Quan trọng nhất, cô gái nhỏ này tuy cô đơn lẻ loi nhưng tính cách lại không hề yếu đuối, cô rất tự tin, tỏa sáng, cả người luôn tràn trề sức sống trẻ trung. Bà chủ tiệm bán sáng rất thích Cổ Sơ Tình, mỗi lần Cổ Sơ Tình tới ăn sáng, bà ấy đều sẽ ít nhiều thêm cho cô chút đồ ăn.
“Sơ Tình à, sáng nay cháu lái xe có nhìn thấy tàu cứu nạn trên sông không?” Bà chủ vừa bận bịu vừa nói chuyện phiếm với Cổ Sơ Tình.
Cổ Sơ Tình hớp một hớp cháo, nghi hoặc hỏi: “Cháu không thấy, tàu cứu nạn gì ạ?” Bà chủ nghe vậy, tính bát quái bắt đầu trỗi dậy, nói với Cổ Sơ Tình: “Vừa rồi bản tin buổi sớm địa phương vừa đưa tin, nói chạng vạng tối hôm qua ở đường Tân Giang dưới cầu lớn Phú Giang có hai xe con lao xuống sông. Nghe bảo bên trong có ba người, cả ba đều mất mạng. Trong đó còn có một đôi vợ chồng vừa kết hôn ngày hôm qua, lúc chạng vạng tối đưa bạn bè uống say trở về nhà, kết quả trên đường đi lại xảy ra chuyện.”
Động tác bưng bát của Cổ Sơ Tình khựng lại, mí mắt hơi cụp xuống. Chết ngay vào ngày tân hôn... Đừng nói hai con lệ quỷ mà cô gặp phải trên cầu tối qua là đôi vợ chồng mới cưới kia đấy nhé?
Gay go rồi, chẳng trách cô cảm thấy hai con lệ quỷ tối qua có hơi kỳ quái, hoá ra là chết ngay vào hôm kết hôn...
“Cô nghe bảo chú rể là người lái xe buổi trưa đã uống quá chén.” Bà chủ nói tới đây, thổn thức một tiếng: “Đúng là tạo nghiệp mà, rõ ràng là một ngày vui lớn như vậy, lại chỉ vì mấy chén rượu mà biến lễ cưới thành lễ tang, người nhà họ chắc phải đau lòng lắm.”
Cổ Sơ Tình mỉm cười không tiếp lời bà. Cô khẽ nhắm mắt lại, trong mắt có sự thận trọng.
Rắc rối rồi đây!
Người chết vào hôm tân hôn, bởi vì chưa động phòng hoa chúc, tám chín phần đều sẽ trở thành lệ quỷ sau khi chết đi.
Nếu như lệ khí quá nặng, lại nhiễm máu người, không tới trăm năm có thể tu thành quỷ vương một phương.
Đôi quỷ tối qua đã nhiễm máu người hay chưa, cô tạm thời chưa nhìn ra, nhưng cô biết chúng không giống như lệ quỷ thông thường. Nước thuộc âm lửa thuộc dương, lại chết ở nơi cực âm... sau khi trở thành lệ quỷ sẽ càng thêm hung tàn.
Nếu như trùng hợp nơi bọn họ lao xuống là một sát địa, vậy chẳng cần đợi qua đầu thất*, sợ là sắp xảy ra chuyện lớn rồi.
*Đầu thất: một trong 7 thất của lễ cúng 49 ngày (tên Hán Việt là lễ chung thất hay thiêu thất). Đây là buổi cúng giỗ mở đầu sau khi người chết được 49 ngày. Hôm qua, hai con lệ quỷ đó bị cô đánh bị thương, thú trấn cầu cũng xuất hiện, tạm thời có lẽ sẽ không gây chuyện trên cầu nữa, còn về việc chúng có tới nơi khác gây chuyện hay không... cô tạm thời không lo liệu được.
Mọi chuyện, đều phải chờ cô vượt qua ba ngày này rồi hẵng tính. Cổ Sơ Tình ăn xong bữa sáng, trả tiền rồi đi về phía lò mổ.
Lò mổ luôn hoạt động vào ban đêm, ban ngày không có người. Lúc Cổ Sơ Tình tới, ở đây chỉ có hai người quét dọn vệ sinh, đang cầm vòi nước rửa sạch vết máu trên mặt đất.
Cô tìm thấy Mã Kinh Quốc ở phòng làm việc trên tầng ba, nói với ông ấy hết ngày hôm nay cô sẽ không tới đi làm nữa.
Trước khi đánh bại số mệnh, cô buộc phải trở về nhà cũ nhà họ Cổ để làm cho khí tức của mình hòa nhập với nhà cũ, hơn nữa còn phải kết trận pháp ở nhà cũ, đề phòng mấy ngày này có quỷ tới phá hoại, tìm cô gây rắc rối.
“Sơ Tình à, sáng nay cháu lái xe có nhìn thấy tàu cứu nạn trên sông không?” Bà chủ vừa bận bịu vừa nói chuyện phiếm với Cổ Sơ Tình.
Cổ Sơ Tình hớp một hớp cháo, nghi hoặc hỏi: “Cháu không thấy, tàu cứu nạn gì ạ?” Bà chủ nghe vậy, tính bát quái bắt đầu trỗi dậy, nói với Cổ Sơ Tình: “Vừa rồi bản tin buổi sớm địa phương vừa đưa tin, nói chạng vạng tối hôm qua ở đường Tân Giang dưới cầu lớn Phú Giang có hai xe con lao xuống sông. Nghe bảo bên trong có ba người, cả ba đều mất mạng. Trong đó còn có một đôi vợ chồng vừa kết hôn ngày hôm qua, lúc chạng vạng tối đưa bạn bè uống say trở về nhà, kết quả trên đường đi lại xảy ra chuyện.”
Động tác bưng bát của Cổ Sơ Tình khựng lại, mí mắt hơi cụp xuống. Chết ngay vào ngày tân hôn... Đừng nói hai con lệ quỷ mà cô gặp phải trên cầu tối qua là đôi vợ chồng mới cưới kia đấy nhé?
Gay go rồi, chẳng trách cô cảm thấy hai con lệ quỷ tối qua có hơi kỳ quái, hoá ra là chết ngay vào hôm kết hôn...
“Cô nghe bảo chú rể là người lái xe buổi trưa đã uống quá chén.” Bà chủ nói tới đây, thổn thức một tiếng: “Đúng là tạo nghiệp mà, rõ ràng là một ngày vui lớn như vậy, lại chỉ vì mấy chén rượu mà biến lễ cưới thành lễ tang, người nhà họ chắc phải đau lòng lắm.”
Cổ Sơ Tình mỉm cười không tiếp lời bà. Cô khẽ nhắm mắt lại, trong mắt có sự thận trọng.
Rắc rối rồi đây!
Người chết vào hôm tân hôn, bởi vì chưa động phòng hoa chúc, tám chín phần đều sẽ trở thành lệ quỷ sau khi chết đi.
Nếu như lệ khí quá nặng, lại nhiễm máu người, không tới trăm năm có thể tu thành quỷ vương một phương.
Đôi quỷ tối qua đã nhiễm máu người hay chưa, cô tạm thời chưa nhìn ra, nhưng cô biết chúng không giống như lệ quỷ thông thường. Nước thuộc âm lửa thuộc dương, lại chết ở nơi cực âm... sau khi trở thành lệ quỷ sẽ càng thêm hung tàn.
Nếu như trùng hợp nơi bọn họ lao xuống là một sát địa, vậy chẳng cần đợi qua đầu thất*, sợ là sắp xảy ra chuyện lớn rồi.
*Đầu thất: một trong 7 thất của lễ cúng 49 ngày (tên Hán Việt là lễ chung thất hay thiêu thất). Đây là buổi cúng giỗ mở đầu sau khi người chết được 49 ngày. Hôm qua, hai con lệ quỷ đó bị cô đánh bị thương, thú trấn cầu cũng xuất hiện, tạm thời có lẽ sẽ không gây chuyện trên cầu nữa, còn về việc chúng có tới nơi khác gây chuyện hay không... cô tạm thời không lo liệu được.
Mọi chuyện, đều phải chờ cô vượt qua ba ngày này rồi hẵng tính. Cổ Sơ Tình ăn xong bữa sáng, trả tiền rồi đi về phía lò mổ.
Lò mổ luôn hoạt động vào ban đêm, ban ngày không có người. Lúc Cổ Sơ Tình tới, ở đây chỉ có hai người quét dọn vệ sinh, đang cầm vòi nước rửa sạch vết máu trên mặt đất.
Cô tìm thấy Mã Kinh Quốc ở phòng làm việc trên tầng ba, nói với ông ấy hết ngày hôm nay cô sẽ không tới đi làm nữa.
Trước khi đánh bại số mệnh, cô buộc phải trở về nhà cũ nhà họ Cổ để làm cho khí tức của mình hòa nhập với nhà cũ, hơn nữa còn phải kết trận pháp ở nhà cũ, đề phòng mấy ngày này có quỷ tới phá hoại, tìm cô gây rắc rối.