• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Côn cảm thấy bản thân rất may mắn vì được làm việc dưới trướng Hồ đại sư. Hồ đại sư tuy là một cao quý luyện đan sư nhưng đối xử với mọi người rất hòa ái, chưa bao giờ quát mắng một bang chúng nào, thậm chí đôi lúc hắn cao hứng còn ban thưởng đan dược.

Bốn năm qua uy vọng của hắn trong bang ngày càng vững chắc, rất nhiều đệ tử nhờ đan dược từ hắn mà được cứu chữa kịp thời, không vì thương thế trì hoãn quá lâu mà dẫn đến hậu quả nặng nề,

Bản thân Triệu Côn cũng được Hồ đại sư cứu một mạng. Chẳng là trong một lần xảy ra xung đột với một thế lực khác, hắn bị người đả thương kinh mạch.

Đối với một bang chúng tầm thường như hắn thì điều này đồng nghĩa với tiên lộ chấm dứt. Tu tiên giới vốn dĩ vô tình, tu sĩ ai ai cũng đem lợi ích bản thân lên hàng đầu, càng có thực lực thì lòng tham và dục vọng càng lộ rõ, rơi mất một con kiến hôi như Triệu Côn cũng chẳng tạo thành gợn sóng gì.

Nhưng Hồ Thanh Sơn Hồ đại sư lại không ngại hao phí thời gian sử dụng linh lực bản thân dẫn đạo dược liệu chữa thương cho hắn từng chút một, trải qua năm tháng cuối cùng khôi phục thương thế cho hắn.

Dựa theo thuyết pháp của Hồ đại sư thì tình huống của Triệu Côn làm hắn nhớ lại một vị huynh đệ vì trọng thương không chữa kịp thời mà sau cùng phải ngậm ngùi từ bỏ trường sinh. Vì vậy nếu có thể giúp bang chúng kiên trì trên đường tu tiên thì hắn cũng không ngại bỏ phí tâm sức, coi như chút an ủi cho vị huynh đệ năm xưa cũng như bản thân hắn đi.

Hiện tại Triệu Côn liền xem Hồ Thanh Sơn như phụ mẫu tái thế, chân chính trở thành thiên lôi sai đâu đánh đó. Tình huống tương tự như hắn trong bang không phải là ít, vị luyện đan đại sư với tấm lòng bồ tát chính là hình ảnh khắc sâu trong tâm trí của mọi người.

Hôm nay Triệu Côn mang theo một giỏ yêu thú thịt và linh tửu đến cho Hồ đại sư. Sau khi phát động truyền âm phù không lâu thì thủ hộ trận pháp là cửa được khai mở, lộ ra một thanh niên với khuôn mặt bình thường, chính là Quỷ Khôi do Cổ Nguyên đang điều khiển.

Nhìn về người đến, Cổ Nguyên nở ra một nụ cười thân thiện. Bốn năm này hắn thu hoạch không tệ.

Bản thể Hắc Lân Xà tuy tu vi không tịnh tiến bao nhiêu nhưng cơ thể đã được cơ bản cải tạo, khí lực có gia tăng một khoảng so với khi xưa, phải biết rằng những linh dược mà hắn nuốt mặc dù nhiều nhưng chỉ là cấp thấp, so với cấp ba yêu thú thân thể thì có gia tăng đã là rất thần kỳ, chứng tỏ Tạo Hóa Kinh không phải thứ tầm thường.

Ba năm trước hắn đã tích đủ một ngàn năm trăm hạ phẩm linh thạch để mua một chiếc yêu thú đại rồi âm thầm đem tiểu hắc từ Hoành Đoạn sơn mạch đến bên cạnh mình, thiên phú thần thông của con hàng này có thể làm chân chạy rất hiệu quả. Nhờ linh hồn liên kết với Trần Lãng mà Cổ Nguyên sử dụng cơ thể Hồ Thanh Sơn cũng không hề bị bài xích.

Tiểu hôi và tiểu hầu đã thành công tiến lên yêu thú cấp hai, cùng với tiểu bạch đã hình thành một tiểu thế lực miễn cưỡng xem như đủ sức tự vệ, không cần phải trốn vùi trong hang như trước. Căn dặn bọn hắn chú ý an toàn, Cổ Nguyên mang theo một nửa tài phú tích lũy chạy về phường thị rồi tiến hành rao bán dần.

Bang chúng Phi Hổ Bang đã được hắn không ngừng xoát độ thiện cảm, đến bây giờ uy vọng của hắn chỉ đứng sau Giang Phi Hổ đi. Trưởng lão cao tầng cũng có không ích xưng huynh gọi đệ với hắn, một số tên tương đối lập dị cũng được hắn dán vào ấn tượng tốt.

Công lao lớn nhất thuộc về ma âm của Tố Linh. Nếu không nhờ nàng không ngừng âm thầm, ngày qua ngày chậm rãi tác động lên thần hồn của bọn hắn thì Cổ Nguyên dù có am hiểu làm người thế nào cũng không thể tăng cao uy vọng trong thời gian ngắn như vậy. Quá trình này rất chậm rãi nhưng mười phần chắc chắn, dù có người ngoài nhìn vào cũng thấy cực kỳ tự nhiên, không vì sự việc diễn ra quá đột ngột mà dẫn đến nghi ngờ. Thậm chí ngay cả Giang Phi Hổ trong bất tri bất giác cũng trở nên thiên vị cho Cổ Nguyên nhưng bản thân lại không hề nhận ra.

Triệu Côn tiến vào phòng, chắp tay cung kính lên tiếng:

- “Bang chủ ra lệnh cho tiểu nhân thông tri ngài chiều nay giờ thân đến nghị sự điện dự họp”

- “Bang chủ có nói vì việc gì không?”

- “Tiểu nhân không được biết nhưng có vẻ như liên quan đến việc thăm dò Hoành Đoạn sơn mạch.”

- “Hửm?”

- “Đại nhân bế quan lâu ngày nên có điều không rõ. Tháng trước một trong năm cứ điểm lớn cung cấp nguyên liệu cho Bạch Mã thành là Phúc Xuyên phường thị bỗng hứng chịu thú triều khiến tổn thất gần như toàn bộ tu sĩ. Bốn phường thị khác hoặc ít hoặc nhiều đều trúng phải tập kích. Chính vì việc này mà bá chủ Bạch Mã thành là Đỗ gia nổi trận lôi đình ra lệnh triệu tập tu sĩ tiến hành vây quét yêu thú. Tuy chúng ta Ba Lâm phường chỉ là tiểu tốt nhưng cũng nhận được công văn triệu tập, bang chúng thời gian gần đây đều đang liều mạng thu thập lá bài tẩy giữ mạng đề phòng phải xung quân.”

Nghe xong tin tức Cổ Nguyên liền ngây người, mở miệng hỏi:

- “Yêu thú tập kích chỉ ở Đỗ gia khu vực?”

- “Tiểu nhân cũng không rõ đầu đuôi nhưng ở các tiểu lâu xuất hiện thông tin rằng các thế lực giáp ranh với biên giới như Thiên Hỏa tông, Xích Nguyệt giáo… đều bị công kích.”

“Ta thảo, vài tháng mới ngồi xuống tập trung luyện dược một lần lại vô tình bỏ qua sự kiện trong đại như vậy”

Hắn so với các thế lực nhỏ này biết được càng nhiều, lúc này một cảm giác phấn khích bỗng xuất hiện. Có thể thời cơ trở người đã đến rồi. Các thế lực lớn nếu cũng biết vài động thái giữa Vân châu và yêu thú thì lúc này hẳn đang tập trung chú ý vào mọi động thái tại Hoành Đoạn sơn mạch đồng thời tập kết quân đội ứng biến, lực kiểm soát tại những nơi vắng vẻ như Ba Lâm phường thị hẳn sẽ giảm bớt.

Có khả năng cao là lệnh triệu tập lần này để tiễu trừ yêu thú chỉ là một cái cớ, bọn lãnh đạo tại Bạch Mã thành chỉ muốn tập trung càng nhiều tinh anh để đảm bảo phòng thủ cho bọn hắn, còn lại cấp thấp tu sĩ thì tự mà cầu phúc đi.

Đối với việc này Cổ Nguyên cũng không quá quan trọng, dù sao thần thông bảo mệnh hắn cũng có, chưa kể thời khắc mấu chốt có thể đổi phe nha, chỉ cần hành động cẩn thận chút thì sẽ không ra vấn đề.

Đại năng giao đấu, thánh nhân đánh cờ chắc chắn sẽ không quan tâm đến một con kiến hôi như hắn. Đối với việc này hắn cũng rất vui vẻ tiếp nhận, đánh đánh giết giết là không tốt, hắn càng thích âm thầm thẩm thấu.

Ngồi trong phòng chậm rãi ăn thịt uống rượu, Cổ Nguyên dùng thần thức lặng lẽ quét qua đường phố quan sát động thái của tu sĩ tại đây.

Không ngoài lời nói của Trần Côn, hắn có thể chứng kiến vẻ nặng nề trên khuôn mặt của những tu sĩ có chút thực lực. Những tu sĩ cấp thấp thì ngược lại nhẹ nhõm hơn, dù sao không phải bọn hắn bị triệu tập ra chiến trường nha.

Giờ thân đã tới, Cổ Nguyên được một tên bang chúng thông tri dẫn đường đến nghị sự đường.

Tại đây đã ngồi xuống tám tên cao tầng, trong đó có ba tên trúc cơ tu vi giao động từ trúc cơ một tầng đến trúc cơ ba tầng, lão giả từng đón tiếp hắn cũng trong số này tu vi là trúc cơ hai tầng. Hai vị còn lại là một nam tử trung niên khuôn mặt lạnh lùng có tu vi tối cao trúc cơ ba tầng, một thanh niên trạc tuổi Hồ Thanh Sơn tu vi trúc cơ một tầng. Năm tên luyện khí kỳ gồm bốn nam một nữ đều có tu vi luyện khí đỉnh phong, nhìn vẻ ngoài không giống kẻ lương thiện.

Cả bọn khi thấy Cổ Nguyên bước vào đều gật đầu chào hỏi. Cổ Nguyên cũng biết đây không phải lúc tán dóc, liền tìm một vị trí trống ngồi xuống chờ đợi Giang Phi Hổ đến.

Không bao lâu bang chủ của Phi Hổ Bang chậm rãi bước đến. Sau khi ngồi xuống chủ vị hắn mở miệng:

- “Ta tin tưởng mọi người cũng biết về lệnh triệu tập rồi a.” Sau khi thấy cả chín người đều gật đầu, hắn tiếp tục, “lần này Bạch Mã thành không cho phép chúng ta giữ lại, toàn bộ lực lượng trung kiên và tài nguyên đều phải được đưa đến địa điểm chỉ định. Bản thân ta cùng thủ lĩnh của các thế lực khác vừa diện kiến xứ giả từ Bạch Mã thành, đó là những gì ta được phân phó, những câu hỏi đặt ra đều bị từ chối trả lời. Các ngươi nghĩ thế nào?”

Nam tử trung niên mở miệng trước

- “Đại ca, ta nghĩ lần này đám khốn kiếp kia muốn đưa chúng ta làm pháo hôi. Địa đồ đóng quân hôm qua ta đã nhìn qua, tin tưởng chỉ cần không phải kẻ ngu đều nhận ra vị trí đó rất gần vòng ngoài của Hoành Đoạn sơn mạch, thậm chí so với Phúc Xuyên phường thị bị đồ sát còn gần hơn. Nếu yêu thú đánh tới thì chúng ta là người chịu trận, nếu có tiến quân thì chúng ta lại đi đầu, dữ nhiều lành ít a.”

Nam tử trung niên đã nói thay những người còn lại, cũng vì vấn đề này mà những người còn lại tâm trạng trở nên nặng nề. Rõ ràng thái độ của Bạch Mã thành đối với lần thú triều này cũng không bình thường.

Lúc này tên thanh niên nam tử cũng tiếp lời:

- “Không bằng chúng ta có thể cầu cứu Trường Nhạc bang. Hài nhi tin tưởng với nhiều năm hiếu kính như vậy cùng với uy tín của phụ thân chúng ta có thể cầu một đường sống.”

- “Ta đã mất liên lạc với bọn hắn từ vài ngày trước, bọn hắn hiện giờ ốc còn không mang nổi mình ốc, suốt ngày chỉ biết rút đầu tại trụ sở thì nào còn thời gian cho chúng ta.”

- “Vậy chẳng lẽ chỉ còn biết nhận mệnh sao?” Cổ Nguyên hỏi đến vấn đề mấu chốt. Khuôn mặt hắn bây giờ tràn đầy mệt mỏi và bất đắc dĩ.

Giang Phi Hổ nhìn về phía tên tân tấn trưởng lão như đang suy nghĩ cái gì rồi chậm rãi mở miệng:

- “Hồ trưởng lão không nên quá lo lắng, ta đã đạt được hiệp nghị với các thế lực khác rằng khi mở ra đại chiến sẽ chiếu ứng lẫn nhau, tin tưởng chỉ cần không quá bất cẩn thì cơ hội giữ mạng vẫn rất cao.”

“Ta tin ngươi mới có quỷ! Thằng nhãi này rõ ràng đang dấu cái gì, đám người các ngươi kẻ xướng người họa không phải là để chúng ta ngoan ngoãn nhận mệnh sao. Thỏ bị dồn đến gó tường còn biết cắn người, ta không tin các ngươi có thể ngồi chờ chết”

Nghĩ thế nhưng Cổ Nguyên vẫn phát huy ảnh đế kỹ năng đến cực hạn. Hắn nhìn Giang Phi Hổ thật lâu, đôi mắt chuyển dần từ ngờ vực, băn khoăn, oán trách rồi cuối cùng thành tuyệt vọng. Sau đó hắn liếc nhìn mọi người trong phòng một lần tựa như muốn nhìn đến cái gì, một lâu sau chậm rãi cuối đầu xuống.

Mọi người nhìn thấy Cổ Nguyên động tác cũng không đành lòng mà thở dài một tiếng. Tuổi tác hắn còn trẻ mà đã đạt được thành tựu mà phần lớn người cả đời cũng không đạt được: trúc cơ thành công, nhất phẩm luyện đan sư. Nếu không phải vì tạo hóa trêu người thì có lẽ tương lai hắn đã có thể bước ra một võ đài rộng lớn hơn đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK