- Kiệt Phu Mã!
Cơ Lạc Tư vội vàng gọi một gã tuyển thủ đứng bên cạnh mình.
- Cơ Lạc Tư, chuyện gì?
Một thanh niên có mái tóc dài màu vàng xoay người, nghi hoặc hỏi, thấy Cơ Lạc Tư dùng ngón tay chỉ về phương hướng chỗ Kiệt Sâm đang đứng, lo lắng hỏi:
- Kiệt Phu Mã, trong đội ngũ tây bắc có tuyển thủ có mái tóc dài màu đen kia, ngươi có nghe nói qua không?
- Đội ngũ tây bắc?
Thanh niên tóc vàng nhìn theo tay Cơ Lạc Tư, nhìn kỹ một thoáng, lắc đầu nói:
- Không biết, lần này nghe nói trong đội ngũ tây bắc xuất hiện hai hoàng linh sư thất giai đê cấp, một người tên là Địch Ni Toa, một là Thiết Mộc Chân, về phần thanh niên tóc đen kia ai biết là ở góc nào chui ra chứ!
- Thanh niên tóc đen?
Ở bên cạnh có một gã tuyển thủ khác không nhịn được lên tiếng:
- Người đó gọi là Kiệt Sâm, lần này tây bắc xuất hiện hai hoàng linh sư thất giai đê cấp, cho nên ta có cẩn thận nghiên cứu qua tư liệu của bọn họ, Kiệt Sâm kia chỉ mới hai mươi hai tuổi, là một tôn linh sư lục giai cao cấp, có lẽ qua thêm vài năm sẽ lợi hại nhưng hiện tại…
Tuyển thủ kia nhịn không được lắc đầu.
- Nguyên lai là tôn linh sư lục giai cao cấp, tuyển thủ cảnh giới như vậy thật nhiều lắm, không cần phải để ý đâu…
Thanh niên tóc vàng không thèm để ý nói, ngay lập tức giống như vừa nghĩ đến điều gì, nghi hoặc nhìn qua Cơ Lạc Tư.
- Như thế nào, Cơ Lạc Tư? Nghe ngữ khí của ngươi tựa hồ nhận thức thanh niên kia sao? Điều này thật không khả năng đâu, hắn ở mãi tây bắc, chúng ta ở Tái Luân đế quốc, làm sao có liên quan gì nhau…
- Kiệt Sâm?
Khóe môi Cơ Lạc Tư chậm rãi thì thầm hai tiếng, lập tức cười nói:
- Không biết, chỉ có điều thấy hắn quá trẻ tuổi nên hỏi thăm một chút.
Với ánh mắt của Cơ Lạc Tư, tự nhiên khẳng định Kiệt Sâm chính là Mạc Lý gia tộc Kiệt Tư tại Xích Nhĩ hành tỉnh hai năm trước, tuy không biết vì sao Kiệt Sâm lại xuất hiện trong đội ngũ tây bắc, còn đổi tên là Kiệt Sâm, hơn nữa hai năm qua vẫn một mực mai danh ẩn tích tại Xích Nhĩ hành tỉnh, nhưng nếu như đối phương đã mai danh ẩn tích, Cơ Lạc Tư cũng không muốn đem Kiệt Sâm nói ra.
- Kiệt Tư kia hai năm trước đã đánh chết hoàng linh sư thất giai đê cấp Khoa Ân Hi Nhĩ, hai năm qua chỉ sợ thực lực sẽ càng thêm khủng bố!
Trong lòng Cơ Lạc Tư thầm nói.
- Lợi Phùng Tư!
Ngay khi trong nội tâm Cơ Lạc Tư còn đang kinh ngạc, Kiệt Sâm đã đem ánh mắt nhìn lên đội ngũ của Thần Phong đế quốc, nhìn qua Lợi Phùng Tư mặc áo choàng màu đen.
Khi xem xét tư liệu về các đội ngũ thiên tài tinh anh, nhìn thấy tên của hoàng linh sư thất giai đê cấp của Đức Khắc Lôi gia tộc, Kiệt Sâm liền chú ý tới.
- Ngày đó ta cảm nhận được cỗ ánh mắt lạnh như băng kia, chắc là Đức Khắc Lôi gia tộc Lợi Phùng Tư đi!
Khóe môi Kiệt Sâm hiện lên tia cười lạnh:
- Hi vọng trong thời điểm chiến đấu, ngươi đừng gặp được ta, nếu không…
Bản thân là một cường giả, Kiệt Sâm rất tin tưởng vào trực giác của mình, đặc biệt hắn còn là một linh dược học đại sư kỹ thuật lưu, thân thể Kiệt Sâm càng vô cùng mẫn cảm.
Ngày đó khi vừa mới đến Linh Đấu Thành, Kiệt Sâm đã cảm nhận được ở cách đó không xa truyền tới một cỗ sát ý lạnh như băng, về sau Kiệt Sâm nghe ngóng biết được đó là khu cư trú của đội ngũ Thần Phong đế quốc, sau đó xem xét tư liệu tuyển thủ đội ngũ Thần Phong đế quốc, Kiệt Sâm liền đem mục tiêu tập trung trên người Lợi Phùng Tư.
Các tuyển thủ không ngừng tiến vào, tiếng nghị luận bên trong đại sảnh cũng càng lúc càng lớn, nguyên một nhóm thiên tài tinh anh không ngừng xuất hiện bên trong đại sảnh.
Các tuyển thủ lần lượt xếp hàng, nhưng đạt tới cảnh giới hoàng linh sư thất giai của mấy chục cỗ thế lực, theo công tác thống kê mà Kiệt Sâm có được, ước chừng phải hơn hai mươi người.
Tuyển thủ cấp bậc hoàng linh sư có tới hai mươi người, nhưng giữa các hoàng linh sư, cũng đều có khác nhau thật lớn, còn chưa chính thức giao thủ ai cũng không thể biết được sự mạnh yếu của đối phương.
Hơn nữa ngoại trừ hơn hai mươi hoàng linh sư ra, nói không chừng vẫn còn có tuyển thủ ẩn giấu thực lực, hoặc là có được thiên phú khủng bố!
Cũng giống như Kiệt Sâm, chỉ là tôn linh sư lục giai cao cấp, nhưng có ai biết một thanh niên như vậy lại có được thực lực đánh chết hoàng linh sư thất giai đê cấp, ở đây ngoại trừ các tuyển thủ tây bắc, những người còn lại cơ hồ không hề hay biết hắn là thiên tài tuyệt thế được che giấu âm thầm.
- Ân?
Kiệt Sâm nhướng mày.
Bên trong đại sảnh trung tâm hành chính lập tức yên tĩnh trở lại.
Hơn một ngàn tuyển thủ, cùng mấy ngàn người khác đang có mặt, cơ hồ đều quay đầu nhìn về một phương hướng, Kiệt Sâm cũng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đội ngũ hơn trăm người đang đi vào đại sảnh, chính là đội ngũ của Khai La đế quốc.
Nhưng ánh mắt mọi người đều rơi vào đầu tiên đội ngũ, một thanh niên mặc kim y, mái tóc dài màu vàng buộc phía sau, đeo một kim sắc trường kiếm, gương mặt không chút biểu tình, cả người phảng phất như một thanh kiếm sắc bén vừa rút khỏi vỏ, từng đạo khí thế lăng lệ ác liệt nhộn nhạo bộc phát ra từ trên người hắn, làm cho người không dám nhìn gần.
- Khắc Lạp Khắc!
- Khắc Lạp Khắc Cái Bác!
- Là hắn!
- Đệ nhất thiên tài của Khai La đế quốc lần này, hoàng linh sư thất giai cao cấp!
- Tuyển thủ có cấp bậc cao nhất trong cuộc đối chiến lần này, hoàng linh sư cao cấp duy nhất!
Đủ loại thanh âm vang lên bên trong đại sảnh, đồng thời Dong Thánh trong bộ trường bào màu xanh, Tác Phỉ Á thánh khiết như thánh nữ, Lợi Phùng Tư trong bộ áo choàng đen, Thiết Mộc Chân cường tráng như thiết tháp, Địch Ni Toa vẫn thản nhiên không chút gợn sóng như mặt hồ yên lặng…
Các nơi trong đại sảnh, một ít thiên tài siêu cấp bài danh phía trước mỗi người đều nhìn chằm chằm vào kim y thanh niên kia.
Toàn bộ ánh mắt của các tuyển thủ đều tản ra chiến ý đáng sợ, bản thân là tinh anh, mỗi người đều có được cao ngạo cùng tự tin tuyệt đối, mà là người có cấp bậc cao nhất trong các tuyển thủ, hoàng linh sư cao cấp duy nhất, Khắc Lạp Khắc thật tự nhiên đã trở thành mục tiêu muốn chiến thắng của các tuyển thủ có mặt nơi này.
- Khắc Lạp Khắc!
Kiệt Sâm yên lặng nhìn kim sắc thân ảnh xa xa, lẩm bẩm nói:
- Khắc Lạp Khắc Cái Bác!
Thật nhanh, hơn ngàn tuyển thủ đến từ các nơi trên đại lục đã tụ tập đầy đủ bên trong đại sảnh.
Khi các tuyển thủ đã có mặt, hơn mười thân ảnh dọc theo bên trong nội sảnh đi ra, đi tới phía trước mặt các tuyển thủ.
Đi đầu tiên trong đội ngũ là hai lão giả tóc bạc, chính là Linh Sư Tháp trưởng lão Đế Mỗ cùng Linh Dược Sư Tháp trưởng lão Khắc Phu Lâm đại sư, mà đi theo sát sau lưng họ là các hộ pháp của song tháp Tạp Lạc Nhĩ, Hán Khắc Tư, Ngõa Đặc.
Trong những lão giả này, yếu nhất cũng là đế linh sư bát giai đê cấp, mà Linh Sư Tháp Đế Mỗ trưởng lão còn là thánh linh sư cửu giai đê cấp, đứng nơi đó thật tự nhiên tản mát ra uy áp, uy áp của hơn mười đế linh sư cường đại lập tức làm mấy ngàn người trong đại sảnh đều trở nên yên tĩnh, không ai dám có can đảm phát ra chút thanh âm nào.