Mục lục
Truyện: Một thai chín tiểu bảo tổng tài anh thật độc ác – Mạc Hân Hy – Lục Khải Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1594

Hàn Tương Trúc nhìn theo bóng lưng cô ấy có chút lo lắng.

Dù sao chuyện ngày hôm qua ít nhiều gì thì cũng liên quan đến cô ấy!

Bởi vì cứ mãi lo lắng cho Tô Thu Nga, nên khi nhìn theo bóng lưng của Tô Thu Nga, cô không để ý tới đường đi dưới chân, sảy chân vấp phải thứ gì đó.

Vào đúng lúc đó Lục Vũ Tuấn đã đi đến ngày phía sau cô dùng một tay kéo tay cô lại ôm vào trong lòng mình.

“Đồ ngốc này, em đi đường trước giờ không nhìn đường bao giờ à? Buổi tối hôm qua đã suýt chút nữa thì té ngã rồi, hôm nay lại lơ mơ thế này nữa”

Giọng nói hơi mang theo sự chỉ trích nhưng lại tràn đầy sủng nịnh, Mùi đu đủ nhàn nhạt chậm rãi khuếch tán trong khoang mũi của Hàn Tương Trúc. Cô có chút ngạc nhiên nhìn lên hỏi: “Anh Vũ Tuấn, sao lại là anh?”

Trong ánh nắng sớm của tháng chín, Lục Vũ Tuấn yêu chiêu nhéo nhéo cái mũi cô nói: “Nếu như không phải anh thì vừa nấy Tương Trúc em đã tiếp xúc thân mật với mặt đất một trận rồi đấy. Cái mũi nhỏ này có lẽ đã chảy máu ròng ròng mất”

Trong lúc nói, cậu kéo lấy bàn tay cô, hai người cùng sóng vai cùng đi đến khu lớp học.

Hàn Tương Trúc muốn rút tay mình lại, hơi không vui giải thích: “Em sẽ không ngã đâu nhé! Làm gì có bị phóng đại như lời anh nói thế”

Lục Vũ Tuấn liếc mắt nhìn sang cô nói: “Vừa nấy em đang nghĩ đến cái gì mà tập trung thế?”

Hàn Tương Trúc thở dài ra một hơi nói: “Em có chút lo cho Tô Thu Ngai”

“Tô Thu Nga? Đúng rồi, buổi tối hôm qua tại sao cô ấy lại đánh nhau với Bạch Lâm Yên thế?”

Nhìn thấy vẻ mặt lúc này của cô, Lục Vũ Tuấn lờ mờ cảm thấy chuyện này có thể có liên quan gì đó đến cậu.

“Ài, anh Vũ Tuấn, nói ra thì đây đều là tai họa anh gây ra đấy!”

Hàn Tương Trúc không vui trừng mắt liếc sang cậu.

Khuôn mặt Lục Vũ Tuấn đầy vẻ vô tội lấy ngón tay chỉ vào mình nói: “Anh? Cái này thì có liên quan gì đến anh chứ, chẳng lẽ đúng như lời đồn đại là hai người bọn họ đánh nhau vì anh à?”

Lục Vũ Tuấn có chút hồi tưởng những ngày tháng ở Trường trung học Tuyên Ưng .

Bởi vì ở Trường trung học Tuyên Ưng có anh trai đẹp trai vô đối ở đó, phần lớn ánh mắt của con gái đều bị giá trị nhan sắc cao ngất của anh hai mê hoặc, đồng thời còn có anh cả và Ngũ Bảo nữa, cho nên có rất ít cô gái nào thật sự chú ý tới cậu, cũng không có khoa trương đến mức độ đánh nhau thế này.

“Có thể cho là vậy đi!”

Nói rồi Hàn Tương Trúc kể lại đơn giản một lượt lại những chuyện xảy ra buổi tối hôm qua lại cho cậu nghe.

“Bạch Lâm Yên muốn em giúp cô ta giải thích với anh một chút, ngày hôm đó là do cô ta bị đánh đến ngốc rồi chứ không có ý bôi nhọ gì em cả”

Trong lúc nói chuyện, hai người họ đã đi đến khu lớp học tầng 3 trên hành lang.

Lục Vũ Tuấn nhìn cô rồi hỏi: “Em tin cô ta không cố ý không?”

“Đương nhiên là em không tin rồi, vốn dĩ em cũng không định đồng ý lời thỉnh cầu của cô ta, nhưng đột nhiên Tô Thu Nga lại từ đâu đột nhiên xông tới, Hai người họ mới nói được mấy câu đã lao vào đánh nhau rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK