Mục lục
[Dịch] Dược Thần (Dị Giới Dược Thần)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm đó trong cuộc thí luyện thiên tài, Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Mạc Ni Tạp vừa gặp nhau đã phát sinh tình cảm, nhưng bởi vì luôn ở trong hoàn cảnh nguy cơ nên song phương cũng không có tâm tình nghĩ tới tư tình nhi nữ, mấy năm nay đại lục được yên ổn một chút, Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Mạc Ni Tạp ở trong Linh Dược Sư Tháp tu luyện gần gũi, nên phát sinh không ít hảo cảm, chuyện này đều được mọi người nhìn thấy trong mắt.

- Ha ha, đúng vậy đúng vậy, Tạp Tắc Nỗ Tư, chừng nào ngươi mới cầu hôn với Mạc Ni Tạp đây?

Lại có người cười vang hỏi thăm.

- Việc này…

Vừa mới tấn thăng thần cấp còn đang vô cùng hưng phấn, Tạp Tắc Nỗ Tư nghe hỏi sắc mặt đột nhiên đỏ lên, mà Mạc Ni Tạp cũng xấu hổ ẩn núp sau lưng sư phụ Lôi Âu Na của nàng.

- Tốt rồi tốt rồi, mọi người đừng có giễu cợt hai tiểu bối nữa.

Sốt ruột bảo hộ ái đồ, trên mặt Lôi Âu Na tràn đầy dáng tươi cười lên tiếng.

- Cái gì gọi là giễu cợt chứ, chúng ta chỉ là không chờ đợi được thật muốn uống rượu mừng đâu.

Ai Đức Mễ Tư cũng xen vào gom náo nhiệt.

- Đúng rồi đó, ai nha mọi người xem đi, mặt của Tạp Tắc Nỗ Tư vậy mà cũng đỏ lên, bây giờ ta mới biết nguyên lai thần cấp cường giả cũng biết xấu hổ.

Tạp Tư Ốc Nhĩ cũng lên tiếng trêu chọc.

- Ha ha…

Nghe được lời này của Tạp Tư Ốc Nhĩ, mọi người đều cười vang ha hả.

- Tạp Tắc Nỗ Tư, ngươi cũng không còn nhỏ đâu, tới thời điểm nên cân nhắc hôn nhân rồi.

Đúng lúc này Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ chợt cười tủm tỉm lên tiếng.

Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Mạc Ni Tạp kết giao, hắn vẫn nhìn thấy trong mắt, sâu trong nội tâm cũng thập phần đồng ý.

Mọi người có mặt đều yên tĩnh trở lại, mỉm cười nhìn qua Tạp Tắc Nỗ Tư.

Mà Mạc Ni Tạp trốn sau lưng Lôi Âu Na cũng thẹn thùng thò đầu ra, nhìn qua Tạp Tắc Nỗ Tư, tận sâu trong ánh mắt tràn đầy vẻ chờ đợi.

Cảm thụ được ánh mắt mọi người, Tạp Tắc Nỗ Tư lập tức bay tới trước người Mạc Ni Tạp, nắm lấy tay nàng.

- Mạc Ni Tạp…

Ánh mắt Tạp Tắc Nỗ Tư thật nhu tình nhìn đối phương:

- Muội cũng biết, ta thích muội!

Sắc mặt Mạc Ni Tạp liền đỏ bừng.

- Ác…

Nhóm người Ai Đức Mễ Tư liền ồn ào kêu lên.

- Nhưng mà…

Tạp Tắc Nỗ Tư ngưng trọng nhìn Mạc Ni Tạp nói:

- Nhưng hiện tại ta vẫn chưa thể cầu hôn với muội.

Lời này vừa thốt ra, hiện trường đang ồn ào chợt yên tĩnh trở lại, mọi người đều khó thể tin nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư, mà thân thể Mạc Ni Tạp bởi vì thẹn thùng đang cúi thấp đầu lại ngẩng phắt lên, nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư không dời mắt.

- Mạc Ni Tạp, muội cũng biết mạng của ta là do Kiệt Sâm cứu sống, toàn bộ những gì ta có đều là Kiệt Sâm cho ta, cho nên từ thật lâu trước kia ta đã hạ quyết tâm trong lòng, sau khi báo thù xong cho gia tộc mạng của ta là của Kiệt Sâm.

- Hiện tại Kiệt Sâm không có ở đây, cho nên ta chưa thể cầu hôn với muội, bởi vì cuộc hôn nhân của chúng ta không thể không có hắn tham gia, chờ sau khi hắn trở về ta sẽ ở trước mặt hắn cùng sư phụ của muội cầu hôn với muội, thỉnh cầu muội gả cho ta!

Tạp Tắc Nỗ Tư nhìn Mạc Ni Tạp thâm tình lên tiếng.

- Ân!

Mạc Ni Tạp dựa vào lồng ngực Tạp Tắc Nỗ Tư, nước mắt không tự chủ được khẽ lăn xuống má.

- Tên gia hỏa Kiệt Sâm kia, đã mấy năm rồi không biết đang làm gì mà chưa chịu về…

Tất cả mọi người đều không nhịn được nhìn về hướng tây đại lục chỗ Linh Thú sơn mạch, trong miệng thì thầm.

Về chuyện của vị diện chi tâm, vì không muốn để nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ quá lo lắng nên Kiệt Sâm cũng không giải thích với mọi người, chỉ nói mình ở lại Linh Thú sơn mạch tu luyện, cũng làm trong lòng mọi người vẫn luôn tràn đầy nghi hoặc.

- Linh Thú sơn mạch, Kiệt Sâm, những năm này ngươi vẫn ở chung với Khắc Lôi Nhã sao?

Không biết vì sao Lam Nguyệt Cổ Sâm cảm thấy trong lòng nhói đau, nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Mạc Ni Tạp đang ôm lấy nhau, ánh mắt cô đơn của Lam Nguyệt Cổ Sâm càng có chút ngây ngốc.

Bởi vì Tạp Tắc Nỗ Tư thành thần, trong Linh Dược Sư Tháp liền mở tiệc chúc mừng, toàn bộ đệ tử đều liên hoan suốt một ngày, tới tận đêm khuya mới kết thúc buổi tiệc, những ngày sau tiếp tục trở về bình tĩnh.

Thời gian như nước chảy lặng lẽ chảy qua, trong nháy mắt thêm nửa năm thời gian đi qua.

Hỗn Loạn Lĩnh, trên phiến bình nguyên bên ngoài Hỗn Loạn Thành.

- Oanh long long…

Thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, thần uy mênh mông hàng lâm, vô tận thổ hệ nguyên tố như nước thủy triều cuồn cuộn đem cả thiên không đều bao phủ.

Bên trong thổ hệ thần lực mênh mông, một nam tử mặc trường bào màu nâu vàng đang phiêu phù bên trong, thân thể đang không ngừng lột xác.

Ở bên ngoài thần uy vô tận bao trùm, ba đạo thân ảnh tản ra khí tức khủng bố đang đứng ngạo nghễ giữa thiên không, mang theo dáng tươi cười trên mặt.

- Lạc Khố Tư, sau một tháng ngươi thành thần đã đến lượt đại sư huynh của ngươi cũng đã thành thần.

Nam tử mặc trường bào màu vàng, lưng đeo kim sắc cự kiếm cười nhẹ lên tiếng.

- Dạ phải, nếu có sư phụ ở đây thật quá tốt, có thể chứng kiến chúng ta thành thần, chắc hẳn là vô cùng vui vẻ.

Vẻ mặt Lạc Khố Ân tươi cười rạng rỡ:

- Lần trước gặp được sư phụ đã qua năm năm, hơn nữa sư phụ chỉ ở Hỗn Loạn Lĩnh được một ngày cũng đã rời đi.

- Mấy năm nay Kiệt Sâm vẫn ở trong Linh Thú sơn mạch, chắc chắn là có chuyện trọng yếu cần phải làm, ta biết rõ trọng trách đặt trên người nó thật sự là quá nặng!

Lôi Nặc thở dài lên tiếng.

Bản thân là người thừa kế của Thí Thần Nạp Địch Mỗ, Lôi Nặc có thể trao đổi cùng thủ hộ giả Phỉ Nhĩ Tư của Kim Thông Điện, biết được nội tình còn nhiều hơn Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ bọn họ không ít.

- Lôi Nặc, huynh yên tâm đi, muội tin tưởng mặc kệ có chuyện gì Kiệt Sâm chắc chắn sẽ hoàn thành thật hoàn mỹ.

Ở bên cạnh Vưu Lợi Á nhìn qua Lôi Nặc, tay trái nắm chặt tay phải của hắn.

- Đúng vậy, những năm gần đây Kiệt Sâm chưa từng làm chúng ta thất vọng qua, ta chỉ thật lo lắng trọng trách đặt trên người nó thật sự quá nặng nề, nhưng hiện tại chúng ta đều đã thành thần, hi vọng chúng ta có thể giúp nó giảm bớt gánh nặng kia.

Lôi Nặc lắc đầu lên tiếng.

Tuy trong ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ bất đắc dĩ, nhưng trong thanh âm lại mang theo vẻ vô cùng kiên quyết.

Cùng lúc đó trong Linh Thú sơn mạch, ngay trước không gian thần bí.

Kiệt Sâm nhìn qua đại lượng ngũ sắc quang tuyến phía trước, trong mắt mang theo tia kích động.

Ở trước mặt của hắn đại lượng ngũ sắc quang tuyến không ngừng quanh quẩn, hợp thành từng bức hình ảnh vô cùng phức tạp mà rung động.

- Rốt cục có thể thấy rõ được không ít kết cấu của ngũ sắc quang tuyến rồi.

Khóe môi Kiệt Sâm thì thầm, thần sắc có vẻ kích động.

Trong vòng nửa năm nay, Kiệt Sâm không ngừng tìm hiểu tứ phẩm trận pháp, trong không gian trận pháp theo giảng giải của Thiên Hải Chiến Thần về tứ phẩm trận pháp đều rõ ràng xuất hiện trong đầu Kiệt Sâm, thông qua nửa năm học tập Kiệt Sâm đã có hiểu rõ không ít về kết cấu của nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK