Mục lục
(nháp)Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm Truyện Full tác giả: Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1005: Một câu chỉ điểm

Tân Trạm càng đọc càng hài lòng, bản thân mình có U Lam Minh Hỏa cấp bậc thiên địa chí hỏa như thế này, mà sau khi tu lượng ‘Yêu Hoàng chưởng đến đỉnh cao thì chưởng ấn cực lớn mang theo cả lửa nóng từ trên trời giáng xuống, trấn áp tất cả, đốt cháy mọi vật, hình ảnh đó thật sự không dám tưởng tượng Yêu Hoàng chưởng giống như Thanh Sắc Chưởng Ấn, chỉ có một chiêu, nhưng một chiêu này lại biến ảo khôn lường, hơn nữa dựa vào tu vi của bản thân và sự hiểu biết sâu sắc về thuật này mà không ngừng mạnh mẽ hơn.

Tân Trạm nhanh chóng chìm đắm vào trong đó, cẩn thận đọc nghiền ngẫm.

Bên trong thư tịch này dường như có từ tia ánh sáng bản ra, tràn vào trong đầu óc của Tân Trạm rồi hóa thành một bóng người mơ hồ, không ngừng diễn tập các loại chưởng ấn.

“Anh ta thật sự đọc tiếp, không hề bị ánh sáng thần thức bên trong thư tịch phản phệ”

Tuy rằng trước đó Lam Yên bị chọc tức rời đi, nhưng vẫn không nhịn được liếc nhìn sang vài lần, sau khi phát hiện Tân Trạm ngồi vào chỗ của mình, trong đôi mắt đẹp không khỏi xẹt qua sự ngạc nhiên.

Yêu Hoàng chưởng này, thật ra cô ta đã từng tò mò, đồng thời cũng len lén thử nghiệm, nhưng thư tịch của Yêu Hoàng để lại, bên trong ẩn chứa một luồng sức mạnh thu hút tâm thường của người khác, làm cho rất nhiều người dễ dàng bị lôi cuốn vào trong đó, cũng không ngừng thử nghiệm, ghi nhớ theo bóng người mơ hồ kia.

Mà thời gian trôi qua, thần thức của bản thân không đuổi kịp sự biến hóa của Yêu Hoàng, thế sẽ bị đá văng khỏi trạng thái này, thậm chí còn bị thương nặng hộc máu Bản thân đã biết được sự lợi hại trong bí tịch Yêu Hoàng chưởng này rồi, vì thế thoáng cảm thấy mệt mỏi, lập tức lui ra, dù là như thế cũng phải nghỉ ngơi ba ngày mới hồi phục được sức mạnh, đây cũng là nguyên nhân mà Lam Yên cố tình nhắc nhở Tân Trạm chú ý.

“Người này có lẽ thần thức rất tốt, nhưng tôi xem thử anh có thể chống đỡ được bao.

lâu” Lam Yên có chút ngạc nhiên, thỉnh thoảng sẽ đánh giá Tân Trạm một chút.

Mà ý nghĩ của Lam Yên đã định sẵn là phí công rồi.

Nếu trước đó Tân Trạm chưa từng tiếp xúc với Yêu Hoàng chưởng thì có lẽ sẽ thật sự bị thương nặng vì thần thức hao tổn quá độ.

Nhưng trước đây anh lợi dụng khí căn nguyên của trời đất, tìm hiểu được một vài phương pháp của Yêu Hoàng chưởng, sau đó lại nghiên cứu được phiên bản rút gọn của tông chủ Vấn Tông, có thể nói đã học được sáu phần mươi trở lên rồi, hơn nữa anh vừa mới dung nhập xương sọ màu vàng kia, thần thức tăng vọt, căn bản không hề có vấn đề tiêu hao quá độ.

Tân Trạm vừa ngồi xuống đã được bảy ngày, trong bảy ngày này bóng mờ nho nhỏ kia không ngừng biểu diễn các loại kỹ xảo chưởng ấn khác nhau trong đầu óc anh.

Nếu là có người ngoài nhìn thấy thì sẽ vô cùng khiếp sợ, bởi vì bóng mờ nho nhỏ kia không biểu diễn phương pháp mới nữa mà là biểu diễn lặp đi lặp lại những hình ảnh giống nhau.

Ba ngày trước, Tân Trạm đã học hết được tất cả những tinh túy của Yêu Hoàng chưởng, sau đó anh chỉ lặp đi lặp lại củng cố mà thôi Mấy ngày nay Lam Yên vô cùng thất bại, mới đầu cô ta còn tò mò Tân Trạm có thể kiên trì được bao lâu, nhưng sau ba ngày Tân Trạm ngồi xếp bãng thì cô ta cũng đã từ bỏ.

Đợi đến lúc sau cô ta thậm chí còn nghĩ rằng có lẽ Tân Trạm căn bản chưa tiến vào trong trạng thái vừa sâu xa vừa khó hiểu kia, có lẽ anh đang thể hiện bản thân, hoặc là sợ mất mặt trước mặt mình, giả bộ học tập dáng vẻ Yêu Hoàng chưởng.

Cho đến cuối cùng, Lam Yên hoàn toàn không quan tâm đến Tân Trạm nữa, lúc này cô ta đang đứng trước một bộ bí tịch cách đó không xa Tân Trạm, chân mày nhíu chặt, trâm tư suy nghĩ nên mở ra phong ấn của công pháp trước mặt này như thế nào.

“Thoải mái.”

Đột nhiên trong lúc đó, Tân Trạm mở mắt ra, ánh mắt lóe lên một sự sáng suốt.

Anh đã hoàn toàn hiếu được Yêu Hoàng chưởng này rồi, chẳng những không cảm nhận thấy mỏi mệt mà trái lại còn tinh thần sáng láng, cảm giác giống như đã ngủ liên tục mấy ngày vậy.

“Điều mình thiếu bây giờ đó chính là kinh nghiệm thực chiến, năm tầng cảnh giới Yêu Hoàng chưởng này, bây giờ mình đã đạt đến Tầng thứ hai rồi”

Tân Trạm âm thầm suy nghĩ, thật ra thời gian anh tu luyện chưởng ấn thuật quá ngắn, hơn nữa biểu diễn trước mặt mọi người, dùng để chiến đấu, chỉ có một lần đối đầu với Triệu Tân Đông kia thôi.

Thế nhưng thông qua sự tìm hiểu về bí tịch này, có thể trực tiếp đạt đến tầng thứ hai, tốc độ của Tân Trạm như thế đã được xem là nghịch thiên rồi.

Hoạt động xương khớp có chút cứng ngắc xong, Tân Trạm đứng dậy.

Sau đó anh nhìn chung quanh một lát, lập tức chú ý đến công chúa Lam Yên đang rơi vào trầm tư ở bên cạnh.

Học chưởng ấn thuật này rồi thì Tân Trạm cảm thấy có hơi mất đi hứng thú với công pháp bí cảnh ở chung quanh, có điều thấy đối phương khá là buồn phiền, thế là Tân Trạm hủy bỏ một ít phong ấn bí thuật trong đó, cười nhạt đi đến.

“Bộ bí tịch trước mặt của cô này được gọi là Vân Nhu Quyền, có lẽ là đi theo phương pháp lấy nhu thẳng cương, phá tan phong ấn, có lẽ có liên quan đến nó”

Tần Trạm để lại câu nói như vậy rồi mỉm cười rời khỏi.

Anh không trực tiếp mở phong ấn giúp Lam Yên mà là nói cho cô ta biết bí quyết giải phong ấn, Lam Yên có thể leo lên đến tầng ba này, chắc chắn có đủ sức mạnh, cái cô ta thiếu chỉ là một chút kinh nghiệm hoặc là một câu nhắc nhở.

Trước đó Lam Yên chỉ cho anh đến tìm ra ‘Yêu Hoàng chưởng, Tần Trạm cũng giúp cô ta một vấn đề nhỏ.

“Nhu kình..”

Nghe thấy lời nói của Tân Trạm, Lam Yên sửng sốt, lập tức rơi vào trầm tư, sau một lát ngón tay trắng nõn của cô ta nhúc nhích một cái, đánh ra một đạo linh khí.

Nhất thời phong ấn này giống như vỏ trứng bị đập vỡ.

“Thì ra thật sự là thế này”

Lam Yên nhoẻn miệng cười, sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành. Cô ta lấy bí tịch ra, nhìn sang một bên, lại phát hiện ra Tân Trạm đã rời khỏi thư viện từ lúc nào rồi, vị trí chỗ anh ngồi xếp bằng đã trống không.

“Anh ấy thật sự hiểu được Yêu Hoàng chưởng này, e rằng sau này sẽ không đến nữa rồi” Chẳng biết vì sao trong lòng Lam Yên đột nhiên có hơi trống rồng, Lúc rời khỏi thư viện, Tân Trạm vẫn không nhìn thấy Vũ Thiên Yết, nhưng mà nghĩ đến trước đó mình từng hỏi Vũ Thiên Yết làm sao để lên tầng bốn, năm, lúc đó Vũ Thiên Yết nói ông ấy sẽ nghĩ cách giùm mình, có lẽ là đi giúp mình chạy những chuyện này.

Quay về khu nhà nhỏ kia của Vũ Thiên Yết, Tân Trạm bèn dựa theo phương pháp vận chuyển của Yêu Hoàng chưởng dẫn dắt một trăm linh tám khiếu huyệt của cơ thể, hội tụ vào lòng bàn tay, một chưởng ấn vô hình chợt bay ra, nhanh chóng hóa thành mây mù tiêu tan, “Tốc độ quá chậm, phương pháp vận chuyển linh khí này của yêu tộc mình vẫn chưa quen thuộc lắm”

Tân Trạm cau mày lắc đầu, quả nhiên cảm giác lấy được trên sách vẫn quá yếu, ai mà ngờ được, Yêu Hoàng chưởng này mình vô cùng thấu hiếu, nhưng khi phát huy lại bị mắc kẹt ở tầng căn bản nhất là vận chuyển linh khí này.

Thời gian sau đó, Tân Trạm khoanh chân ngồi trong phòng, bắt đầu dùng linh khí gợi ra khiếu huyệt của yêu tộc, không ngừng làm quen học thuộc.

Thời gian một đêm trôi qua rất nhanh, sáng sớm ngày hôm sau “Cậu Tần, cậu đã về rồi Nhìn thấy Tân Trạm ở trong phòng, Vũ Thiên Yết chẳng biết xuất hiện khi nào, mở miệng cười nói.

“Vũ Lão, nhìn ông có vẻ rất Trạm mở mắt ra, nhìn thấy Vũ Thiên Yết đôi mắt sưng đỏ, vẫn vện tơ máu, không khỏi sửng sốt.

“Mấy hôm nay tôi đi vào hoàng cung, tìm cách cho cậu vào tầng bốn, năm của thư viện, cuối cùng tôi thật sự tìm ra được biện pháp, tôi vốn còn đang lo cậu không có ở đây, vừa hay, cậu lập tức theo tôi vào cung đi, chỉ cần đưa khí thần thức của cậu vào ngọc bài này thì cậu có thể đi lên được cả tầng cao nhất”

Vũ Thiên Yết cười nói.

“Vậy làm phiền ông rồi.” Tân Trạm cười nói cảm ơn.

Thật ra học xong Yêu Hoàng chưởng thì nhu cầu học được công pháp đỉnh cao trong yêu tộc của Tân Trạm cũng đã giảm bớt rất nhiều, dù sao ham nhiều học không hết, học nhiều hơn nữa thì chỉ bằng luyện tập thật thông thạo mấy pháp thuật chủ yếu là được rồi Hơn nữa cũng chẳng biết vì sao, anh cảm thấy biểu hiện của Vũ Thiên Yết có hơi kỳ lạ, ngoại trừ vẻ uể oải bên ngoài thì dường như còn chất chứa tâm sự trong lòng gì đó.

Nhưng đối phương đã chạy đôn chạy đáo giúp mình mới lấy được cơ hội này, Tân Trạm cũng ngại từ chối.

Anh đứng dậy đi theo Mặc Vũ ra khỏi đây, đi băng qua rừng trúc thẳng về phía hoàng cung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK