Mục lục
[Dịch] Dược Thần (Dị Giới Dược Thần)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từng đạo linh lực tam giai đê cấp dưới sự khống chế của Kiệt Sâm điên cuồng vận chuyển, một tia linh lực cường đại chạy dọc theo các bộ vị kinh mạch quanh thân thể Kiệt Sâm cải tạo máu, nội tạng, xương cốt của hắn. Mỗi một lần linh lực cải biến đi vào, thân thể Kiệt Sâm lại chậm rãi thay đổi.

Cũng không biết trải qua bao lâu…

- Hô…

Nguyên bản Kiệt Sâm đang ngồi nhắm mắt chợt thở mạnh ra một hơi, linh lực ba động trên người hắn kịch liệt. Kiệt Sâm đóng chặt hai mắt lại, thoáng cái một đạo tinh mang tĩnh lặng xẹt qua hai tròng mắt hắn.

Đứng lên, Kiệt Sâm hơi vặn vẹo cổ, nắm chặt hai tay, một cỗ linh lực cường đại hơn trước mấy lần chạm rãi lưu chuyển trong cơ thể. Cảm giác tràn ngập lực lượng nhanh chóng lan tràn ra.

- Rốt cục đã tiến giai trung cấp Linh sư rồi!

Kiệt Sâm thở ra một hơi, nhắm mắt lại, vẻ cường đại của Linh sư giống như hải dương trào ra, lấy thân thể Kiệt Sâm làm trung tâm lan ra bốn phía.

Toàn bộ gian phòng mấy chục thước không có bất kỳ động tĩnh nào thoát khỏi linh thức của Kiệt Sâm.

Cảm giác về nguyên tố trong thiên địa dường như cũng tăng mạnh không ít.

Đột nhiên, Kiệt Sâm mở hai mắt ra, hai tròng mắt xẹt qua vẻ mỉm cười, chậm rãi đi ra cửa, không một tiếng động mở cửa phòng ra.

Một thân thể có chút gầy yếu đang đứng trước cửa Kiệt Sâm, giống như một pho tượng không hề nhúc nhích, chỉ thủ vệ chỗ đó.

- Khắc Lôi Nhã, ngươi đứng đây làm gì vậy?

Kiệt Sâm cười nhẹ.

Thân thể gầy yếu kia nghe được thanh âm của Kiệt Sâm không khỏi xoay người lại, chính là tiểu nha đầu Khắc Lôi Nhã.

Thấy Kiệt Sâm dùng vẻ cười mà không cười nhìn mình, Khắc Lôi Nhã không khỏi khẩn trương:

- Thiếu gia, ta… vừa rồi ta mới đến thấy ngươi đang tu luyện, sợ quấy rầy cho nên đứng ở bên ngoài.

Đến đây, dường như Khắc Lôi Nhã cảm thấy có gì đó, lập tức ủy khuất nói:

- Thiếu gia, không phải Khắc Lôi Nhã đứng đây làm quấy rối tới quá trình tu luyện của ngươi chứ, Khắc Lôi Nhã sai rồi.. ta, ta đi lập tức đây, thiếu gia đừng nên tức giận a.

- Ha ha!

Thấy dáng vẻ khẩn trương của Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm không khỏi cười to nói:

- Không có gì, ngươi đừng tự dọa chính mình, cảm tạ ngươi, Khắc Lôi Nhã!

- Đây.. Khắc Lôi Nhã là thị nữ của thiếu gia, đây là việc Khắc Lôi Nhã phải làm!

Khắc Lôi Nhã liên tục xua tay, đồng thời lén mắt nhìn Kiệt Sâm, phát hiện thiếu gia có vẻ không giận chính mình. Lúc này mới âm thầm thở ra một hơi, thả một tảng đá nặng trong lòng xuống.

Nếu như bởi vì chính mình đứng ở đây quấy rối thiếu gia tu luyện, vậy Khắc Lôi Nhã có tội rồi.

- Kiệt Sâm!

Đúng lúc này, Ngả Lệ Ti từ xa đi tới, thấy Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, trong lòng hiện lên chút nghi ngờ.

- Ngả Lệ Ti, có việc gì vậy?

- Ha ha, Kiệt Sâm, hôm nay trời khá đẹp, đi tới vương thành Đông Thăng vương quốc lâu như vậy, ngươi còn chưa đi ra ngoài bao giờ sao. Vừa lúc ta muốn đi mua thứ gì đó, không bằng ngươi đi mua sắm cùng ta chứ?

Ngả Lệ Ti giả vờ tùy ý nói.

- Đây…

Kiệt Sâm vừa định cự tuyệt, không chờ hắn nói, một hộ vệ từ xa đã đi tới, quay sang Kiệt Sâm và Ngả Lệ Ti thi lễ:

- Kiệt Sâm đại sư, Đông Thăng vương quốc La Bá Tỳ đại sư đến đây bái phỏng, hiện giờ đang trong phòng khách nói chuyện cùng Lỗ Đạo Phu đại sư, Lỗ Đạo Phu đại sư bảo ta tới đây thông báo cho ngài.

Kiệt Sâm bất đắc dĩ cười xin lỗi với Ngả Lệ Ti.

- Tên La Bá Tỳ đại sư chết tiệt này, sớm không đến muộn không đến, hết lần này tới lần khác lại đến vào lúc này!

Ngả Lệ Ti không khỏi phiền muộn mắng một câu, đột nhiên thấy Khắc Lôi Nhã ở bên cạnh, tâm niệm khẽ động nói:

- Khắc Lôi Nhã, nếu không ngươi đi dạo phố cùng ta đi ?

- Này, không được, không được, ta còn phải quét tước phòng cho thiếu gia, hơn nữa vạn nhất thiếu gia có chuyện gì cần nhờ ta, Khắc Lôi Nhã sẽ không ở bên cạnh kịp!

Khắc Lôi Nhã nhất thời xua tay liên tục.

- Không có việc gì cả, chút việc quét tước ấy sẽ có người hầu đến làm, khó có một lần đi đến Đông Dị vương quốc, sao còn không ra ngoài?

Ngả Lệ Ti một mặt nói với Khắc Lôi Nhã, một mặt nhìn sang Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm lộ dáng vẻ tươi cười nhàn nhạt, quay sang Khắc Lôi Nhã nói:

- Ngả Lệ Ti nói không sai, Khắc Lôi Nhã, ngươi cùng nàng ra ngoài mua sắm đi.

- Thế nhưng thiếu gia…

Khắc Lôi Nhã có chút tâm động, sau lại do dự như cũ. Đối với nữ hài như nàng mà nói, đi dạo phó là chuyện tình cực kỳ mê người, thế nhưng Khắc Lôi Nhã lo lắng nhất chính là nếu thiếu gia cần gì tìm mình, nếu chính mình không ở đây…

- Được rồi, quyết định như vậy đi.

Kiệt Sâm khoát tay áo, quay sang Ngả Lệ Ti dặn dò:

- Ngả Lệ Ti, Khắc Lôi Nhã không biết cái gì, ngươi giúp ta chiếu cố nàng cho tốt.

Ngả Lệ Ti gật đầu nói:

- Ngươi yên tâm đi!

Kiệt Sâm xoay người đi theo hộ vệ tới vị trí phòng khách, chỉ trong chốc lát liền biến mất trước mặt Ngả Lệ Ti.

- Được rồi, Khắc Lôi Nhã, chúng ta đi thôi.

Ngả Lệ Ti lộ dáng vẻ tươi cười trên khuôn mặt.

- Ngươi chờ một chút!

Khắc Lôi Nhã vội vã đi vào trong phòng, lúc đi ra, bên trên bàn tay nhỏ bé nắm thêm một cái túi nho nhỏ.

Khắc Lôi Nhã đi theo phía sau Ngả Lệ Ti, hai người hướng về bên ngoài trang viên.

Đông Dị vương quốc là một trong ngũ đại cường quốc của chư quốc Tây Bắc, các phố lớn nhỏ của Tạp Mai Lạp đều cực kỳ to và phồn vinh, bởi vì vị trí của Đông Dị vương quốc là nguyên nhân, tốt hơn rất nhiều so với vương thành Khoa Nhĩ Đốn của Áo Lan Đa vương quốc.

Lần này ở Linh Dược sư đại hội, Đông Dị vương quốc an bài mấy phủ đệ của các đại cường quốc ở các vị trí khác nhau. Điểm tương đồng duy nhất chính là những phủ đệ này đều ở gần đoạn đường Tạp Mai Lạp. Nếu như các đoàn đại biểu của các vương quốc muốn ra ngoài dạo phố, chỉ cần đi không xa sẽ tới được đoạn dường Tạp Mai Lạp phồn hoa nhất.

Bởi vậy có thể thấy được dụng tâm an bài của Đông Dị vương quốc trong Linh Dược sư đại hội.

Về phần phủ đệ của một ít tiểu quốc, đó là một khu vực tập kết chung, vị trí cũng kém hơn ngũ đại cường quốc rất nhiều.

Chỉ là mặc dù phủ đệ của bọn Kiệt Sâm cách trung tâm vương thành không xa nhưng khi đám người Ngả Lệ Ti xuất hành đều có xe ngựa riêng. Ngả Lệ Ti khu sử, mà tiêu chí trên xe ngựa cũng có khắc ký hiệu của Đông Dị vương quốc, đại biểu cho đây là xe ngựa chuyên dụng của vương quốc khác.

Nếu như chỉ là thành viên đoàn đại biểu xuất hành, như vậy chỉ cần Đông Dị vương quốc an bài hai gã hộ vệ đi theo là được. Đây là để phòng ngừa một ít quý tộc vương thành không nhận ra thành viên của đoàn đại biểu, vạn nhất xảy ra xung đột rất dễ tạo ra phiền phức không đáng có giữa hai vương quốc.

Thế nhưng Ngả Lệ Ti thân là công chúa Áo Lan Đa vương quốc, thân phận tự nhiên không đồng nhất, tuy rằng nàng cũng không muốn có người đi theo. Thế nhưng thân phận nàng rất đặc thù, ngoại trừ hộ vệ của Đông Dị vương quốc ra, hộ vệ đội của Áo Lan Đa vương quốc cũng phái theo hai gã hộ vệ thực lực mạnh đi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK