích nghe gì, không thích nghe cái gì, nói gì để bọn họ hứng thú. Rất nhanh những người phụ nữ tinh quái này đã có cảm tình với cô bởi vì Chu Thiến khiến bọn họ thấy rất thoải mái, có khi còn cảm thấy như đã tìm được tri kỉ
Bọn họ kéo Chu Thiến qua một bên mà nói chuyện, vô cùng tò mò với công việc của cô nhưng vì rất yêu quý Chu Thiến nên không chút khinh thường, ngược lại còn rất nể vì Chu Thiến có thể làm được nhiều thứ như vậy
Ngay cả Trương, Vương cũng hưng phấn nói với Triệu phu nhân:
- Nguyệt Cầm, cô bé này không tồi đây! So với Tống gia tiểu thư có khi còn hơn nhiều, hiểu chuyện, thoải mái, nói năng ngọt ngào, bà đúng là tốt số, cậu lớn tìm cho bà con dâu xuất sắc ghê!
Triệu phu nhân cười gượng, bà hoàn toàn không đoán được chuyện lại thành thế này. Bà nghĩ Chu Thiến sẽ không chịu nổi sự miệt thị của mọi người, lòng tự trọng bị tổn thương mà nhận thức được mình không xứng với Hi Thành. Bà thật không ngờ, Chu Thiến lại có dũng khí như vậy, dễ dàng chinh phục được mọi người, được mọi người yêu thích.
Vương phu nhân lặng lẽ nói với Triệu phu nhân:
- Nguyệt Cầm, tôi biết tôi không nên xen vào, nhưng tôi biết bà không đồng ý cho chúng nó. Nhưng theo tôi thấy, nhân vô thập toàn, bàn thân Chu tiểu thư vẫn rất xuất sắc rồi, hơn nữa tình cảm hai người tốt như vậy, lại hòa hợp với Thế Duy là điều chẳng dễ. Bà nghĩ kĩ đi!
Triệu phu nhân nghe xong lời bà nói thì không nói gì nhưng cũng bắt đầu suy nghĩ
Đến lúc ăn cơm, Tiểu Mạt bế Thế Duy ra
Thế Duy hôm nay mặc bộ vest nhỏ, thắt nơ đỏ như một người lớn, vô cùng đáng yêu. Mọi người nhìn cậu bé mà không nhịn được đều muốn chơi đùa. Thế Duy thấy nhiều người yêu quý thì cũng rất vui vẻ, miệng nhỏ ngọt ngào gọi chú gọi cô, ông nội bà nội khiến mọi người cười vui vẻ. Không khí thực sự rất náo nhiệt.
Có người hỏi đùa cậu bé:
- Thế Duy yêu ai nhất?
Thế Duy lớn tiếng nói:
- Thế Duy yêu cha yêu mẹ, ông nội, bà nội, bà ngoại, mẹ nuôi, cả cô nữa
Mọi người ai cũng khen Thế Duy thông minh. Mà vợ chồng Triệu thị thấy cậu bé nhắc đến cả Chu Thiến thì cũng biết địa vị của Chu Thiến trong lòng cậu bé, không khỏi trầm tư.
Bữa cơm trôi qua trong sự vui vẻ, ấm áp. Chu Thiến bế Thế Duy bên cạnh mà lo bón cơm cho cậu bé. Mọi người thấy cô dịu dàng như vậy thì lại càng tán thưởng
Sau khi ăn xong, người hầu đẩy một chiếc bánh ngọt lớn vào, bánh ngọt ba tầng, trên cùng cắm ba ngọn nến. Triệu lão gia bế Thế Duy cho cậu bé thổi nến. Thế Duy rất vui, phùng mang trợn má mà thổi một hơi tắt ba ngọn nến. Mọi người vỗ tay chúc mừng. Thế Duy cũng cao hứng vỗ bàn tay nhỏ bé.
Nhìn con mình đã lớn như vậy, lại khỏe mạnh, đáng yêu, Chu Thiến và Triệu Hi Thành nhìn nhau cười, lòng rất vui vẻ
Khách khứa cùng ăn bánh ngọt, chơi đùa với Thế Duy một hồi rồi lục tục rời đi. Chu Thiến và Triệu Hi Thành dẫn Thế Duy đi dạo ở hoa viên một lúc
Trước kia Triệu Hi Thành cùng Thế Duy tản bộ, Chu Thiến chỉ có thể ở bên nhìn lén, đau lòng rơi lệ, giờ rốt cuộc có thể đứng bên bọn họ, lòng không khỏi cảm khái
Bọn họ cùng nắm tay Thế Duy mà chậm rãi tản bộ trong hoa viên.
Chu Thiến hỏi Thế Duy:
- Hôm nay Thế Duy có vui không?
Thế Duy ngẩng đầu lên, ánh trăng chiếu sáng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé, cậu bé cười nói:
- Vui lắm! Thế Duy có nhiều đồ chơi mới lắm
Hai người cười, trẻ con thật đúng là dễ dàng thỏa mãn.
Triệu Hi Thành đột nhiên dừng lại, ngồi xổm xuống trước Thế Duy rồi nói:
- Thế Duy, sau này cô sẽ sống cùng chúng ta được không?
Thế Duy vỗ tay vui vẻ nói:
- Được! Thế Duy rất thích
Triệu Hi Thành hỏi thêm:
- Vậy cô làm mẹ Thế Duy được không?
Thế Duy ngừng cười nhìn cha không nói, chỉ chốc lát sau mắt đã đỏ hoe:
- Cha, cha lại không cần mẹ sao?
Nhìn Thế Duy buồn bã, Chu Thiến đau lòng vội vàng ngồi xổm xuống nói:
- Không phải, cha mãi mãi cần mẹ, Thế Duy không thích cô sao?
Thế Duy lắc đầu nói:
- Thế Duy rất thích cô nhưng Thế Duy cũng rất thích mẹ
Chu Thiến ôn nhu nói:
- Thế Thế Duy có thích ở với cô không
Thế Duy gật đầu:
- Thích, nhưng cô là cô, không phải mẹ!
Chu Thiến im lặng một hồi sau đó ôm Thế Duy vào lòng nói:
- Được, cô mãi mãi là cô của Thế Duy!
Triệu Hi Thành nóng nảy, nói:
- Thiến Thiến, thế sao được?
Chu Thiến đứng lên nhỏ giọng nói với Triệu Hi Thành:
- Chúng ta đừng ép Thế Duy. Từ từ rồi thằng bé sẽ hiểu, nhìn con bảo vệ mẹ như vậy, lòng em cũng rất vui
Cô cúi đầu nhìn Thế Duy nói:
- Bất kể Thế Duy có gọi em là mẹ hay không, trong lòng em nó vẫn là con em, hơn nữa không phải là con không thích em, chỉ là xưng hô mà thôi, em đâu để ý
Triệu Hi Thành ôm bả vai cô nhẹ nhàng nói:
- Triệu Hi Thành, đừng buồn, Thế Duy còn nhỏ chưa hiểu chuyện, chờ con trưởng thành sẽ nhận em là mẹ thôi
Chu Thiến nhẹ nhàng gật đầu.
Hôm nay, Triệu Hi Thành cùng Chu Thiến cũng không đem kết quả khảo nghiệm này mà đi tìm vợ chồng Triệu thị, thực ra kết quả đã rất rõ ràng, Chu Thiến đã được mọi người nhận thức, dựa theo ước định bọn họ nhất định phải đồng ý chuyện hôn nhân này. Nhưng bọn họ cảm thấy, chuyện này nhất định phải cho hai người chút thời gian để bọn họ suy nghĩ. Nếu cứ đem chuyện ước định ra để ép buộc thì sẽ khiến mọi người không vui nên hai người quyết định tạm thời không nhắc đến để hai ông bà tự suy nghĩ
Một tuần sau, Triệu phu nhân tìm Chu Thiến, Chu Thiến biết bọn họ đã có quyết đinh
Triệu phu nhân hẹn Chu Thiến đến một quán cà phê tao nhã, đi thẳng vào vấn đề:
- Chu Thiến, vốn chúng ta không hài lòng với cháu, dù sao thân phận của cháu cũng kém nhà chúng ta quá xa
Bà uống một ngụm cà phê, ngẩng đầu, nhìn Chu Thiến, đột nhiên nở nụ cười:
- Nhưng ngoài việc thân phận không hợp, mọi phương diện khác chúng ta vẫn rất hài lòng. Hiếm có chính là cháu và Thế Duy rất hợp nhau. Nhưng đương nhiên đó không phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất là cháu có thể khiến Hi Thành ngay cả tính mạng cũng không cần, có thể thấy cháu rất quan trọng với nó
Chu Thiến mỉm cười nhìn bà, lẳng lặng nghe bà nói tiếp
- Từ sau khi Thiệu Lâm qua đời, Hi Thành như chết đi một nửa, chẳng còn tức giận chẳng còn cảm xúc, cho dù là Tống Thiệu Vân xuất hiện cũng chẳng khiến nó thay đổi, người làm mẹ như bác cũng rất khổ sở
Sắc mặt Triệu phu nhân đột nhiên trở nên ảm đạm, có lẽ là nhớ lại chuyện cũ đau lòng, Chu Thiến vươn tay khẽ nắm lấy tay bà như an ủi. Triệu phu nhân nhìn cô mỉm cười:
- Cảm ơn cháu, cháu đúng là người hiểu chuyện, khó trách Hi Thành yêu cháu như vậy! Cũng nhờ sự xuất hiện của cháu mới khiến có tìm được chút sức sống, cháu quan trọng với nó như vậy, bác cũng không nhẫn tâm chia rẽ hai đứa. Đương nhiên, sự phản đối của chúng ta với hai đứa là vô dụng, hai đứa xin ý kiến của chúng ta cũng là một sự tôn trọng, điều này bác rất cảm ơn cháu!
Chu Thiến lắc đầu, nói:
- Triệu phu nhân, hai người là cha mẹ của Hi Thành, cháu là vậy là điều đương nhiên
Triệu phu nhân rất hài lòng với câu trả lời này, gật gật đầu tiếp tục nói:
- Vốn cha Hi Thành còn không tán thành nhưng bác đã khuyên nhủ nó rồi, ông ấy tuy cố chấp nhưng vẫn rất quan tâm đến con mình, cuối cùng cũng đồng ý rồi.
Chu Thiến nghe đến đó thì rất vui vẻ, cô nói với Triệu phu nhân:
- Cảm ơn hai bác đã đồng ý chuyện của cháu và Hi Thành!
- Hôm nay bác hẹn cháu ra là để nói chuyện này, sau đó cũng muốn hẹn cháu xem lúc nào có thể mời cha mẹ đến gặp gỡ, dùng cơm. Hai đứa kết hôn, không thể có chuyện hai bên thông gia còn không gặp gỡ được