• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chắc cô không thể sinh được con trai như tôi nên mới tỏ ra ghen tị sao? Cầm Du, cho dù có ở thời đại nào thì cô cũng nên nhìn vào thực tế một chút.

Lý Tiểu Mân vẫn tỏ ra đắc ý, muốn chọc tức Cầm Du nhưng thật không ngờ cô không giận mà chẳng quan tâm tới lời nói của Lý Tiểu Mân.

Cầm Du là người phụ nữ đã sống đến tầm tuổi này, chưa có chuyện gì là cô chưa từng nếm qua. Áp lực công việc, sự khiêu khích từ bên ngoài, cuộc hôn nhân đổ vỡ, bị phản bội,...

Tất cả đối với cô như vậy là quá đủ rồi. Lý Tiểu Mân căn bản dù có nói cái gì đi chăng nữa thì trong mắt cô, cô ta chẳng khác gì một con rắn độc đang nhe nanh múa vuốt mà thôi.

- Ghen tị? Cô có cái thá gì mà để tôi ghen tị? Cướp chồng người khác một lần, chẳng lẽ cô muốn tôi phải ghen tị với cô điều đó sao?

- Cô…

Lý Tiểu Mân bị nói, không thể nào phản bác lại được.


Diệp Hải Lâm từ nãy đến giờ thấy miệng lưỡi của Cầm Du sắc bén như vậy thì có chút vui vẻ. Anh ta thậm chí còn không tức giận khi Lý Tiểu Mân bị nói cho thậm tệ như vậy.

Mãi lúc sau, khi anh ta định tiến lên thì Diệp Lục Bắc cầm xét nghiệm bên trong phòng bệnh đi ra.

Vừa trông thấy Diệp Hải Lâm thì sắc mặt của Diệp Lục Bắc liền sa sầm lại. Hắn tiến tới, không quan tâm tới sự xuất hiện của hai con người kia mà dịu dàng nói với cô.

- Có kết quả siêu âm rồi, em bé trong bụng rất khỏe mạnh. Mệt chưa? Tôi đưa em đi ăn.

- Ừm…

Diệp Lục Bắc cẩn thận đỡ lấy Cầm Du rời đi.

Lý Tiểu Mân thấy bản thân lúc nào cũng không nói lý được với Cầm Du, đâm ra cô ta tức giận, quay sang chất vấn Diệp Hải Lâm.

- Tại sao anh lại không bênh vực em mà lại có thể để yên như vậy chứ? Rốt cuộc anh có coi em là vợ không?

- Em còn định lớn giọng với ai? Chính em khơi mào chuyện này trước không phải sao? Em không nói lại được cô ta, chứng tỏ em rất kém cỏi!

Nghe đến đây, Lý Tiểu Mân chợt khựng người lại. Cô ta vì tức giận mà quên mất không để ý đến tâm trạng của Diệp Hải Lâm. Hiện tại, cô ta mới chỉ cùng Diệp Hải Lâm đăng ký kết hôn, chưa có tổ chức hôn lễ công bố với bên ngoài. Vị trí hiện tại của cô ta còn chưa vững nên không thể làm sai bất cứ cái gì được.

Thái độ của Lý Tiểu Mân lập tức quay ngoắt 180 độ. Cô ta tiến lại gần Diệp Hải Lâm, tỏ ra rất biết lỗi mà nắm lấy tay của anh ta.

- Anh, em thật sự không cố ý. Anh cũng biết em đang có em bé mà, vì vậy tính tình nóng nảy thất thường là chuyện em cũng không tránh nổi.

Chẳng biết Diệp Hải Lâm cố ý cưng chiều cho Lý Tiểu Mân hay còn có ý đồ khác nữa. Anh ta dừng một lúc, thở dài rồi cùng cô ta vào phòng khám như chưa có chuyện gì xảy ra cả.

***

Trước hôn lễ một ngày, Cầm Du được Diệp Lục Bắc dẫn đến chỗ nhà thiết kế sửa lại chiếc váy cưới một chút.

Vì phần bụng của Cầm Du hơi nhô ra nên phần eo sẽ phải được nới lỏng để cô có thể thoải mái.

Có điều, Cầm Du vẫn không thể nào ăn ngon. Những đồ cô thích ăn đều bị nghén, cũng vì thế mà khẩu vị của cô không tốt một chút nào, cơ thể còn có xu hướng gầy đi. Nếu không phải vì Diệp Lục Bắc đã tìm một chuyên gia dinh dưỡng, mỗi ngày đem đồ ăn thanh đạm thêm một cốc sữa đến cho Cầm Du uống thì có lễ bây giờ cô đã trở thành bộ xương khô rồi.

Sau khi thử váy xong, Diệp Lục Bắc rất chu đáo đưa cho cô một cốc nước thảo dược.

Dù không muốn nhưng Cầm Du phải thừa nhận rằng Diệp Lục Bắc là người đàn ông quá hoàn hảo. Từ khi cô mang thai đến giờ, hắn đều xuất hiện không sai một giây, ngày nào cũng đem đồ ăn và quản lý chế độ thai kỳ của cô. Nhiều lúc, Cầm Du thấy bản thân được chăm sóc tốt quá đến nỗi cô cứ ngỡ là mình quá lười biếng.

Có lẽ, Diệp Lục Bắc chính là một người đàn ông rất hoàn hảo cô không thể chê trách bất cứ cái gì.

Nếu có thể, cô muốn gặp được hắn sớm hơn…

- Cầm Du, nước thảo dược nguội rồi. Để tôi đi hâm lại cốc khác cho em.

Diệp Lục Bắc vô tình thấy được cốc nước trên tay của Cầm Du, hắn tính muốn đi đổi cho cô cốc khác thì bị cô ngăn lại.

- Không cần đâu, tôi uống đủ rồi.

- Mệt chưa? Tôi đưa em về nghỉ sớm. Ngày mai là tổ chức hôn lễ rồi nên sẽ rất mệt.

Cầm Du chỉ ừ một cái. Từng cử chỉ và hành động của Diệp Lục Bắc khiến cô dần buông lỏng cảnh giác. Có vẻ như, sau một lần lỡ đò, cô đã có thể tìm được người sẽ cùng cô đi đến hết cuộc đời rồi.

Ngày tổ chức hôn lễ, Diệp Gia rất nhộn nhịp, khách khứa ra vào tấp nập. Có điều, những vị khách có mặt ở đây toàn nhân vật lớn.

Vì Dinh Thự nhà họ Diệp quá rộng nên Diệp lão gia và ba mẹ Cầm đã quyết định vào phút chót là tổ chức hôn lễ tại đấy luôn.

Mối quan hệ của nhà họ Diệp và ba của Cầm Du rất lớn nhưng phần lớn khách tham gia không phải họ hàng thì cũng là toàn quan chức cấp cao.

Cầm Du trong bộ váy cưới được thiết kế vô cùng tỉ mỉ đứng trước chiếc gương lớn. Đây là lần thứ 2 cô khoác lên mình bộ váy cưới này nhưng cảm giác hoàn toàn khác trước đây.

Diệp Khuê ở đằng sau ngẩn người, nhìn Cầm Du không chớp mắt.

- Chị… Thật sự rất xinh đẹp… Đẹp như này bảo sao anh trai em không yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên chứ…

Cầm Du chỉ mỉm cười. Về việc Diệp Lục Bắc có yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên hay không thì cô không biết. Dù sao thì hôm nay chính là ngày vui của cô, tất cả mọi chuyện cứ gạt sang bên tính sau đi.

Trong khi Cầm Du còn đang vui vẻ, giây sau cô lập tức tắt hứng bởi vì có chuyện đột ngột xảy ra.

Đến thời gian tổ chức hôn lễ bắt đầu, khi vừa mới ra khỏi phòng dành cho cô dâu, cô đã nghe thấy tiếng kêu thất thanh vọng lại.


Linh cảm mách bảo cô lại có chuyện chẳng lành. Quả nhiên, khi một người giúp việc chạy qua, Diệp Khuê liền túm lấy tay cô ta hỏi có chuyện gì. Chỉ biết người giúp việc đó hớt hải nói.


- Thưa cô Diệp Khuê. Vợ cậu Hải Lâm hình như lên cơn đau đẻ. Tôi đi thông báo cho mọi người biết đã…


Nghe được cái tin này, Cầm Du tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi.


Lý Tiểu Mân… Cô ta đúng là biết chọn ngày đẻ thật!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK