Mục lục
[Dịch] Dược Thần (Dị Giới Dược Thần)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trung niên nhân lộ ra tia tươi cười ý vị thâm trường:

- Tình huống của Thải Hồng Tháp chúng ta tổng bộ không phải không biết, hôm nay đã triệu hồi Mạt Kỳ Tạp hội trưởng trở về, phái một hội trưởng mới đến, tuy Kiệt Sâm còn chưa tới nhưng theo ta nghĩ địa vị của Kiệt Sâm phải cao hơn Mạt Kỳ Tạp hội trưởng, ở phương diện khác cũng sẽ không yếu hơn Mạt Kỳ Tạp hội trưởng!

Đôi mắt Đạt La Đặc cùng Ai Nhĩ Bá Tháp đều phát sáng.

- Nhưng đây cũng chỉ là suy đoán của ta…

Lỗ Nhĩ Tư lạnh nhạt nói:

- Bất kể như thế nào, chúng ta chỉ cần làm tốt bổn phận của mình, về phần Bác Nhĩ Đinh gia tộc muốn quyền khống chế Âm Ảnh sơn cốc sao?

- Hừ, có thể! Nhưng bọn hắn tốt nhất chuẩn bị đổ máu đi!

- Phải, chúng ta lập tức tăng thêm nhân thủ thủ hộ Âm Ảnh sơn cốc, Bác Nhĩ Đinh gia tộc nếu dám mạnh bạo cướp đoạt, thì chuẩn bị cắn cho miệng đầy máu tươi ah!

Lão giả áo vàng hừ lạnh nói.

- Đông…đông…đông…

Đúng lúc này, thanh âm tiếng đập cửa dồn dập vang lên.

- Chuyện gì xảy ra? Không phải ta đã nói đừng cho người đến quấy rầy sao? Chẳng lẽ Bác Nhĩ Đinh gia tộc lại có hành động gì?

Trong phòng, trung niên nhân nhướng mày, trong lòng nghi hoặc mở miệng hô:

- Vào đi!

Cửa phòng liền mở ra, một người phục vụ ngoài đại sảnh đi vào, cung kính lên tiếng nói:

- Ba vị chủ quản đại nhân, có một thanh niên cầm lệnh bài của tổng bộ muốn gặp các ngươi…

- Một thanh niên cầm lệnh bài tổng bộ?

Ba người Lỗ Nhĩ Tư vội vàng nhìn nhau, trong mắt hiện lên thần thái khó hiểu, cả ba người đồng thời đều nghĩ tới một loại khả năng.

- Nhanh, người nọ đâu? Mau dẫn chúng ta đi gặp hắn!

Ba người đều vội vàng đứng dậy lên tiếng nói.

- Không cần phiền phức như vậy, ta đã đến rồi!

Một thanh âm lạnh nhạt vang lên ngoài cửa, ngay lập tức một thân ảnh từ bên ngoài chậm rãi đi vào.

Khi ba người Lỗ Nhĩ Tư nhìn thấy gương mặt của người kia, đều không khỏi sững sờ, ngay lập tức như nghĩ tới điều gì, Lỗ Nhĩ Tư nói với người phục vụ đứng bên cạnh:

- Ngươi lui ra đi!

- Dạ!

Người phục vụ cung kính lên tiếng, thối lui ra ngoài đóng lại cửa phòng.

- Xin hỏi các hạ là?

Đợi người phục vụ rời đi, ba người Lỗ Nhĩ Tư nhìn qua Kiệt Sâm lên tiếng hỏi.

- Như thế nào? Không biết ta là ai sao?

Kiệt Sâm từ trong không gian giới chỉ lấy ra điều lệnh, sau đó tay trái run lên, điều lệnh như có bàn tay nâng lên đưa tới trước mặt ba người Lỗ Nhĩ Tư.

- Đây là…

Mặc dù đã sớm có chuẩn bị đối với thân phận của Kiệt Sâm, nhưng khi ba người nhìn thấy điều lệnh vẫn có chút kinh hãi.

- Linh Dược Sư Tháp, Linh Dược Sư công hội Luân Đa hành tỉnh Tái Luân đế quốc, chủ quản Lỗ Nhĩ Tư, Đạt La Đặc, Ai Nhĩ Bá Tháp bái kiến hội trưởng đại nhân!

Ba người liền cung kính lên tiếng với Kiệt Sâm.

- Đừng khách khí, mọi người cứ tùy ý, ngồi đi!

Kiệt Sâm lên tiếng, sau đó trực tiếp ngồi xuống ghế chủ vị trong phòng.

Ba người Lỗ Nhĩ Tư liếc nhau, ngay lập tức đều ngồi xuống ghế dưới tay Kiệt Sâm, nhưng đôi mắt nhìn Kiệt Sâm lại có vẻ giật mình.

Cho dù bọn họ đã nghĩ tới rất nhiều khả năng với vị hội trưởng mới sắp tới, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ đến hội trưởng mới là một thanh niên trẻ tuổi như vậy đảm nhiệm, làm nỗi lòng chờ mong của họ lập tức hạ thấp tận đáy cốc.

Bọn họ thế nào cũng không nghĩ đến Mạt Kỳ Tạp hội trưởng bị triệu hồi, hội trưởng mới được điều nhiệm lại là một thanh niên chỉ chừng hai mươi tuổi.

Nếu không phải ba người bọn họ là ba đại chủ quản Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh, hiểu tinh tường về điều lệnh của Linh Dược Sư Tháp, hơn nữa trong điều lệnh vốn không cách nào làm giả, cho dù có rơi vào trong tay người khác nếu không phải chính người được điều nhiệm thì cũng không cách nào mở ra, bọn họ cơ hồ đều đã hoài nghi trước mặt họ có phải là tên tiểu tử nào đó tới giả mạo lừa gạt hay không.

Thật sự là do Kiệt Sâm quá mức trẻ tuổi, bọn họ cũng biết rõ Kiệt Sâm còn trẻ tuổi như vậy mà đã có thể đảm nhiệm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh, chắc hẳn có địa vị cực cao trong Linh Dược Sư Tháp, nói không chừng còn là đệ tử hay hậu đại của một nhân vật thực quyền nào đó, nhân vật như vậy nếu đưa tới một ít hành tỉnh yên ổn có lẽ sẽ không có vấn đề gì, nhưng tình huống tại Luân Đa hành tỉnh thật sự quá mức đặc thù, ba người Lỗ Nhĩ Tư đang cần một vị hội trưởng có thực lực lại phải cường thế đến trấn thủ, nếu không ở tại Luân Đa hành tỉnh hỗn loạn hiện tại rất dễ dàng bị người trục xuất ra ngoài.

Nhưng hôm nay nhìn thấy Kiệt Sâm còn trẻ tuổi như vậy, kỳ vọng trong lòng ba người thoáng chốc đều vỡ tan.

Đặc biệt khi bọn họ cảm nhận được Kiệt Sâm chỉ mới đạt tới cấp bậc hoàng linh sư thất giai cao cấp, nỗi thất vọng trong lòng càng không cách nào che giấu.

Mạt Kỳ Tạp hội trưởng dù nói thế nào cũng là đế linh sư bát giai đê cấp, ở nơi này dù sao lời nói vẫn còn có chút trọng lượng, nhưng để một hoàng linh sư thất giai cao cấp đến đảm nhiệm chức hội trưởng, chỉ sợ mấy thế lực lớn tại Ngọc Linh Thành sẽ không còn xem Thải Hồng Tháp vào trong mắt nữa.

Chẳng lẽ tổng bộ thật sự muốn buông tha cho Luân Đa hành tỉnh hay sao?

Trong lúc nhất thời nội tâm mấy người Lỗ Nhĩ Tư như sóng gió ba đào, đủ loại ý nghĩ không ngừng lưu chuyển, rất nhiều tư vị cuồn cuộn tràn đến không cách nào bình tĩnh.

- Kiệt Sâm đại nhân, không biết đại nhân đến Luân Đa hành tỉnh lúc nào, chúng tôi không kịp nghênh đón từ xa, thật sự là quá thất lễ…

Nhưng rất nhanh ba người đều thu liễm tâm tình, mặc kệ trong lòng bọn họ thất lạc ra sao, Kiệt Sâm sau này vẫn là người lãnh đạo trực tiếp của họ, tư thái tất yếu vẫn phải làm.

Hơn nữa người trẻ tuổi thường có tính nóng nảy, thân ở địa vị cao, tính cách cũng sẽ có chút cuồng ngạo, Kiệt Sâm là hội trưởng, có tư cách trực tiếp xử tội chủ quản, bọn họ cũng không hiểu rõ tính tình của hắn, chỉ sợ trong lúc vô tình đắc tội hắn, Kiệt Sâm giận dữ bãi miễn bọn họ thì không còn chỗ nào để kêu oan.

- Ha ha, ba vị không cần phải khách khí, ta cũng chỉ vừa mới đến, đã trực tiếp tới đây!

Cảm nhận được biểu lộ kinh ngạc cùng ánh mắt có chút tâm thần bất định của ba người, Kiệt Sâm tự nhiên hiểu rõ nội tâm ba người đang nghĩ gì, nhưng hắn cũng không hề tỏ vẻ, chỉ cười thản nhiên nói.

Ba chủ quản kia, Kiệt Sâm chỉ cần liếc mắt đã nhìn ra đều có cấp bậc hoàng linh sư thất giai cao cấp, ở trong Linh Dược Sư Tháp, ngay cả trưởng lão hay điện chủ Kiệt Sâm còn thường xuyên gặp mặt, hiện tại nhìn ba người Lỗ Nhĩ Tư, Kiệt Sâm càng thêm bình thản tùy ý nhiều hơn.

Trải qua vài phút trò chuyện, vẻ tùy ý của Kiệt Sâm làm ba vị chủ quản cũng không còn tâm lý lo lắng thấp thỏm trong lòng.

Xem ra…

Kiệt Sâm này tuy còn trẻ tuổi, hơn nữa bản thân ở địa vị cao, nhưng không có khí thế cuồng ngạo, ở phương diện này làm trong lòng ba vị chủ quản khẽ thở phào một hơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK