Khu vực giáp ranh với Hoành Đoạn sơn mạch có tồn tại một tòa thành lớn tên là Bạch Mã thành. Tuy quy mô và tiếng tăm không so được với Ô Sơn thành nhưng cũng tồn tại vô số giao dịch buôn bán mỗi ngày.
Nơi đây được cai trị bởi Đỗ gia, chính là một trong ngũ đại thế lực dưới trướng Ngự Thú Tông. Bởi địa vị đặc biệt của mình, Đỗ gia tại đây chẳng khác nào thổ hoàng đế.
Thẩm Hưng là bang chủ của Hắc Ngạc bang. Hắn làm người khiêm tốn lại biết điều, cộng với thực lực không tệ Trúc Cơ tầng tám, một thanh thượng phẩm pháp khí và mười hai đường Truy Phong đao nên trong thời gian ngắn đã đánh ra chút tiếng tăm trong Bạch Mã thành.
Hai ngày trước thuộc hạ của hắn thông báo phát hiện ra một gốc Chu quả ở khu vực tương đối sâu trong Hoành Đoạn sơn mạch.
Tuy bị lòng tham lấp đầy nhưng Thẩm Hưng vẫn rất cẩn thận phái đi ba tên hộ pháp gồm một Trúc cơ trung kỳ và hai Trúc cơ sơ kỳ, gần năm mươi tên bang chúng cùng tự thân cải trang áp trận để tránh bất trắc.
Tuy nhiên hiện tại bang chủ của Hắc Ngạc bang đã bị tháo thành bốn khúc phân biệt nằm trên đất đồng thời đang bị một con rắn thân đầy vết thương nuốt dần. Bang chúng của Thẩm Hưng cũng hóa thành xác chết bị gặm ăn bởi một đám yêu thú. Đúng là bọn Trần Lãng.
“Đúng là không phải đèn cạn dầu nha”
Vừa gặm ăn đối thủ, Trần Lãng vừa nghĩ về trận đấu vửa rồi
Chả là sau khi mai phục đám tu sĩ thứ bảy trong ngày, Trần Lãng từ kí ức của đám người biết được thông tin về Hắc Ngạc bang. Đây cũng vì lý do cẩn thận, mỗi khi săn giết một đám người Trần Lãng sẽ chừa lại vài tên sưu hồn để xem hậu trường bọn chúng, tránh va phải thiết bản.
Nhận ra cơ hội, hắn ngăn đám tiểu hôi giết chết những tên đang thoi thóp rồi tìm dược thảo sơ cứu cho bọn hắn. Coi như tu vi có thể không còn, tay chân có thể tàn tật nhưng cái mạng để truyền tin thì đảm bảo.
Tiếp đó, hắn lại rải xác đồng bạn bọn hắn xung quanh, chờ chúng tỉnh lại rồi nhờ Tố Linh sử dụng ma âm kết hợp với đám tiểu đệ hung thần ác sát duổi đến khiến cho bọn người không thể không bỏ chạy đồng thời biến đổi ký ức của chúng từ “bị yêu thú mai phục chết vô số” thành “phát hiện linh thảo bị đám yêu thú đuổi giết.”
Phải biết rằng ma âm của “Yêu cơ” Tố Linh chính là đại sát khí có tác dụng thậm chí với tu sĩ cùng giai chứ đừng nói tới vài tên Luyện khí kỳ bị trọng thương.
Khi có thông tin đám người Thẩm Hưng với số lượng tiến đến từ ngoại vi khu rừng hắn liền triệu tập đám Hoàng Kim Thử thiết lập một hố bẫy rồi cắm đầy gai nhọn, đồng thời phân phối Âm Ảnh Bức ẩn nấp mai phục tại phụ cận.
Quả nhiên không ngoài dự định, khi đám Thẩm Hưng tiến đến vị trí chỉ định thì Hoàng Kim Thử liền đào thêm một đường kích hoạt hố bẫy, nhất thời hơn ba mươi tên bang chúng rơi xuống hố, đội hình nhất thời loạn bước.
Trần Lãng và tiểu hắc cũng nắm lấy cơ hội xông ra giải quyết một tên trưởng lão tu vi Trúc cơ trung kỳ, theo sau là ngập trời diên bức.
Tiếp sau là cảnh tượng Trần Lãng độc đấu Thẩm Hưng và một tên Trúc cơ sơ kỳ. Tên trưởng lão còn lại liên hợp bang chúng đánh với Âm Ảnh Bức, tiểu hắc, tiểu hôi và tiểu hầu. Cả đám đánh loạn thành một đàn.
Sau khi Trần Lãng gồng mình chịu một đao để đánh chết tên Trúc cơ sơ kỳ thì tình hình bọn tiểu đệ bên kia cũng phân thắng bại.
Tên Trúc cơ bên kia đang quần nhau với bọn tiểu hắc thì bị Hoãng Kim Thử vương đào hố khiến hụt chân.
Chớp lấy cơ hội, Âm Ảnh Bức vương cùng tiểu hôi vung thiết côn (lượm từ một tên tu sĩ) phân biệt đánh tới khiến tên trưởng lão luốn cuống tay chân, nhất thời bị đánh chết. Phải biết tu vi của hai yêu cũng không tầm thường. Bốn tên thuộc hạ cũ của Trần Lãng trừ tiểu bạch đều vững chân ở yêu thú cấp một, chỉ cần cơ hội liền đột phá. Âm Ảnh Bức vương cũng giống với Hoàng Kim Thử vương, đều là yêu thú cấp hai.
(Hoàng Kim Thử vương tuy là yêu thú cấp hai nhưng sức chiến đấu rác rưởi gần như bằng không, chỉ mạnh hơn Cậu Vàng một chút. Đó là nguyên nhân tiểu hắc có thể rượt nó chạy)
Thấy người mình mang theo chết không sai biệt lắm, Thẩm Hưng chiến ý liền dập tắt hơn nửa, cắn răn lấy ra một viên Bạo Huyết đan nuốt xuống.
Bạo Huyết đan vó tác dụng khiến linh lực trong máu của tu sĩ sôi trào, khiến người phục dụng trong thời gian ngắn tăng thực lực. Sau khi dùng sẽ chịu nội thương, không có ít nhất vài tháng thì đừng mơ hồi phục hoàn toàn.
Sau khi đối thủ cắn thuốc thì Trần Lãng liền khổ không thể tả. Thẩm Hưng phát ra tu vi không thua Trúc cơ đỉnh phong, nghĩ cũng không nghĩ liền đao đao toàn lực muốn mở ra đường máu.
Đối với công kích đánh tới, Trần Lãng rất muốn chơi kỹ thuật cái gì dùng nhu thắng cương, cái gì quân tử cuối đầu nhất thời không phải tính hèn nhưng hắn cũng không thể thực tránh qua một bên nha, đành phải vận yêu khí rồi đưa thân ra cản đòn. Ân, cái này trong binh pháp miễn cưỡng coi là lấy bất biến ứng vạn biến đi.
Cũng may đám tiểu đệ kết thúc chiến đấu liền không ngồi cắn hạt dưa mà xông đến giúp đỡ. Đào hố, ném đá, đánh lén, không gì không làm, tất nhiên tiền đề vẫn lấy Trần Lãng làm bia đỡ đạn.
Tầm mười phút sau thì ảnh hưởng củ đan dược bắt đầu biến mất và Thẩm Hưng kết cục thế nào có thể nghĩ, đánh ca lâu như vậy ngươi chắc thoải mái lắm ha.
Trần Lãng hiện đang hồi phục, mỗi khi hắn nuốt một phần thịt thì Huyền Nguyên Hỗn Thiên pháp lại vận chuyển hấp thu khí huyết cộng với khí huyết tích trữ chữa trị vết thương cho hắn. Kết quả là thương thế trên lân giáp bằng mắt thường cũng có thể thấy đang chậm rãi khép lại, lân phiến bị tổn hại cũng bong ra rồi thay thế bởi lân phiến mới.
Sau khi ăn sạch toàn bộ xác chết, Trần Lãng ra lệnh cho đám chuột quay về hang, dù gì trời cũng đã về chiều (khoảng 5h), bản thân mang theo đám tiểu đệ tiến vào một hang động phụ cận để nghỉ ngơi.
Tuy hắn có Nguyên Anh thần thức nhưng đám còn lại không chịu nổi dày vò a.
Âm Ảnh Bức còn đỡ do bọn này Trần Lãng chỉ mới kêu ra để đối phó với nhân số của Thẩm Hưng, nhưng bốn tên tiểu hầu thì không tốt như vậy. Bọn chúng theo hắn chạy từ sáng đến chiều theo sau bởi ác chiến cũng không dễ dàng gì.
Cả bọn phải nắm chắc thời gian nghỉ ngơi khôi phục vì đêm tối sắp đến, khi Hoàng Kim Thử đang thu lưới và thay thế bởi Âm Ảnh Bức. Một vòng săn mới sắp bắt đầu.
…
Mặt trời đã hoàn toàn khuất bóng, đêm tối phủ một lớp áo đen huyền ảo lên toàn bộ cảnh sắc của khu rừng.
Rất ít tu sĩ lựa chọn qua đêm ở Hoành Đoạn sơn mạch vì đối với họ, khi bóng đêm đến, nơi này sẽ trở thành thiên hạ của yêu thú, là chân chính địa ngục. Cách nhìn này không sai, vì vô số yêu thú hoạt động về đêm sẽ sớm xuất hiện khi bóng tối che khuất tất cả.
Trong một hang động vô danh, Trần Lãng đang nhắm mắt dưỡng thần. Từng thông tin về vị trí con mồi được Âm Ảnh Bức vương truyền về não hải.
Giờ tý (12h đêm) đến, đám Trần Lãng đã nghỉ ngơi không sai biệt lắm bắt đầu xuất phát.
Khiếu Thiên Lang là kẻ thống trị chân chính dưới màn đêm. Trong khu vực của mình thì Khiếu Thiên Lang với số lượng áp đảo có thể đánh hạ đối thủ mạnh hơn chúng gấp trăm lần, ngay cả một trong những bá chủ của khu rừng là Xích Huyết Hùng cũng phải tránh đường đám sói này khi đêm đến. Nhưng hôm nay chúng có một vị khách không mời.
Đàn Khấp Huyết Lang này có tổng cộng ba con sói bao gồm con đầu đàn là yêu thú cấp hai, hai mươi con yêu thú cấp một và gần trăm con phổ thông sói. Nhưng hiện tại số lượng đó đang không ngừng giảm xuống.
Khấp Huyết Lang vương đã bị Trần Lãng phục kích dùng đuôi rắn đập vỡ đầu không thể chết lại. Hai con lang yêu cấp hai khác cũng bị hắn dùng phong nhận chém chết. Mặc dù yêu khí dùng thuật pháp của tu sĩ uy lực sẽ giảm đi nhiều lần nhưng đối với những phổ thông thuật pháp thì hiệu quả vẫn không sai biệt lắm.
Đáng thương hai chỉ lang yêu, ngoài vận dụng yêu khí toàn thân để chịu đòn thì không còn cách nào. Dù gì không phải yêu thú cấp hai nào cũng biết vận dụng yêu tộc thuật pháp. Với lại đầu óc bọn này cũng đơn giản chẳng nghĩ được chiến thuật ghê gớm gì, bị bẫy giết cũng là đương nhiên.
Thuận tiện dùng đuôi đập chết một con lang yêu đang nhào đến, Trần Lãng quan sát tình hình của bọn thuộc hạ.
Tiểu hầu hông treo hồ lô, vai mang một sợi dây đeo bảy cái túi trữ vật chẳng khác nào trưởng lão Cái Bang, đó là tổng tài sản sau các vụ chém giết.
Mười bước chân tính từ vị trí con khỉ này đứng chất mười mấy bộ xác sói, tay múa thiết côn tinh chuẩn đập vào những con sói nào vào trong khu vực công kích.
Tiểu hắc thì hoàn toàn hòa nhập vào màn đêm, chỉ dựa vào ánh trăng Trần Lãng với thị giác nhanh nhạy mới phát hiện ra đừng đốt chân đang di chuyển. Nơi nào tiểu hắc đi qua thì lang yêu chỉ kịp kêu thảm một cái rồi ngã gục.
Nếu không có thần thức ngoại phóng thì tiểu hắc trong đêm tối chẳng khác gì thần chết, gần như không thể phát hiện, mà kẻ phát hiện thì cũng quá muộn, chỉ còn một đường chết. Đó là chưa kể con hàng này còn có Liễm Tức thuật, khả nghĩ nếu nuôi nó đến yêu vương cấp độ thì Hợp thể tu sĩ không cẩn thận cũng bị chơi chết nha.
Tiểu hôi đang canh gác vòng ngoài đề phòng có yêu lang bỏ trốn. Phổ thông sối bỏ chạy con có thể cho chúng đường sống chứ yêu lang thì không may mắn vậy, dù gì cũng là nguồn thực phẩm quý giá.
Một hồi sau, chiến đấu kết thúc, tiểu hôi cũng lần lượt tha về mười bộ thi thể sói, hành động này coi như hoàn hảo, đám tiểu hôi cũng được chia vài cái xác, phần còn lại là Trần Lãng.
Nói thực săn giết nhân loại còn đỡ chứ săn giết yêu thú thế này bọn tiểu hôi rõ ràng bị thiệt không nhỏ.
Trước hết nói về săn tu sĩ, trừ xác chết Trần Lãng ăn những tên dẫn đầu còn lại đều thuộc về bốn tên thủ hạ (bao gồm tiểu bạch), linh thảo và đan dược tu luyện trong túi trữ vật sẽ được chi đều, chỉ có một số ít quý hiếm linh thảo, linh thạch, khoáng thạch và vật dụng linh tinh sẽ được Trần Lãng phân loại cất giữ bên người tiểu hầu.
Nhưng đối với săn yêu thú thì trừ đống thịt được phân cho bọn chúng thì không có gì khác nha. Một tu sĩ Luyện khí kỳ và một yêu thú cấp một về cơ bản ngoài khí huyết nhiều ít khác biệt thì chứa đựng linh lực trong cơ thể là tương đương, vì vậy để tăng tu vi thì ăn ba tu sĩ hoặc ba yêu thú cũng không có gì khác biệt.
Vấn đề bọn tiểu hôi gặp phải là sức chứa của bao tử. Không phải yêu nào cũng như Trần Lãng có Huyền Nguyên Hỗn Thiên cường hãn công pháp luyện thể công pháp để biến thành động không đáy. Phổ thông luyện thể công pháp tuy cũng gia tăng sức ăn nhưng là có giới hạn, ăn mãi cũng no. Và phần thừa lại về Trần Lãng.
Nghĩ kháng nghị? Gỡ được linh hồn ấn ký trước đi.
…
Cả nhóm chuẩn bị xuất phát tiến về mục tiêu thứ hai thì Cổ Nguyên mở miệng nhắc nhở (Khi nghỉ ngơi thì Tố Linh và Cổ Nguyên thường giúp Trần Lãng cảnh giác)
- “Phía đông hai trăm dặm có năm khí tức tu sĩ”
- “Tu vi thế nào?”
- “Ba Trúc cơ sơ kỳ, hai Trúc cơ trung kỳ”
- “Chắc chắn không có Kim đan?”
- “Đã kiểm tra lại, không hề có Kim đan giả trang” Tố Linh bỗng mở miệng
Lần này thì Trần Lãng liền kỳ quái. Cả hai người Cổ Nguyên và Tố Linh không phải là kẻ bất cẩn, nếu cả hai đã nói không có Kim đan thì chắc chắn không có, vậy chẳng lẽ đám này vào rừng ban đêm tìm chết?
Phải biết rằng lực lượng của năm tên tu sĩ tuy không phải yếu nhưng nếu gặp những tộc đàn lớn trong đêm thì cũng mất một lớp da, đó là chưa kể đánh giết lâu dài gây động tĩnh quá lớn cũng lôi kéo những yêu thú khác đến. Chỉ có Trần Lãng là không lo lắng vì hắn chọn mục tiêu ở địa điểm rất chính xác.
“Đi đêm chắc chắn có chuyện mờ ám. Không chừng lại là cơ duyên cho ta”
Nghĩ tới đây, Trần Lãng liền dẫn bốn tên tiểu đệ tạm tránh mặt chờ bọn hắn đi qua rồi theo dấu.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK