• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“An Hạ Du, xem ra cô ở bên người đàn ông khác rất vui vẻ nhỉ?” 

Giọng nói đột ngột vang lên làm bước chân Hạ Du cứng đờ, Trần Khâm nhìn người 

vừa mới xuất hiện. 

Ồ? Đây chẳng phải là người được góp mặt trong danh sách doanh nhân thành đạt của tờ New CT năm nay hay sao? 

Tần Minh Tư. 

Hắn ta quen Hạ Du? 

Hạ Du còn chưa lên tiếng, cổ tay đã bị Tần Minh Tự giữ lấy, hắn kéo cô về phía mình, Trần Khâm nhanh chóng bắt được cánh tay còn lại của Hạ Du, giọng nói của Trần Khâm bây giờ cũng bất giác trở nên lạnh lùng: 

“Anh định làm gì nhân viên của tôi?” 

Tần Minh Tự nhếch môi cười nhạt, không nhìn Trần Khâm, ngược lại nhìn Hạ Du đang 

sợ sệt cúi đầu, hắn không ngại châm chọc cô: 

“An Hạ Du, không ngờ cô còn thích chơi cosplay ông chủ - nhân viên nữa cơ à?” 

Lời nói sắc bén như đao thương, không cho Hạ Du chút mặt mũi, cũng không nể nang gì Trần Khâm đang đứng đây. 

Trần Khâm lộ rõ vẻ khó chịu: “Đường đường là chủ tịch của một tập đoàn nổi tiếng, thiếu gia của dòng họ lâu đời, không ngờ lại có thể phát ngôn như vậy. Tờ New CT có biết không?” 

Tần Minh Tư dường như không chịu thua: “Nếu anh muốn họ biết như vậy thì tự mình đi nói thử xem?” 

Trần Khâm: “Nói chứ. Chỉ là chuyện sớm muộn” 

Hạ Du sợ Tần Minh Tư sẽ nổi giận ở đây, làm ảnh hưởng tới việc buôn bán của cửa tiệm, liên lụy ông chủ, cô e dè kéo góc áo hắn. 

“Tần..tần thiếu gia, chúng ta về nhà trước” 

Dừng một lúc, Hạ Du cảm thấy chưa đủ nên tiếp tục bổ sung thêm: 

“Chúng ta về nhà nói chuyện” 

Nói chuyện? Tần Minh Tự cười nhạt, An Hạ Du cô ta nghĩ bản thân vẫn còn quyền thương lượng với hắn sao? 

Tần Minh Tự giễu cợt: “Ông chủ của cô quyến luyến cô không buông như vậy, chúng ta làm sao mà về nhà?”. 

Hạ Du ngước mắt nhìn Trần Khâm, khẩn cầu: 

“Ông chủ, anh buông tôi ra trước. Đây là người quen của tôi, không có chuyện gì đâu?” 

Trần Khâm tin mới là lạ. Lần đầu gặp trường hợp người quen đối xử như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương thế kia, nhưng nhìn vào mắt Hạ Du, hắn lại không đành lòng làm khó cô, cuối cùng buông tay. 

Trần Khấm vừa mới thả tay, Hạ Du đã bị Tần Minh Tư lối đi, chiếc xe vừa được khởi động đã không chần chừ mà tăng tốc. 

Vì lao đi quá nhanh, có mấy lần suýt thì xảy ra va chạm với xe khác. 

Két!! 

Tiếng lốp xe mài đường, Tân Minh Tư phanh gấp, đoạn đường hôm nay đặc biệt đông người, hình như có quán nào đó bên kia đường vừa mới khai trương, người xếp hàng tràn ra cả lòng đường, chỉ chừa một lối nhỏ cho xe lưu thông. 

Đứa trẻ nhà ai quản không chặt, lao ngay ra đúng lúc xe của Tần Minh Tư phóng tới, may màn hắn phanh kịp, đứa nhỏ ngã phịch xuống đất, không bị thương gì nhưng vì hoảng sợ mà khóc toáng lên. 

Mẹ đứa bé chạy ra, liên tục cúi đầu xin lỗi Tần Minh Tư đang ngồi trong xe rối rít. 

Hạ Du ngồi bên cạnh đương nhiên cũng bị Tần Minh Tư dọa sợ, bây giờ mặt mũi trắng bệch ra. 

Lúc Tần Minh Tư định cho xe khởi động, thì một đôi nam nữ đi lướt qua. 

“Nhìn này, bọn họ xăm hình đẹp quá! Cô gái vừa nói vừa giơ cổ tay lên, chàng trai cũng ngó sang cầm lấy cổ tay của cô. 

“Bên cạnh bông hoa này là tên của anh?” 

Chàng trai dường như có vẻ bất ngờ, cô gái trêu chọc nói: 

“Ấn ký đó. Chứng minh em là của anh? 

Lời nói này của cô làm cả hai đồng thời cười rộ lên, Tần Minh Tư nhíu đôi lông mày, lúc này mới để ý tới âm thanh vang lên từ phía cửa hàng vừa mới khai trương. 

“Nhân dịp kỷ niệm 20 năm thành lập, chúng tôi phục vụ miễn phí cho bất kỳ khách 

hàng nào có nhu cầu xăm hình nghệ thuật” 

Hạ Du không hiểu vì sao Tần Minh Tư lại không cho xe chạy nữa, ngược lại hắn tắt máy, kéo Hạ Du xuyên qua dòng người, đi thẳng vào trong quán đối diện. 

“Vị thiếu gia này, phiền anh đi về phía sau xếp hàng một chút.” 

Nhân viên vừa nhìn Tần Minh Tư ngang nhiên xông vào, trong lòng bất mãn nhưng vẫn phải giữ thái độ lịch sự, ai dè quản lý từ bên trong xông tới, ngay lập tức gõ vào đầu nữ nhân viên. 

“Có mắt như mù đấy à. Vị khách này phải tiếp, tiếp ngay lập tức” 

Gương mặt của Tần Minh Tư được góp mặt trong New CT, dù những người không phải doanh nhân nhưng chỉ cần có quan tâm tới kinh doanh, hoặc ít nhất là có xem tin tức đều sẽ nhận ra hắn. 

Quản lý vừa cười đon đả với Tần Minh Tư, trong lòng vừa chửi mắng mười tám lần nhân viên không biết điều nhà mình. 

“Tần thiếu gia, không biết ngài tới đây để..” 

“Xăm hình” Tần Minh Tự lạnh nhạt đáp trả. 

“À được được, mời ngài ngồi vào đây” Vị quản lý vừa cười nói vừa hướng tay tới chiếc giường nằm còn trống. 

“Xăm cho cô ta” 

Tần Minh Tư vung tay, Hạ Du loạng choạng đổ về phía trước, may mà quản lý đỡ được cô. 

“Vậy xin hỏi tiểu thư muốn xăm cái gì?” 

“Vòng cổ” 

Hạ Du còn chưa lên tiếng, Tần Minh Tư đã thay cô trả lời, vị quản lý cũng phải ngạc 

nhiên: 

“Vòng..vòng cổ ư?”. 

“Xăm cho cô ta một cái vòng cổ, để cô ta ngoan ngoãn một chút” 

Hai tay siết chặt gấu áo, dùng lực tới nỗi khớp xương lộ rõ ra, trắng bệch dọa người. 

Tần Minh Tự muốn sỉ nhục cô, không ngờ lại chọn phương thức này. 

Cô là nô lệ của hắn, phải phủ phục dưới chân hắn. 

Xăm vòng cổ? Haha 

Hạ Du rất muốn cười, nhưng cô sợ mình sẽ cười trong nước mắt, trái tim trong lồng ngực giống như bị bàn tay của Tần Minh Tư móc ra ngoài, ném phăng xuống đường để bánh xe nghiệt ngã cán qua, mà không phải chỉ cán qua một lần. 

Là cán qua cán lại, liên tiếp không chịu buông tha. 

Vị quản lý dường như cũng thấy khó xử: 

“Vậy...vậy.” 

“Chưa nghe rõ yêu cầu sao? Đổi người có thể nghe rõ yêu cầu của tôi hơn đi” Tần Minh Tư nói xong, vị quản lý đã sợ tới mức sắp quỳ xuống đất. 

Cửa hàng chi nhánh chỉ vừa mới mở ở đây không thể vì đắc tội Tần thiếu gia mà mất miếng cơm manh áo được. 

Vị quản lý nhanh chóng lấy lại tinh thần: “Đã nghe rõ. Vậy tôi, tôi bắt đầu ngay đây! 

Tần Minh Tư hắn nhất định phải đem mọi sự tàn khốc trút lên đầu cô gái Hạ Du. 

Mối quan hệ duy trì bằng thù hận, Hạ Du nhiều lần muốn hỏi hắn, hắn có một không? Hắn đã từng nghĩ qua sẽ buông tha cho cô dù chỉ trong một khoảnh khắc chưa? 

Vị quản lý thấy Hạ Du nước mắt giàn dụa, vội vàng lên tiếng: “Ấy ấy, cô đừng khóc. Không đau lắm đâu. Nếu không thì tôi tiêm thuốc tế cho cô” 

Tần Minh Tự lạnh giọng: “Cấm tiêm thuốc tế” 

Quản lý: "...” Ai động tới gia phả nhà vị thiếu gia này vậy? Đối xử với cô gái nhỏ đáng thương hung dữ quá đi mất. 

Hai tiếng trôi qua, trên cổ Hạ Du đã xuất hiện một vòng xăm màu đen, không có thêm bất cứ họa tiết gì, chỉ là một vòng tròn quấn quanh cổ như thế, nhìn xa sợ rằng sẽ có người nhận nhầm cô đang đeo choker. 

“Tần thiếu gia, đã xong rồi. Ngài xem” 

Tần Minh Tư híp mắt, khóe môi cong lên một đường có phần cay nghiệt, kéo tay Hạ Du, đánh giá một câu: 

“Đẹp mắt” 

Mãi lúc Tần Minh Tư đưa Hạ Du hoàn toàn rời khỏi, vị quản lý kia mới thở phào nhẹ nhõm, bất ngờ phát hiện trên trán không biết từ lúc nào đã ướt đẫm mồ hôi, lại một lần nữa cảm thán áp lực của Tần Minh Tư đúng là thật lớn. 

Vào thẳng biệt thự, Hạ Du bị Tần Minh Tư ném xuống sofa phòng khách. 

“Hạ Du, cô có biết hậu quả của việc lừa dối tôi là gì không?” 

Hạ Du vô thức sờ lên cổ, hiện tại vẫn còn hơi đau ê ẩm, cô nhìn Tần Minh Tự chăm chú, từ sâu trong đôi mắt bắt đầu hiện lên một chút ý chí phản kháng, dường như có cả sự căm phẫn. 

Tần Minh Tự nhận biết ra điều đó, hắn nhếch môi cười: 

“Tôi đã nói cô đừng có xấc xược với tôi” 

Tay Tần Minh Tư vươn tới bóp chặt cằm của Hạ Du, hắn gằn giọng: 

“Nói đi, vì sao cô dám đi theo người đàn ông khác?”. 

Hỏi câu này, hình ảnh Hạ Du cùng một người đàn ông đứng trước cửa tiệm hoa trò chuyện, hắn ta thậm chí còn xoa đầu cô, lại hiện lên. 

Tần Minh Tự nổi nóng, gia tăng thêm lực ở các ngón tay. 

“Đau quả? 

Tần Minh Tự nhếch môi, tiếng vải bị xé rách vang lên, váy áo không còn lưu lại một cái, ngón tay hắn chuyển từ cằm xuống bên dưới, vị trí giữa hai bắp đùi nhỏ gầy của Hạ Du, mạnh mẽ xâm lược. 

Khô khốc cọ xát khiến Hạ Du đau tái mặt, muốn đẩy Tần Minh Tự mà không được, thanh âm thoát ra thành những tiếng nghẹn ngào. 

“Tôi..đau quá. Anh màu tránh ra” 

“Tránh ra?” 

Tần Minh Tư cao giọng lạnh lẽo, hắn rút tay ra khỏi điểm mẫn cảm, kéo khóa quần, ở trên người Hạ Du trực tiếp đâm vào thô bạo. 

“Nói đi An Hạ Du, cô thích hắn ta ở điểm nào? Hắn ta làm cô sướng sao?” 

Không ngờ một người như Tần Minh Tư lại sẵn sàng nói ra những lời lẽ thô tục như vậy chỉ để lăng mạ Hạ Du, cô lắc đầu vùng vẫy. 

“Không. Không phải” 

Một bên đùi bị Tần Minh Tư nắm giữ, ép cô dang rộng nghênh đón hắn, Hạ Du càng kịch liệt phản kháng, động tác của hắn càng thô bạo hơn. 

Triền miên hồi lâu, Hạ Du như cá mắc cạn, không còn sức, nằm im lìm, đến việc vùng vẫy cũng không có. 

Tần Minh Tư bị dáng vẻ của cô chọc điên, chỉnh lại quần áo của bản thân xong thì ngay lập tức túm tóc kéo cô dậy. 

“Sao thế? Cô phục vụ thằng đàn ông kia hẳn là sẽ được lâu hơn thế này chứ?” 

Tần Minh Tư kéo Hạ Du vào nhà tắm, xả một bồn nước đầy, sau đó dìm cô xuống nước. 

Hạ Du bị sặc nước, mỗi lần Tần Minh Tự nhấc lên cô đều ho khù khụ, hai mắt đỏ ửng, 

run rẩy trong tuyệt vọng. 

“Tần Minh Tư,... tôi xin anh” 

“Tôi xin..anh hãy tha...cho tôi đi” 

Đau quá! Đau tới mức không thể thở nổi. Đau ở trên người, đau cả trong lòng, toàn thân Hạ Du đều có vết thương, nhưng Tần Minh Tư lại vờ như không thấy. 

Trên đời này cũng không ai thấy, vĩnh viễn là như thế. 

Tần Minh Tư không chịu buông tha, lại dìm đầu Hạ Du vào trong nước. 

“Hạ Du, cô dám chống đối tối, dám lừa dối tôi, thì nên nghĩ tới một ngày sẽ phải chịu sự trừng phạt”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK