• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba mươi phút sau! ở trong tập đoàn Tứ Hải, Tần Giang, Lục Hồng Diên, Liều Chi Nhan, ba người ngồi trong văn phòng.

Tần Giang ngồi trên sopha nhìn ra phía ngoài cửa sổ, tâm trạng vô cùng tốt. Hôm nay hắn không chỉ phá tan lễ đính hôn của Sở Hoài Ngọc và Chu Nhiên, còn thay mẹ hắn báo thù, đúng là bõ công ôm cục tức bao lâu.

Trước đây hắn muốn ném Sở Hoài Ngọc và Chu Nhiên xuống biển cũng không thể biến điều đó thành hiện thực được. Nhưng hiện tại đã khác, hắn học được y thuật, võ thuật, và cả những thứ trước đây có nằm mơ hắn cũng không dám nghĩ tới.

Hắn hít vào một hơi thật sâu, trong lòng thực sự cảm tạ lão Cố, nếu không phải được lão Cố dạy cho y thuật, võ thuật và những thứ khác, hắn sẽ không được như ngày hôm nay. Đồng thơi hắn cũng ý thức được tác dụng của những thứ này, sau này hắn nhất định phải chăm chỉ phấn đấu tu luyện.

Đương nhiên ngoài lão Cố ra hắn cũng phải cảm ơn Lục Hồng Diên và cả Liễu Chi Nhan, nếu không nhờ quyền lực của hai người này, hắn cũng sẽ không trả đũa được Sở Hoài Ngọc và Chu Nhiên.

“Này, nghĩ gì thế?” Lục Hồng Diên ngồi xuống cạnh Tần Giang, đôi chân trắng nõn của cô dí sát vào tay hắn.

Tần Giang như bị điện giật lập tức rụt tay lại rồi mới cười nói: “Tôi đang nghĩ, ba ngày trước tôi còn đang là một kẻ vô danh tiểu tốt mới ra tù. Ba ngày say đã thành nhân vật tầm cỡ của Trung Hải rồi. Đây đúng là giấc mơ khó ai có được.”

“Cho nên…?” Lục Hồng Diên nhìn Tần Giang.

“Cho nên, anh định ăn bám?” Liễu Chi Nhan mở miệng nói, Liễu Chi Nhan vẫn chưa hiểu rõ Tần Giang, cô chỉ biết hắn là đệ tử chân truyền của lão Cố , cho nên cô nghĩ Tần Giang định ăn bám Lục Hồng Diên.

Tần Giang lắc đầu: “Không, tôi biết đây chỉ là phú quý nhất thời thôi, một khi qua đi cuộc sống của tôi sẽ quay về đời thường, tôi vẫn chỉ là một người ở tầng lớp thấp.”

Lục Hồng Diên nhìn Tần Giang trầm mặc không nói gì, Liễu Chi Nhan lại nói: “Vậy anh định bảo chúng tôi cho anh tiền bạc, địa vị? Danh vọng?”

Tần Giang lại lắc đầu: “Tiếp theo đây tôi sẽ có cuộc sống mới, tiền bạc địa vị và cả danh vọng do tôi tự kiếm.”

“Tôi tin anh!” Lục Hồng Diên cười.

“Cám ơn…” Tần Giang gật đầu.

Liễu Chi Nhan vẫn hỏi tiếp: “Vậy sau khi anh có tiền bạc, địa vị, danh vọng thì sao?”

Tần Giang sững người, sau đó đưa mắt nhìn Lục Hồng Diên. “Đương nhiên là…”

Hai người Lục Hồng Diên và Liễu Chi Nhan đều dùng ánh mắt mong chờ nhìn Tần Giang, đặc biệt là Lục Hồng Diên, tim cô đập liên hồi.

Tần Giang lúc này mới nói tiếp: “Trên đảo Elizabeth hai người giúp tôi nhiều vậy, tôi mời mọi người một bữa nhé?”

Nghe thấy lời này của Tần Giang mà cả Lục Hồng Diên và Liễu Chi Nhan đều ngơ ngác, ai mà nghĩ tới Tần Giang sẽ mời bọn họ một bữa ăn. Đây rõ ràng là muốn tránh câu hỏi của bọn họ!

Người có tính tò mò như Liễu Chi Nhan làm sao chịu được: “Tần Giang, đương nhiên cái gì? Anh nói cho rõ ràng đi.”

Lục Hồng Diên cau mày nở nụ cười: “Thôi được rồi, tôi dặn người đặt bàn ở Ngự Phẩm Hiên.”

Tần Giang vội vã nói: “Tôi đã nói là tôi mời, đương nhiên phải là tôi đặt bàn chứ.”

Lục Hồng Diên cười nhưng không nói gì nữa.

Tần Giang gật đầu nói tiếp: “Vẫn gặp ở Ngự Phẩm Hiên, nhưng tôi quay về nhà một lát.”

Sau khi hẹn nhau ở Ngự Phẩm Hiên, thì Tần Giang chào từ biệt hai người. Nhìn bóng lưng của Tần Giang Lục Hồng Diên chỉ nở nụ cười.

Liễu Chi Nhan nghi ngờ hỏi: “Cậu nói xem có phải câu lúc nãy Tần Giang còn chưa nói hết đó là sẽ cưới cậu không?”

“Tớ thấy ánh mắt hắn nhìn cậu không bình thường.”

Lục Hồng Diên nở nụ cười tươi rồi vỗ vai Liễu Chi Nhan: “Bye bye, tớ đi thay đồ đây.”

Liễu Chi Nhan: “…”

……

Ba mươi phút sau, Tần Giang quay về nhà, nếu là đi ăn thì hắn đương nhiên phải đưa mẹ hắn theo. Hai mươi năm nay mẹ là người luôn dành điều tốt nhất cho hắn. Mỗi lúc có việc vui mẹ hắn sẽ mang đồ ăn ngon về, nhà hàng sang trọng nhất mà mẹ hắn từng được đến đó chính là quán đồ nướng ngay bên cạnh nhà hắn.

Hôm nay đi ăn nhà hàng nổi tiếng nhất ở Trung Hải này hắn đương nhiên phải đưa mẹ hắn theo. Sau khi quay về nhà hắn thay bộ vest trên ngươi ra, một bộ đồ vest lên tới 300 nghìn tệ, mẹ hắn mà biết chắc sẽ bị dọa cho sợ mất.

Vừa về tới cửa Lâm Thu Lan đã kéo tay Tần Giang ngồi xuống ghế: “Tần Giang, con về rồi, hôm nay con làm mẹ sợ chết khiếp.”

Nghe thấy mẹ nói vậy Tần Giang cũng đau lòng, “Mẹ, mấy kẻ kia đến gây sự với mẹ à?”

Lâm Thu Lan lắc đầu: “không có!”

“Mẹ lo lắng cho con!”

“Hôm nay Chu Nhiên và Sở Hoài Ngọc tổ chức lễ đính hôn ở đảo Elizabeth, mẹ sợ con tức quá đến đó náo loạn.”

Tần Giang thở dài một cái, hắn cứ tưởng có người tới kiếm chuyện với mẹ hắn. Nhưng mà đúng là hôm nay hắn có tới đảo Elizabeth đi phá lễ đính hôn của hai kẻ kia, hơn nữa còn ném bọn chúng xuống biển.

Lâm Thu Lan nói tiếp: “Tần Giang, chúng ta chỉ là những người bình thường, nhà họ Chu và nhà họ Sở là nơi chúng ta không thể đắc tội được, cũng không với tới nổi, đừng đi tìm bọn họ nữa.”

“Mẹ có chút tiền, con cầm lấy đi mua vài bộ quần áo, mấy ngày nữa chúng ta đi quanh Trung Hải xem có chỗ nào xin được việc.”

“Chỉ cần có thể đi làm, kiếm được tiền, chắc chắn lại có bạn gái, chúng ta chịu khó khổ trước sướng sau được không?”

Lâm Thu Lan đau lòng nói, bà sợ Tần Giang sẽ đi kiếm chuyện với những người kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK