Thời gian kế tiếp Trần Lãng và bốn con yêu thú bắt đầu ổn định chỗ ở mới. Hang động cũng khá rộng rãi, cùng lúc chứa Hắc Lân Xà và tiểu hầu, tiêu hôi cũng không thành vấn đề.
Tiểu hắc trái lại không chiếm tí không gian nào, nó trực tiếp đào một cái hố dưới đất rồi cuộn mình vào đó.
An trí tiểu bạch là khó xử nhất, nó không thể rời nguồn nước quá lâu mà lại không có bất kỳ nguồn nước nào gần hang động.
Trần Lãng từng nghĩ đến cách cũ là tạo vũng nước nhưng lập tức bác bỏ. Muốn tạo một cũng nước tại đây cũng không phải là khó, nhưng đất tại đây lại quá mềm xốp dẫn đến khả năng thẩm thấu cực tốt, nếu đổ đầy nước vào một cái hố thì toàn bộ nước sẽ biến mất trong vài phút.
Đang đau đầu thì im lặng đã lâu Tố Linh bỗng đưa ra giải pháp.
Trong đám khoáng thạch mà Trần Lãng thu thập có mười lăm viên khoáng thạch hiếm thấy gọi là Tinh Linh thạch. Loại đá này có một khả năng khá thú vị là chứa đựng năng lượng.
Không cần biết ngươi là nhân, yêu hay ma, không cần biết ngươi sử dụng linh lực, yêu khí hay ma khí, chỉ cần ngươi dẫn dắt năng lượng của mình vào Tinh Linh thạch thì năng lượng đó sẽ được tồn trữ trong viên đá này, lúc nào cần thiết có thể rút ra.
Ngoài ra ngươi cũng có thể dẫn dắt linh khí vào Tinh Linh thạch rồi sử dụng nó như linh thạch.
Lúc mới tìm thấy thứ này tất cả tu sĩ xung quanh khu vực đều sáng mắt lên, nhưng rất nhanh sau đó họ liền phát hiện thứ này cơ bản là gân gà.
Mặc dù thứ này có tác dụng thần dị, sức chứa tối đa của nó cũng chỉ ngang ngửa với một viên hạ phẩm linh thạch. Đồng thời, tuy thứ này có nhiều hình dạng không đồng nhất, thể tích và khối lượng của bọn chúng là như nhau, đồng nghĩa với việc không tồn tại một viên Tinh Linh thạch nào có sức chứa vượt trội so với phần còn lại, hay nói ngắn gọn là thứ này không hề có đẳng cấp cao hơn, sức chứa chỉ mãi mãi là vậy.
Một điều khác là thứ này có độ cứng thua xa linh thạch, mà linh thạch bị vỡ thì vẫn có thể dùng, còn thứ này nếu vỡ thì sẽ biến thành đá cuội.
Chính vì những nguyên nhân trên mà Tinh Linh thạch dần mất đi sự nổi tiếng, ngẫu nhiên được vài tán tu cấp thấp tìm thấy sử dụng như linh thạch hồi phục thể lực mang theo bên mình.
Tuy nhiên đối với tình huống hiện tại thứ này lại có đại tác dụng. Bằng cách dẫn linh khí từ linh mạch vào Tinh Linh thạch để sử dụng như linh thạch, Tố Linh có thể miễn cưỡng tạo ra một phiên bản siêu đơn giản của Nhược Thủy trận có thể tự tập hơi nước từ không khí khiến cho đất ở khu vực bốn mét trước hang động biến thành bùn nhão, từ đó tạo ra môi trường thích hợp cho tiểu bạch.
Khi bọn tiểu đệ đã nhắm mắt tu luyện Trần Lãng bèn dùng vài hỏn sỏi và nhánh cây phát họa đơn giản địa hình và yêu thú phân bố tại khu vực phụ cận, đồng thời cân nhắc về việc truyền luyện thể công pháp để gia tăng sức chiến đấu cho bọn tiểu đệ cũng như các bước tiếp theo để bắt đầu đánh chiếm các nơi, mở ra một con đường với các cứ điểm từ nơi này kéo dài tận đến khu vực ngoại vi của Hoành Đoạn sơn mạch.
Đối với hắn nhắm mắt tu luyện bây giờ đã không quan trọng, dù gì Hắc Lân Xà cũng không có yêu tu công pháp, cứ nhắm mắt thổ nạp cũng không tăng tu vi bao nhiêu.
Thật ra Trần Lãng cũng định đánh chủ ý lên một bộ yêu tu công pháp nhưng vấn đề là thực lực của hắn quá yếu a. Thế giới của yêu tộc tuy không có quá nhiều mưu ma chức quỷ, quy tắc ràng buộc nhưng cũng tàn khốc không kém thế giới của tu sĩ, thậm chí một số chuyện dơ bẩn còn được thực hiện giữa ban ngày.
Ví dụ rõ ràng nhất là yêu tu công pháp. Một dã thú khi trở thành yêu có ba con đường để thu thập công pháp cho riêng mình.
Cách thứ nhất là đạt được truyền thừa sau khi hóa yêu. Công pháp bọn hắn nhận được lúc này sẽ vô cùng hoàn chỉnh, có thể trực tiếp tu luyện đến đại đạo.
Tuy nhiên tỉ lệ công pháp xuất hiện khi hóa yêu vô cùng nhỏ bé. Chỉ có một vài chủng tộc với huyết mạch cường đại sau khi sinh ra hoặc những cá thể biến dị cường đại với vận khí không tệ mới có vài phần nắm chắc đạt được công pháp truyền thừa, nhấn mạnh là vài phần nắm chắc thôi.
Ngoài ra nếu một con yêu thú đánh bậy đánh bạ tu luyện đến mức phản tổ thì cũng được cơ hội thứ hai để lấy được truyền thừa, nhưng xác xuất nhận được cũng không khá hơn bao nhiêu.
Những yêu thú nhận được truyền thừa thì chắc chắn không phải vật trong ao, và rõ ràng là Hắc Lân Xà, tiểu hắc và tiểu bạch không nằm trong số này.
Cách thứ hai là gia nhập một tổ chức do yêu tộc hình thành. Vô số đại yêu sau khi tu luyện đến tầng thứ cao hơn cũng sáng tạo ra nhiều bộ công pháp thích hợp cho yêu tộc, số lượng và sự đa dạng không thua công pháp nhân loại.
Tuy nhiên để học được những công pháp này thì tiền đề là ngươi phải chấp nhận bị đánh lên linh hồn ấn ký hoặc một số biện pháp kiểm soát đặc biệt để cam đoan không phản bội.
Cách làm này của yêu tộc vô cùng trực tiếp so với tu sĩ, nhưng cũng vô cùng hiệu quả. Cứ nhìn ví dụ của Hắc Dực Bức Vương khi xưa là rõ, mặc dù hắn đang tìm chết nhưng đám thủ hạ hóa hình vẫn phải liều mạng xông theo.
Trần Lãng cực kỳ phản cảm cách làm này, đối với hắn biến một sinh vật có trí tuệ của riêng mình làm thành nô lệ là việc làm của bọn ma đạo, không bằng cầm thú. Chính vì thế hắn luôn đánh chết địch nhân vô luận hắn van xin thế nào rồi luyện thành khôi lỗi, vừa tiện lợi vừa phù hợp với chuẩn mực đạo đức của hắn.
Chưa kể số lượng yêu tộc hơn xa tu sĩ, đám yêu kia cũng mắt cao hơn đầu nên chỉ có yêu nào sở hữu thiên phú tốt mới được cân nhắc, thường thường yêu tộc thì quên đi.
Cách cuối cùng là mặc kệ đồng bạn phỉ nhổ, đầu quân cho nhân loại rồi tiếp nhận linh lực tẩy lễ, tu luyện nhân loại công pháp.
Tuy không rõ lắm về phương thức này nhưng dựa vào kinh nghiệm, hắn có thể cam đoan cái linh lực tẩy lễ này sẽ để lại di chứng, hoặc ít hoặc nhiều, cho yêu thú.
Để hình dung đơn giản thì việc đổi yêu khí thành linh lực cũng như cưỡng ép thay máu trong cơ thể bằng dầu ăn vậy, chắc chắn phải có hậu quả để lại, chỉ ăn thua ở chỗ phương thức thay ở mỗi môn phái sẽ khác nhau dẫ đến ảnh hưởng nặng nhẹ sẽ khác nhau thôi.
Điển hình như đám ma tộc ở Địa Châu, chuyển dùng ma khí xong suốt ngày điên diên khùng khùng.
Bởi vì tình hình yêu tộc như trên, đa số yêu tộc cần thời gian rất lâu để tăng tu vi.
Cứ nhắm mắt hấp thu linh khí hoặc nhật nguyệt tinh thần thì cơ bản tiêu tốn vài trăm năm để lên cấp cũng là bình thường. Xem chừng chưa thấy được đại đạo cũng ngạnh sinh tu luyện thành đống xương trắng đi.
Do đó linh thảo linh thực rất được yêu thú hoan nghênh. Dù sao ăn một miếng thịt chứa đầy linh khí cũng gia tăng tu vi nhanh hơn so với thổ nạp từng chút. Tuy vẫn nhắm mắt hấp thu bừa không hề theo lộ tuyến nhưng đã tốt hơn nhiều.
Và trong các loại thịt thì thịt tu sĩ khá là phổ biến. Không phải vì thịt bọn hắn là cao lương mỹ vị gì mà đơn giản do các yêu thú hoặc lớn hoặc nhỏ thường có địa bàn hoặc lãnh thổ, chỉ có bọn người này là chạy lung tung khắp nơi khiêu khích nên nhai đầu bọn hắn cũng là thiên kinh địa nghĩa nha.
Cái gì, ngươi nói thịt người có trọc khí, yêu thú ăn quá nhiều sẽ nổi điên rồi hóa nghiện, lung tung giết người? Cái đó cơ bản là người lớn hù dọa tiểu hài tử. Tại sao tu sĩ ăn thịt yêu thú lại không hóa điên rồi chạy lung tung giết yêu?
(Khụ, cái này phải xem xét lại)
Nhưng cơ bản thịt yêu thú so với thịt người cũng chẳng khác biệt mấy. Tuy cấu tạo của nhân loại khiến họ dễ dàng tu luyện và mở thần trí sớm hơn nhiều so với đa phần yêu loại, nhưng điều đó không khiến thịt người xuất hiện nguyền rủa như lời đồn.
Một số chủng tộc với thiên phú thậm chí còn mạnh hơn nhân tộc như long tộc, phượng tộc vừa sinh ra đã mở thần trí, có tu vi từ trúc cơ đến kim đan nhưng chưa có báo cáo nào cho thấy tu sĩ ăn thịt chúng xong thì nổi điên hay phát nghiện nha.
Thiên đạo tuần hoàn, đã có bản lĩnh ăn người khác thì cũng phải sẵn sàng tâm lý bị ăn lại, còn cái lời đồn thất thiệt kia chỉ đơn thuần là dát vàng lên mặt.
…
Sáng sớm ngày tiếp theo, Trần Lãng triệu tập bốn tên thủ hạ chuẩn bị cho chúng một vài môn luyện thể công pháp.
Những môn công pháp này tuy không thần kỳ như Huyền Nghuyên Hỗn Thiên nhưng thắng ở chỗ đơn giản và hiểu quả, đối với bon tiểu hôi chỉ mới yêu thú cấp một thì cực kỳ phù hợp.
Nhưng rất nhanh sau đó Trần Lãng lại nhận ra cách này không đơn giản như hắn nghĩ.
Vấn đề là thần trí của bốn tên thủ hạ vẫn chưa được mở hoàn toàn, hầu hết chiến đấu và sinh tồn là dựa vào bản năng, nên việc bảo chúng ghi nhớ là một điều cực khó.
Thế là Trần Lãng phải mất cả buổi sáng để dạy từng thao tác cho bọn chúng đồng thời giám sát tiến độ của từng con. Đây là một công việc mười phần nhàm chán đòi hỏi kiên trì rất nhiều.
Đến buổi chiều trong ngày đầu tiên của tháng thứ bảy, bốn tên tiểu yêu dưới ánh mắt mệt mỏi của Trần Lãng rốt cuộc tu luyện ra chút thành tựu.
Không hổ danh là yêu thú, tuy hơi ù lì chút nhưng cho mấy con hàng này tu luyện công pháp luyện thể thì không gì bằng, chỉ tốn một ít thời gian đã luyện ra môn đạo.
Trong thời gian này Trần Lãng cũng không dễ chịu, mỗi một giây phút hắn đều phải giám sát đám thủ hạ không cho chúng lười biến.
Còn vào những lúc bọn chúng được nghỉ ngơi tu luyện thì hắn phải chạy ra ngoài kiếm đồ ăn, đó là chưa kể do tu luyện luyện thể công pháp, sức ăn của đám này cũng tăng mạnh, khiến mỗi ngày Trần Lãng chỉ nghỉ ngơi được vài canh giờ.
Hắn cũng từng cầu viện nhưng hai tên bất lương trong nê hoàn cung trực tiếp xem hắn như vô hình khi hắn đòi trợ giúp.
Dù gì thì không phụ sự cố gắn của Trần Lãng, thực lực bốn tên thủ hạ bây giờ đâu chỉ tăng một chút.
Tiểu hầu bây giờ toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, chiều cao cũng tăng không ít, nếu đứng thẳng lên có thể cao gần ba mét rưỡi, toàn thân tỏa ra hung khí.
Tiểu hôi thì không thay đổi nhiều về ngoại hình ngoài việc cơ bắp càng thêm rắn chắc, nhưng khí tức của nó càng thêm nội liễm tựa như một thanh kiếm đang nằm trong vỏ.
Tiểu hắc thì lớn hơn một vòng, giáp xác càng thêm sáng bóng.
Khoa trương nhất là tiểu bạch, bởi vì điều kiện sống tốt hơn cộng với việc hấp thụ vô số huyết thịt (bao gồm Xích Huyết Hùng) đã đột phá lên yêu thú cấp hai, cơ thể tuy không to hơn chút nào nhưng nếu dùng toàn lực có thể đụng đổ một cây đại thụ, so với khi xưa chỉ cần một khúc gỗ cũng có thể đập choáng váng thì tiến bộ không chỉ một chút.
Trần Lãng rất hài lòng với kết quả này, mặc dù hắn hoàn toàn có thể chọn cách từ bỏ bốn tên này để thu nhận tiểu đệ mạnh hơn, nhưng sau này nếu mở rộng thế lực thì tay chân đáng tin để giữ tràng diện là rất cần thiết, hắn cũng đang bồi dưỡng tâm phúc a.
“Mọi việc đã ổn khỏa, giờ có thể bắt đầu kế hoạch thôi”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK